Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 486

Cập nhật lúc: 2025-03-31 08:24:21
Lượt xem: 435

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tối, trong quán ăn ven sông, nước bốc lên nghi ngút.

Cua hấp mang , gạch cua vàng óng, tỏa hương thơm lừng.

Lê Kiến Mộc bàn, chậm rãi bóc vỏ, nhưng trong lòng thể tập trung.

Những suy nghĩ về thần mộc vẫn quẩn quanh trong đầu cô, khiến cô cảm thấy ngon miệng như khi.

nghĩ nghĩ , cô vẫn cảm thấy nên lãng phí.

Ăn xong, cô đĩa cua còn đầy một nửa, bèn gọi phục vụ:

"Đóng gói cho vài con cua to. Mang về."

Yến Đông Nhạc thoáng qua đống cua đóng gói, chợt hỏi: “Tặng ai ?”

Lê Kiến Mộc đáp: “ mang một ít về cho nhà và bạn bè.”

Yến Đông Nhạc gật gù: “Hôm nay em cũng mệt , mà tối nay về nhà. Phần của bác trai bác gái, để mang về giúp em nhé?”

Lê Kiến Mộc nghĩ ngợi một lát, thấy cũng hợp lý, liền đồng ý.

Hai xách theo cua, trở Bắc Thành qua quỷ môn.

Sau khi khỏi quỷ môn, họ xuất hiện ở một góc khuất gần đại học Bắc Thành. Yến Đông Nhạc đưa Lê Kiến Mộc về tận cổng ký túc xá 16.

Vừa đến nơi, một giọng kinh ngạc xen lẫn vui mừng vang lên.

“Bạn học Lê, …”

Lê Kiến Mộc đến, nhận là Vương Kha Nhiên – lâu gặp. Cô gật đầu: “Bạn học Vương, tìm chuyện gì ?”

Vương Kha Nhiên cô một lúc, liếc sang Yến Đông Nhạc, chần chừ ngay.

Yến Đông Nhạc nhướng mày, đôi mắt lóe lên một tia hứng thú. Anh bỗng bật : “Vậy đây, tiện thể đưa cua cho bác trai bác gái nếm thử.”

Lê Kiến Mộc để ý gì, chỉ gật đầu, vẫy tay tạm biệt .

vài bước, Yến Đông Nhạc đột nhiên .

Anh cô, nghiêm túc hỏi: “Kem, còn nhớ đúng ?”

Lê Kiến Mộc ngẩn : “…”

“Bây giờ ăn luôn ?”

Yến Đông Nhạc lắc đầu: “Cua hàn, kem lạnh, giờ ăn cho cơ thể. Lần ăn, chỉ nhắc em thôi.”

Khóe môi Lê Kiến Mộc giật nhẹ. Cô thở dài: “Được , nhớ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/486.html.]

Yến Đông Nhạc hài lòng, lúc mới dứt khoát rời .

Lê Kiến Mộc tại chỗ, nhớ từng câu từng chữ của .

Anh lúc thì đáng tin cậy vô cùng, lúc trẻ con thể tưởng tượng nổi.

Vừa thần bí, mạnh mẽ, nhưng cũng đầy mâu thuẫn.

Trong thời gian qua, giúp cô nhiều . Cô còn đề phòng như nữa, nhưng vẫn thể phân định rõ—

Là bạn, là địch?

Mộng Vân Thường

Chí ít mắt, hai họ vẫn chung một chiến tuyến, chống tà ám.

Bên cạnh, Vương Kha Nhiên cô, trong lòng trăm mối ngổn ngang.

Người , mà cô vẫn hồn.

Đây còn là bạn học Lê lạnh lùng, kiệm lời lúc mới quen ?

Rõ ràng là một cô gái đang chìm trong tình yêu !

Vậy… còn cơ hội ?

Mang tâm trạng “thấy c.h.ế.t sờn”, Vương Kha Nhiên cẩn thận hỏi: “Bạn học Lê, là bạn trai ?”

“Hả?” Lê Kiến Mộc lắc đầu: “Không , là bạn .”

Vương Kha Nhiên lập tức sáng mắt: “Vậy nãy đến nhà đưa đồ ăn là…”

Lê Kiến Mộc , như : “Bạn học Vương tò mò ? Cậu quen ?”

Vương Kha Nhiên vội vàng lắc đầu.

“Vậy hôm nay tìm chuyện gì?”

“À… sợ hợp đồ ăn ở đây, nên gửi cho ít đặc sản. nhớ thích, nên mang cho một ít.” Anh gãi đầu, “ nhắn tin nhưng thấy trả lời, nên thử đến đây xem.”

Lê Kiến Mộc mở điện thoại, phát hiện tin nhắn bỏ lỡ. Có lẽ khi đó cô đang ở quỷ môn, tín hiệu.

Cô vội lời cảm ơn, hỏi giá bao nhiêu để trả .

Vương Kha Nhiên xua tay: “Không cần , đều là bạn bè cả, đồ nhà lấy tiền.”

Lê Kiến Mộc lắc đầu, kiên quyết trả.

Nếu chỉ là một gói kẹo ít hạt dưa thì , nhưng một túi đặc sản giá trị cả mấy trăm tệ, cô thể nhận .

Thấy cô kiên trì, Vương Kha Nhiên vẻ căng thẳng. Anh ngập ngừng : “Thật sự cần trả tiền… À mà, cuối tuần rảnh ?”

Loading...