Mẹ Tôn thầm than khổ trong lòng, vội vàng chạy theo:
"   gì !  chỉ  hỏi đại sư thêm vài chuyện thôi. Sao cô  cứ đa nghi thế hả? Tiểu Bảo  y tá chăm sóc mà,  thể xảy  chuyện gì  chứ?"
Vừa , bà   cố gắng giữ chân Hứa San.
 lúc , Hứa San  còn tâm trí  bà   nữa.
Cô  bước đến cửa phòng bệnh, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Bởi vì…
Cửa phòng vẫn đang mở, trong khi lúc nãy cô rời , rõ ràng  đóng .
Hứa San  định đẩy cửa  phòng bệnh thì bất chợt  thấy một tiếng thét chói tai.
Toàn  cô run lên,  kịp suy nghĩ mà lập tức đẩy mạnh cửa.
“Tiểu Bảo!”
Ngay khoảnh khắc bước , cảnh tượng  mắt khiến cô sững sờ, nín thở  dám động đậy.
Mẹ Tôn  bên cạnh cũng   cứng đờ.
Chỉ vài giây , bà  đột nhiên hét lên thất thanh:
“A! Cứu mạng! Rắn…  rắn!”
Trong phòng bệnh, một  đàn ông đang quỳ rạp  đất, dáng  cong  thành hình chữ đại (大).
Trên lưng , một con rắn đen to lớn đang trườn qua, đầu rắn lạnh lùng đảo mắt  về phía Hứa San và  Tôn.
Mộng Vân Thường
Ánh mắt đó khiến   hai  lạnh toát.
Ngay  đó, con rắn buông  đàn ông , nhanh chóng trườn  ngoài cửa sổ.
Trong nháy mắt, chỉ còn  cái đuôi khẽ vẫy vẫy  biến mất  .
Mẹ Tôn  bao giờ gặp một con rắn lớn và đáng sợ đến .
Nhất là khi  nó liếc qua một cái, cảm giác uy h.i.ế.p mãnh liệt suýt nữa khiến bà  ngất xỉu.
Bà  sợ hãi núp vội  lưng Hứa San, mãi đến khi con rắn biến mất mới dần lấy  chút bình tĩnh.
 Hứa San  rảnh để ý đến bà .
Cô đẩy bà  , vội vàng chạy đến bên mép giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/467.html.]
“Tiểu Bảo! Tiểu Bảo, con   chứ?”
Cô kiểm tra   đứa bé, phát hiện nó   thương gì, thậm chí tư thế ngủ cũng chẳng khác mấy so với lúc cô rời .
Hứa San cúi  bế Tiểu Bảo lên, lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ Tôn vẫn còn bàng hoàng, run rẩy   đàn ông đang bất tỉnh  đất, kinh hãi hỏi:
“Chuyện … rốt cuộc là thế nào? Người đàn ông  là ai?”
Dư Tiểu Ngư và Lê Kiến Mộc liếc , khóe môi  cong lên.
Dư Tiểu Ngư bước lên , giọng điềm nhiên nhưng đầy ẩn ý:
“Câu hỏi …  lẽ nên để bà trả lời thì hơn, Tôn phu nhân.”
Sắc mặt  Tôn lập tức tái nhợt, bà  lắp bắp:
“Cậu…   ý gì?”
Dư Tiểu Ngư  đáp, chỉ lấy điện thoại , bấm phát một đoạn video.
Hình ảnh rõ ràng, âm thanh càng  thể lẫn   .
Trong video, giọng  của  Tôn vang lên – chính là lúc bà  gọi điện thoại  đó.
Dư Tiểu Ngư chậm rãi lên tiếng:
“Tôn phu nhân,  của chúng   tìm  Ôn Yểu –   gọi điện thoại cho bà. Giờ thì mong bà hãy thành thật khai báo. Bà và Ôn Yểu  bàn bạc kế hoạch bắt cóc Tôn Tiểu Bảo như thế nào? Và  phận của  đàn ông  là gì?”
Mẹ Tôn toát mồ hôi lạnh, lòng bàn tay siết chặt.
Bà   ngờ   bằng chứng rõ ràng như !
Trước khi đến đây, Dư Tiểu Ngư   theo lời Lê Kiến Mộc, bảo đồng đội theo dõi  Tôn, đồng thời điều tra về Ôn Yểu.
Chuyện xảy  ở nhà trẻ  liên quan đến huyền thuật, mà khi nhắc đến những kẻ sử dụng huyền thuật, cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu Lê Kiến Mộc chính là Ôn Yểu – nhân tình của Tôn Phục.
Bởi vì  đầu tiên cô  thấy thi minh thiềm thừ*, nó  nhảy  từ  Ôn Yểu.
(*Thi minh thiềm thừ: Một loại linh vật  liên quan đến tà thuật.)
Do đó, khi  tìm  bằng chứng tại nhà trẻ, Lê Kiến Mộc  suy đoán rằng  Tôn chắc chắn sẽ  cam lòng, kiểu gì bà  cũng sẽ tìm cách báo tin cho kẻ  .
Lúc đó, cô  chắc chắn liệu bọn họ  tiếp tục  tay  nữa  .
 nếu cô là tà ám , một  thất bại thì chắc chắn sẽ nhân lúc Huyền Sư   mặt ở bệnh viện để  tay thêm một  nữa.
Vì , để đảm bảo an  cho Tiểu Bảo, cô  để Tráng Tráng – linh thú của  – ẩn nấp trong áo  bé,  theo đến bệnh viện.