Bắt  một vị đại lão, còn hiểu sâu về huyền tu,    thể dễ dàng buông tay? Với những  như Lê Kiến Mộc, chỉ cần tiện miệng chỉ dẫn vài câu cũng đủ để  khác nghiền ngẫm cả đời.
Vô Đạo tuổi lớn,  khó tiếp thu nhiều điều mới, nhưng Chu Tiền Tiền thì còn trẻ, còn  thể học thêm.
Những huyền sư khác thì  bộ  quan tâm, nhưng thực tế ai nấy đều ngầm chú ý đến động thái của Chu Tiền Tiền.
Một lúc , Chu Tiền Tiền vui vẻ thông báo:
"Có tin nhắn ! Lê đại sư  dạo  bận việc,  thể tham thảo ngay , nhưng mấy ngày nữa thì . Nếu  việc gì, cố gắng liên hệ  cuối tuần."
Mọi  sững , liếc  :
“Vì   cuối tuần?”
Vô Đạo bỗng vỗ trán:
“ , hình như Lê đại sư vẫn còn là sinh viên!”
…
Quả đúng là như . Lê Kiến Mộc vẫn đang là sinh viên đại học.
Không thoát khỏi vòng xoáy của bài vở, học hành.
Cuối tuần qua ,  là thứ Hai. Mưa nhỏ rơi lộp độp bên ngoài cửa sổ giảng đường, tiết học buổi sáng dài lê thê khiến   chỉ  gục xuống bàn mà ngủ.
Những sinh viên khác còn  thể lén nghịch điện thoại  ngủ gật, nhưng Lê Kiến Mộc thì  thể.
Là   tiếng trong lớp,  thêm vốn tiếng Anh   khá, nên tiết học  cô buộc   nghiêm chỉnh, gắng  một học trò gương mẫu.
Cuối cùng, buổi học sáng cũng kết thúc.
Dưới cơn mưa lất phất, mấy  trong phòng 302 lười biếng chẳng  lội  căn tin, thế là quyết định gọi cơm về phòng ăn cho ấm áp.
Bốn  quây quần bên bàn,  ăn  bàn bạc chuyện tối nay.
"Hôm nay là sinh nhật thầy hướng dẫn của chúng ,   tính hát mừng sinh nhật  mua một cái bánh kem nhỏ tặng thầy. Tối nay ai cũng rảnh chứ?" – Trương Văn Tĩnh    đưa mắt  về phía Lê Kiến Mộc đầu tiên.
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc nuốt miếng cơm trong miệng, khẽ liếc  Lê Thanh Thanh  khi nhẹ giọng đáp:
"Mình thật sự  chút việc, sáu giờ chiều   ."
"Có khách nữa ? Lần  là đoán mệnh  đụng  ma?" – Cả đám lập tức sáng mắt, đầy tò mò.
Lê Kiến Mộc lắc đầu,  :
"Không ,   là tra một việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/606.html.]
"Tra cái gì ? Kể , bọn     ngoài ." – Một bạn khác háo hức hỏi.
Thấy vẻ mặt ai nấy đều tò mò rõ rệt, Lê Kiến Mộc đành thản nhiên :
"Là về một nơi  âm khí  nặng, gọi là Hố Thanh Thủy Đại Âm. Trong đó  nuôi một loài cóc đặc biệt – thiềm thừ u minh. Mấy con cóc   chỉ hung tợn mà còn  bám  , gặm linh hồn  ,  tà tính. Mình  tìm xem nơi nuôi  chúng rốt cuộc là ở ."
Trong đầu Lê Thanh Thanh, giọng hệ thống vang lên đầy phấn khích:
"[A, Hố Thanh Thủy Đại Âm? Dũng cảm thật đấy. Âm khí nơi đó cực kỳ nặng, Huyền Sư bình thường bước  cũng  thể  lột sạch một tầng da, cô  nghĩ  là ai, thần chắc?]"
"[Ký chủ , may mắn của cô đang đến! Lê Kiến Mộc tự  tìm đường chết, cô căn bản  cần  gì cả. Cứ  chờ mà hưởng lợi thôi!]"
Lê Thanh Thanh cau mày, mắt  chăm chăm Lê Kiến Mộc,   dậy lấy cớ lấy đồ  bàn , khẽ hỏi:
"Nguy hiểm đến  ?"
"[Nguy hiểm ư? Cô nghĩ xem vì  gọi là hố 'âm'? Nơi đó từng c.h.ế.t  vạn ,  phong ấn ở đó – m.á.u thịt, oán khí, quỷ hồn... tất cả hợp  tạo thành một vùng đất âm khí đậm đặc như địa phủ. Thiềm thừ u minh  nuôi dưỡng từ nơi ,  thể hút cạn linh hồn. Ngoài hố còn  ba đại trận pháp canh giữ, cô  bước  là thịt nát xương tan!]"
Bàn tay Lê Thanh Thanh bất giác siết chặt. Cô  đầu, nghiêm túc  Lê Kiến Mộc,  rõ từng chữ:
"Lê Kiến Mộc, chị   !"
"[Ký chủ, cô  gì ? Cô điên  ? Đây là cơ hội tuyệt nhất của chúng  mà!]"
Lê Thanh Thanh phớt lờ hệ thống đang la hét trong đầu, thành khẩn :
"Chị , tính hiếu kỳ  thể g.i.ế.c  đấy. Nhỡ  nguy hiểm thật thì ? Chị đừng   ?"
Lê Kiến Mộc  trả lời ngay.
Lê Thanh Thanh vội vàng  tiếp:
"Hơn nữa thầy hướng dẫn   với tụi . Hôm nay sinh nhật thầy,   đều  mặt mà chị  vắng thì   chút nào. Phải ?"
Trương Văn Tĩnh cũng gật đầu theo:
" đấy Tiểu Lê, nếu  gấp lắm thì để    cũng  mà."
Lê Kiến Mộc  hai  bạn, mỉm  nhẹ nhàng:
"Được,  để   ."
Lê Thanh Thanh khẽ thở phào một .
Ngăn     là  lắm .
  cô  thấy bất an.