Phương phu nhân mỉm , dịu dàng :
“Chỉ cần một nhà ba  chúng  sống hạnh phúc bên ,   thể về nhà đúng giờ ăn cơm,  ngày nào chẳng là ngày vui?”
Bà     đặt một bát canh gà nóng hổi  mặt ông:
“Mau  rửa tay  ăn . Hai  con em chờ  lâu lắm .”
Phương Nguyệt cũng ân cần xới cơm,  mở tủ lấy  một chai bia.
Dưới ánh đèn ấm áp của phòng ăn, Lương Trung  xuống bàn  khi rửa tay xong. Trước mặt ông là hai gương mặt đầy mong chờ.
Phương Nguyệt nôn nóng lên tiếng :
"Cha, Lê Kiến Mộc   ? Có thể giải quyết riêng ? Con thật sự  sai , con đảm bảo   tuyệt đối  tái phạm nữa! Cô   bồi thường gì cũng , chỉ cần đừng kiện con,   ?"
Nụ   gương mặt Lương Trung dần phai nhạt. Ông thở dài một   lắc đầu:
"Bạn học Lê là   cứng rắn."
Vừa  xong, sắc mặt Phương Nguyệt lập tức sa sầm. Cô  bực bội :
"Sao cô  ngay cả lời của lãnh đạo cũng   như  chứ? Phiền c.h.ế.t  !"
Lương Trung   gì, nhưng Phương phu nhân bên cạnh khẽ nhíu mày, liếc  con gái một cái đầy ý tứ.
"Con còn dám than phiền ? Không  tất cả đều do con gây  ? Cha  mỗi ngày đều vất vả  việc, tạo điều kiện học tập  như  cho con, thế mà con   ghen tuông với  ! Giờ còn trách ai  nữa?"
Phương Nguyệt  chút  phục, định phản bác nhưng  thấy ánh mắt nghiêm nghị của , cuối cùng đành nuốt lời  bụng, lí nhí :
"Con xin ."
Phương phu nhân hừ nhẹ một tiếng  :
"Ăn cơm ."
Sau đó, bà  sang Lương Trung, nét mặt dịu dàng hơn hẳn, tươi  gắp một miếng thịt kho tàu bỏ  bát ông.
"Chuyện của Nguyệt Nguyệt cứ để đó,  trẻ tuổi  lòng hăng hái là chuyện ,  đè nén một chút cũng là chuyện . Hôm qua    ăn thịt kho tàu, em  tìm sách dạy nấu ăn  nấu cho  đấy. Nếm thử xem thế nào?"
Lương Trung  nay vốn  để ý đến cách vợ dạy con, dù  Phương Nguyệt cũng   con gái ruột của ông, mà nếu ông can thiệp quá nhiều cũng dễ gây hiểu lầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/473.html.]
Hơn nữa, nhiều lúc lời của    sức nặng hơn lời của cha dượng. Thường ngày, nếu Phương phu nhân răn dạy con gái, chỉ cần  quá đáng, ông cũng  can thiệp, nhiều lắm chỉ khuyên vài câu.
 hôm nay,  lẽ vì tâm trạng nặng nề, ông quan sát kỹ hơn một chút.
Khi Phương Nguyệt định nổi nóng, ánh mắt và sắc mặt của Phương phu nhân đột nhiên  đổi,  hiểu   khiến    chút sợ hãi. Đây là bộ mặt mà  nay ông  từng thấy ở bà.
Bất giác, ông cảm thấy lời của Lê Kiến Mộc đáng tin hơn mấy phần. Đồng thời,  bàn đồ ăn  mặt, ông cũng  chút bất an khó tả.
 cơn đói cồn cào cùng cảm giác thèm ăn  khiến ông  cưỡng nổi, dù trong lòng  chút đề phòng, ông vẫn gắp từng miếng đưa  miệng.
Cho đến khi ông thoáng thấy nụ  bí ẩn  khóe môi Phương phu nhân, còn bản  thì thật sự  thể ăn thêm  nữa, ông mới buông đũa.
Phương phu nhân  tủm tỉm:
"Xem  hôm nay em nấu hợp khẩu vị của . Vậy ngày mai em  nấu tiếp nhé! Dạo   trông  vẻ mệt mỏi, mắt thâm quầng cả ." Vừa , bà  đưa tay vuốt nhẹ gương mặt ông, vẻ mặt đầy quan tâm.
Mộng Vân Thường
Lương Trung  nhạt, nắm lấy tay bà:
"Vất vả cho em quá."
Phương phu nhân  hiền:
"Đều là  một nhà, những chuyện  là điều em nên  thôi,  gì mà vất vả." Bà nháy mắt với ông,   dậy thu dọn bàn ăn.
Phương Nguyệt cũng  lên,  yên lòng mà trở về phòng.
Không lâu , khi Phương phu nhân dọn dẹp xong  , Lương Trung vẫn  yên  ghế, trầm tư suy nghĩ điều gì đó.
Bà bưng một cốc sữa  tới, dịu dàng :
"Em   uống một ít sữa  khi ngủ sẽ giúp ngủ ngon hơn. Dạo   vẫn mất ngủ, thử uống chút xem ? Nếu   thì  tới em mua thêm Melatonin cho  nhé."
Lương Trung xua tay từ chối:
"Không cần ,  thật sự  uống nổi nữa. Để  nghỉ một lát  tính tiếp."
Phương phu nhân im lặng một chút,  gật đầu:
"Được .   đừng  ghế mãi,  thoải mái . Lên giường nghỉ ngơi ."
Bà dìu ông  phòng, để ông  xuống  mới xoay   tắm.
Lương Trung chậm rãi đưa tay sờ lá bùa giấu trong , trong lòng thấp thỏm bất an.