Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Được ! Đi cùng !"
Giọng  vui vẻ của Trịnh Linh kéo cô trở về thực tại. Cô  vỗ tay, nhiệt tình quyết định:
"Sau  chúng  là bạn cùng phòng, đây sẽ là bữa tiệc liên hoan đầu tiên của phòng 302! Mình dẫn các   ăn ngon!"
Lê Thanh Thanh  lập tức trả lời, mà  sang  Lê Kiến Mộc.
Lê Kiến Mộc bắt gặp ánh mắt cô ,  chần chừ, gật đầu:
"Đi thôi."
"Đi nào!"
…
Trịnh Linh quả nhiên  tìm hiểu  kỹ về khu vực quanh trường. Trước khi dẫn hai  , cô  còn cẩn thận hỏi:
"Hai   dị ứng với món gì ?"
Sau khi xác nhận cả hai đều   vấn đề gì, cô lập tức kéo họ tới phố ăn vặt ngay cổng trường, hào hứng chỉ về một cửa hàng thịt xiên:
"Có ba quán thịt xiên ở đây,   hỏi thăm kỹ ! Cửa hàng   hương vị ngon nhất, nguyên liệu tươi nhất, danh tiếng cũng  nhất. Các  thích ăn gì cứ gọi, hôm nay  mời hai  !"
Lê Kiến Mộc   cửa quán, thờ ơ quan sát xung quanh.
Dường như   nhiều , cũng giống như Trịnh Linh,  danh quán  mà tìm tới. Bên trong vô cùng náo nhiệt. Trước hai tủ đông lớn   ít sinh viên đang  xếp hàng,  tay ai cũng cầm một chiếc rổ nhỏ,  chọn món  trò chuyện rôm rả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/60.html.]
Lê Kiến Mộc lướt mắt  về phía tủ đông, đuôi lông mày  nhướng lên. Cô  bước , mà vẫn  yên tại chỗ.
Trịnh Linh  chú ý, hứng khởi cầm lấy một chiếc rổ, định chen tới chọn đồ ăn, thì bất ngờ  Lê Thanh Thanh giữ .
"Làm  ?"
Lê Thanh Thanh nhíu mày,  chút chần chừ,  thấp giọng :
"Chúng  thật sự  ăn ở đây ? Nguyên liệu ở đây…  sạch ? Mình cứ thấy  gì đó  đúng lắm."
Mộng Vân Thường
Cô khẽ liếc mắt  khắp quán.
Lúc  đang là giờ cao điểm,  khí trong tiệm vô cùng ồn ào. Dưới đất vẫn còn những vệt nước  lau khô. Trước tủ đông, sinh viên tụ tập đông đúc,  chọn đồ   , khiến cô  cảm giác bụi và nước bọt sẽ bay  đồ ăn.
Những chiếc ghế …   là do lau quá sạch  là vì quá dầu mỡ, mà trông sáng bóng đến kỳ lạ.
 điều khiến cô khó chịu nhất   những điều đó.
Mà là…  thứ gì đó  thể  rõ đang hiện diện trong quán .
Cô  thấy , cũng   thấy, nhưng trực giác mách bảo cô rằng nơi   điều bất thường.
Từ nhỏ, trực giác của Lê Thanh Thanh luôn  chính xác. Vì thế, dù  thể  rõ cảm giác  đến từ , cô vẫn kiên quyết đề nghị:
"Hay là chúng  tìm một quán sạch sẽ hơn ."
Trịnh Linh  do dự.