Lê Kiến Mộc  hiệu cho cô bé  xuống bên cạnh , dịu dàng hỏi:
“Nương Nương là ai ? Người đó thật lợi hại ?”
“Đương nhiên  ạ! Nương Nương là  lợi hại nhất  đời !  hôm nay Nương Nương   ở đây, nếu  chị  thể gặp  Nương Nương. Nương Nương chắc chắn sẽ  thích chị, vì Nương Nương thích những cô gái mạnh mẽ như chị.”
Lê Kiến Mộc  nhẹ, : "Vậy hôm nay chị tới  đúng lúc ."
Cô bé  tỏ  buồn bã, ngược , vui vẻ đáp: "Không  , chị  thể đến   mà. Em sẽ dẫn chị  gặp! Nương Nương  thương em." Cô bé vỗ n.g.ự.c tự tin bảo đảm.
Lê Kiến Mộc mỉm : "Được,  chị cảm ơn em ."
Một lát , Lê Kiến Mộc lấy một chiếc kẹo que từ trong túi . Cô đánh một trận pháp nhỏ lên chiếc kẹo,  đưa cho cô bé.
Đôi mắt của cô bé sáng lên, cô bé nhanh chóng cầm lấy kẹo que và l.i.ế.m thử một cái. Khi  về phía Lê Kiến Mộc, ánh mắt cô tràn đầy sự sùng bái.
Lê Kiến Mộc tiện tay tìm một chỗ  xuống,  đó hỏi: "Em   đây là  ?"
"Biết ạ! Đây là thôn Thiên Tây," cô bé trả lời, chân đung đưa, mắt  dãy núi phía xa. Cô chỉ  một khu đất nhỏ trong đó và : "Đó là nhà em, em và chị hai, chị ba đều ở đó."
Cô bé  chỉ về phía thôn xóm bên : "Cha  em và lão lục ở bên đó.  mà lâu  em  gặp bọn họ,   trong thôn   ruộng  là bọn họ  dọn đến huyện thành .  mà chị hai em    đó  lâu bọn họ   , cũng  rõ chuyện gì  xảy ."
Lê Kiến Mộc liếc  thôn xóm . Nơi đó đầy khói lửa, với những ngôi nhà nhỏ và xa hoa. Hai hàng cây dương thẳng tắp, và  thể  thấy  nhiều ngôi nhà nhỏ hai tầng.
  kỹ những cây dương và những ngôi nhà , Lê Kiến Mộc   cảm giác như  từng thấy ở  đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/524.html.]
Cô bé ngẩng đầu  cô, tò mò hỏi: "Chị,  chị  ở đây ạ? Thường ngày   ai đến nơi , hơn nữa chị cũng    của thôn bọn em."
Lê Kiến Mộc thản nhiên rời mắt khỏi thôn xóm ,  nhẹ nhàng đáp: "Chị thật sự    của nơi , chỉ là  nhầm đường thôi."
Mộng Vân Thường
"Ồ..." Cô bé   thì cúi đầu,  tiếp tục l.i.ế.m kẹo que hai ,  : "Vậy thì ,  thì . Mới   em nhớ tới lời Nương Nương ,   thuật pháp tới đây đều là  ,  thể tin tưởng."
Lê Kiến Mộc ngạc nhiên: "Hả? Vì  ?"
Cô bé vẫn thản nhiên đáp: "Bởi vì bọn họ đều  g.i.ế.c bọn em."
Lê Kiến Mộc sửng sốt, ngay lúc , một tiếng la lớn vang lên từ bên ngoài kết giới: "Tứ Nha!"
Cô bé lập tức  dậy: "Chị hai em tới ! Chị mau để em  ngoài , nếu chị   em lén chạy  ngoài thì chắc chắn sẽ tức giận lắm."
Lê Kiến Mộc   bên ngoài kết giới, thấy một cô bé tầm ba đến năm tuổi, cầm một chiếc ô  cũ nát,  mặt lộ rõ vẻ sốt ruột  phù hợp với tuổi. Cô bé  Lê Kiến Mộc, đôi mắt cảnh giác.
Lê Kiến Mộc tản kết giới, đồng thời đưa Tứ Nha    một tán cây lớn.
"Tứ Nha! Đã bảo em đừng chạy lung tung,  em   lời như !" Cô bé chị hai  la  đến gần.
Cô bé  quên che ô lên đầu Tứ Nha,   Lê Kiến Mộc, vẻ mặt cảnh giác: "Cô là ai? Cô   gì?"
Lê Kiến Mộc im lặng một lát  đáp: "   ác ý..."
Cô bé chặn ngang lời cô, khó chịu : "Xì, đám   như các cô giỏi lừa gạt lắm. Lần  bọn cô   siêu độ chúng  đến địa phủ, kết quả   chúng  luyện cờ chiêu hồn gì đó. Lần     gì? Chúng  sẽ  mắc mưu !"
"Luyện cờ chiêu hồn?" Lê Kiến Mộc nhíu mày,  cô bé với vẻ nghi ngờ,  đó bình tĩnh : "Mặc kệ cô  tin  ,    là  như . Nếu cô tin tưởng ,   thể giúp đỡ các cô."