"Phụt!"
Giữa  trung, Thư Cầm đột nhiên ngây , phun  một ngụm m.á.u tươi. Cả cơ thể mềm nhũn, như một cánh diều đứt dây rơi xuống.
Kim Dương lập tức lao tới, vươn tay đón lấy cô.
"Thư Cầm! Xảy  chuyện gì? Em  ?"
Hắn cẩn thận đỡ cô  vững, trong giọng  mang theo sự lo lắng hiếm thấy.
Thư Cầm dựa   cây, ngửa đầu thở dốc một lúc lâu mới chậm rãi mở mắt:
"Cô ... phá trận pháp của em."
Kim Dương trầm mặc, bàn tay đang đỡ cô nhẹ buông , biểu cảm  mấy bất ngờ.
"Cô   mạnh."
"Ừm." Thư Cầm khẽ đáp, ánh mắt chợt lóe lên,   chằm chằm.
"Anh thế nào?"
Kim Dương giơ tay sờ lên ngực, nơi  một vết cắt kéo dài, chỉ thiếu một tấc nữa là  lấy mạng .
"Không ."
Thư Cầm  nhạt, ngẩng đầu  ánh trăng xa xa.
"Giống ?"
"Ừm."
"Có thật ?"
Vẻ mặt Kim Dương vẫn lạnh nhạt như cũ, đáp gọn một tiếng:
"Không ."
Thư Cầm gật đầu, như thể  đoán   câu trả lời.
"Ừm."
Hai  thoáng  ,   nhanh  dời mắt.
Kim Dương khom lưng, giọng  bình tĩnh:
"Anh đưa em về chữa thương."
Thư Cầm  trả lời ngay, chỉ lặng lẽ giơ tay, ôm lấy .
Gương mặt  gần trong gang tấc, ánh mắt sâu thẳm  gợn sóng.
Cô mỉm , nhẹ giọng :
"Em thấy ."
Kim Dương  hề  đổi sắc mặt, vẫn khom lưng bế cô lên:
"Thấy gì?"
"Khi em bố trí trận pháp đưa  rời ,   khởi động Ngũ Phương Trận trong đường hầm. Bây giờ,  lẽ cô    nhốt bên trong."
Cô đưa tay vuốt ve gương mặt , giọng  khẽ khàng mà lạnh lẽo:
" những thứ trong đó đều biến mất . Anh sẽ  trừng phạt đấy."
Mộng Vân Thường
Kim Dương  phản ứng, chỉ cúi đầu:
"Anh ."
Khóe môi Thư Cầm  nhếch lên, đôi tay ôm chặt cổ  hơn:
"Đại sư , đừng phạm sai lầm..."
"Ừm."
Kim Dương siết chặt vòng tay, bế cô từng bước rời , bóng dáng dần khuất  màn đêm.
Trong trận Ngũ Phương, Lê Kiến Mộc chỉ   mười phút liền dừng .
Trận pháp , cô  từng thấy bao giờ.
Có lẽ do một linh tu hoặc tà tu ngàn năm  tạo .
Cô thử  thêm mười phút nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/483.html.]
 dù   thế nào, cảnh vật xung quanh vẫn  hề  đổi.
Nếu  thể tìm  manh mối,  chỉ  thể dùng sức phá trận!
Cô ngẩng đầu,  về phía bầu trời xám xịt  cao.
Không trung  thấp, sương mù dày đặc  cuồng, chứa đầy sát khí và tà khí, chỉ cần liếc  thôi cũng đủ khiến   cảm thấy áp lực nặng nề, tim đập dồn dập.
Dưới chân cô, thủy tinh màu đen phản chiếu  hình ảnh mờ ảo, sâu trong lớp thủy tinh  là những vòng xoáy nước xoay tròn  ngừng, như miệng một con cự thú há rộng, chực chờ nuốt chửng bất cứ ai bước nhầm .
Lê Kiến Mộc  yên một lúc, híp mắt suy nghĩ.
Sau đó,  chút do dự, cô nhún  bật lên  trung.
Hai dây đằng mạnh mẽ lao  từ tay cô—
Một cái vút thẳng lên trời, xông thẳng  tầng sương mù dày đặc.
Một cái khác quấn lấy linh khí trắng bạc, mang theo sức mạnh ngàn quân, đập mạnh xuống mặt đất.
"Rầm!"
Cả  gian rung chuyển dữ dội, như thể đang  xé toạc .
Lê Kiến Mộc căng cứng  , tập trung tinh thần đến mức tối đa,  dám bỏ lỡ bất kỳ biến động nào.
"Đoàng!"
Giữa  trung, một tia chớp bất ngờ lóe lên.
Ngay khi cô ngẩng đầu  lên, thủy tinh  chân đột nhiên vỡ vụn!
Dây đằng  tay cô bỗng siết chặt, như  một bàn tay vô hình nắm lấy, kéo mạnh xuống phía .
Cô mất thăng bằng.
Xoáy nước bên  bùng nổ, sức hút kinh  khiến cô  thể phản kháng, cả cơ thể  kéo thẳng xuống đáy.
"Ầm!"
Lê Kiến Mộc rơi mạnh xuống nền đất cứng, khiến thắt lưng ê ẩm.
 khi cảm nhận  mặt đất thực sự ở  chân , cô  cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Xoa nhẹ eo, cô  dậy quan sát xung quanh.
Trước mặt cô, một cái cây khổng lồ vươn cao lên tận đỉnh  gian.
Bộ rễ của nó chằng chịt, đan xen khắp nơi.
Chính nó… chính một trong những dây đằng từ cây   kéo cô xuống đây!
Cô lập tức  trạng thái cảnh giác,   bao phủ trong linh khí sáng rực, sẵn sàng chiến đấu.
  kịp  tay, cái cây khổng lồ  bỗng… co rút ?!
Tựa như một cơ quan nào đó   kích hoạt, nó nhanh chóng rút nhỏ  từng chút một.
Những dây mây khổng lồ, những cành lá sum suê… tất cả đều cuộn , rút  rễ cây.
Chỉ trong chốc lát, cây đại thụ cao vút khi nãy…  biến thành một cái cây nhỏ bằng bàn tay.
Nó thu   một chiếc chậu vuông nhỏ đặt trong góc phòng.
Lê Kiến Mộc  vội mất cảnh giác.
Cô cẩn thận bước đến gần, quan sát kỹ.
Cái cây nhỏ trong chậu  hai mép đỏ sậm…
Nhìn thế nào cũng giống như—
Một củ từ  ai đó bẻ gãy trong siêu thị!
Đôi mắt cô khẽ chớp, do dự một chút  đưa tay cầm lấy  cây.
Cô  chuẩn  sẵn tinh thần  tấn công, nhưng…   gì xảy .
Cái cây nhỏ bé  yên tĩnh như một loài thực vật bình thường, chẳng  lấy một tia nguy hiểm nào.
Nếu  tận mắt  thấy nó biến đổi,  lẽ cô cũng tin đây chỉ là một chậu cây bình thường mà thôi.
Cô siết nhẹ  cây trong tay, tiếp tục quan sát xung quanh.
Không gian   lớn, chỉ  trăm mét vuông.
Ngoài vị trí cái cây chiếm khá rộng , còn  một cái bàn đặt bên cạnh…