Ngay lập tức, một cuộc gọi video tiếp theo xuất hiện.
Một  phụ nữ xinh  xuất hiện  màn hình với vẻ mặt  vui.
Mộng Vân Thường
“Phòng phát sóng trực tiếp của cô thật là   quy củ, ai cũng chen , hơn nữa dựa   mà   là  cuối cùng?”
Không đợi Lê Kiến Mộc phản ứng, cô   bắt đầu phàn nàn.
Lê Kiến Mộc thản nhiên  cô  một lúc  : “Cô  thể lựa chọn trả  quà tặng.”
Gương mặt  phụ nữ thoáng căng cứng, miễn cưỡng  một cái  :
"Thôi  ,  cũng chẳng thiếu gì cái khoản 1000 tệ đó. Với  đợi lâu như , giờ còn  trả  quà, cảm giác đúng là  vui vẻ gì."
[Cô gái  ở  tới  mà thái độ  lễ phép chút nào, dám lớn tiếng với cả đại sư cơ ?]
[Nhìn cũng xinh đấy chứ, đeo khuyên tai hàng hiệu nữa kìa. Chắc là kiểu bạch phú mỹ đấy!]
[À, thì  là bạch phú mỹ... thế thì bực bội chút cũng dễ hiểu,   đợi lâu  còn gì.]
[  thấy streamer   phần  lạnh nhạt. Dù    cũng  tặng tiền, cũng nên  năng nhẹ nhàng hơn một chút.]
[Ơ? Nói gì kỳ ? Chẳng lẽ cô nghĩ em gái của Lê Vấn Bắc sẽ thiếu 1000 tệ thật ?]
[ đấy! Người trong phòng phát sóng , ai mà chẳng là bạch phú mỹ.]
Lê Kiến Mộc khẽ cau mày, rời mắt khỏi màn hình đang tràn ngập bình luận, thẳng thắn  đối phương và :
"Cô  xem gì?"
Người phụ nữ đang chìm trong cơn tự mãn vì  khen ngợi,  giọng  nghiêm túc của Lê Kiến Mộc thì giật  tỉnh táo .
"Cô xem bây giờ ?  còn định  chuyện với cô thêm một lúc cơ mà..."
Lê Kiến Mộc lạnh nhạt đáp:
"Phía  còn vài  khác đang đợi, nếu cô   xem ngay thì  sẽ xem cho  tiếp theo ."
Câu   dứt, sắc mặt  phụ nữ lập tức  đổi.
Cô  như  phản bác điều gì đó, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ khó chịu, nhưng khi  thấy gương mặt lạnh băng của Lê Kiến Mộc thì  kìm nén xuống, nhớ  rằng bản  còn đang cần nhờ vả, cuối cùng cũng nuốt lời khó  trở .
"Vậy... cô xem giúp  .    bao giờ  mới  thể mang thai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/550.html.]
Người phụ nữ  với vẻ sốt ruột, giọng lẫn chút thất vọng:
"  uống thuốc mấy tháng nay , nhưng vẫn   thai. Rốt cuộc là do ? Bao giờ  mới  thể  con? Mà...   sinh con trai, liệu  thể ?"
[Ồ, thì  là  lập gia đình .]
[Sinh con trai? Gì ? Con gái   chắc?]
[Thời đại nào  mà còn tư tưởng trọng nam khinh nữ? Chính bản  cô  cũng là con gái mà.]
[Hồi nãy  còn bênh cô  đấy, tưởng là fan của Chu Bác Trầm chứ. Ai ngờ…]
[Đến cả Chu Bác Trầm cũng chẳng quan trọng chuyện con cái, cô là fan của ảnh mà  suy nghĩ như  ?]
Không khí trong phần bình luận chuyển từ khen ngợi sang chỉ trích khá gay gắt.
Người phụ nữ cắn môi,  những lời mắng nhiếc  cho bực tức, lớn giọng phản bác:
" trọng nam khinh nữ hồi nào chứ?    một bé gái , giờ chỉ  thêm một bé trai cho đủ nếp đủ tẻ thôi,  gì sai ?"
Lê Kiến Mộc  nhướng mày,   gì.
Cô  thấy bình luận  vẻ dịu  thì hừ nhẹ một tiếng, bắt đầu kể rõ hơn:
"Thật  là thế ...  với chồng  bên  nhiều năm, hiện tại   một đứa con gái.    là con một trong nhà, bố  chồng thì   truyền thống, cứ   cháu trai nối dõi.  cũng  ép đến mức  còn cách nào khác, nên mới  sớm  thêm một đứa con trai. Thế mà mãi  .  với chồng   khám, kết quả cả hai đều bình thường, chẳng hiểu  vẫn   thai  hai. Giờ  thật sự  lo lắng."
Nói đến đây, ánh mắt cô  trở nên tha thiết,  chằm chằm Lê Kiến Mộc:
"Đại sư, cô  thể xem giúp   ? Xem xem khi nào  mới  thể mang thai con trai? Hay cô  phương thuốc cổ truyền nào đó để  uống, nhanh chóng mang thai con trai cũng !"
Lê Kiến Mộc lạnh nhạt đáp:
" chỉ là một Huyền Sư,   thầy thuốc.   kê đơn, cũng  đưa  phương thuốc gì. Điều    nhất, là xem mệnh và nhận  thật giả trong lời  của  khác."
Nghe , sắc mặt  phụ nữ lập tức  đổi:
"…   thật mà! Cô chỉ cần    thể sinh con trai  thôi, đừng  mấy lời linh tinh  gì, đó là nguyện vọng của !"
"Xin ,   thể." – Giọng Lê Kiến Mộc dứt khoát, lạnh lùng – "Nhìn từ tướng mạo, cô    sinh con trai. Mệnh cô thuộc loại tuổi già cô độc,  nơi nương tựa."
Người phụ nữ như  sét đánh ngang tai, bật dậy gào lên:
"Cô… cô  linh tinh cái gì đấy? Sao   thể tuổi già cô độc !"