Trịnh Linh dẫn cả hai tới một quán ăn nhỏ gần đó, gọi vài món đơn giản.
Lần , Lê Thanh Thanh   gì nữa.
Chẳng bao lâu , đồ ăn  dọn lên bàn.
Lê Thanh Thanh nhận  điện thoại,  xong thì vội vàng rời .
Chỉ còn  Trịnh Linh và Lê Kiến Mộc, đối diện với một bàn đầy thức ăn.
Vẻ mặt Trịnh Linh đầy đau khổ, thấp giọng lẩm bẩm:
"Không    thấy đồ ăn ở đây  sạch sẽ đấy chứ?"
Lê Kiến Mộc lắc đầu, chậm rãi đáp:
"Có lẽ   . Có thể thật sự  chuyện gì đó… Ăn cơm  ."
Nghe , Trịnh Linh thở phào một , nhưng trong lòng  âm thầm ghi nhớ.
Công chúa nhỏ   thích ăn đồ bình dân. Vậy    ăn,  nhất đừng gọi nữa.
…
Sau bữa ăn, Trịnh Linh hào hứng rủ  dạo phố, nhưng Lê Kiến Mộc chỉ lắc đầu, từ chối lời mời.
"Mình  chút việc cần xử lý."
Dứt lời, cô tách  khỏi Trịnh Linh, một   vòng quanh khu vực gần trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/62.html.]
Cuối cùng, cô dừng chân  một tiểu khu cũ kỹ,  mấy thu hút.
Môi trường ở đây khá tệ. Không  gác cổng, tòa nhà ba tầng  hẳn là do chủ nhà tự xây,  hơn hai mươi phòng, phần lớn đều là sinh viên của Đại học Bắc Thành thuê ở.
Không  cô   thuê chỗ  hơn, mà vì nơi   giá rẻ nhất.
Những căn hộ quanh trường thường  giá ít nhất 1200 tệ một tháng, trong khi ở đây chỉ mất 700 tệ. Quan trọng hơn,  thể thanh toán theo tháng mà  cần đặt cọc ba tháng như những nơi khác.
Lê Kiến Mộc kiểm tra  tiền còn  trong , cuối cùng cũng chỉ  thể tạm thời ở đây.
Chủ nhà đưa chìa khóa, mặt mày lạnh nhạt:
"Đây, nếu  mất thì tự  tìm thợ khóa. Đèn, điện, ống nước nếu  hỏng hóc thì cũng tự mà sửa,   quản. Nếu tháng  còn ở thì nhớ trả tiền đúng hạn."
Nói xong, ông  liền đóng cửa, rời .
Bên trong căn phòng trống trải, chỉ  một chiếc giường ván gỗ, một cái bàn cũ cùng một chiếc ghế dựa.
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc lấy khăn giấy, tùy ý lau qua mặt bàn,  đặt ba lô xuống.
Bên trong ba lô  chu sa và giấy vàng mà cô mua từ hôm qua.
Giấy vàng   cắt sẵn, cô cẩn thận trải phẳng lên bàn. Nhấc bút lông chấm chu sa, tay khẽ vận lực, đầu bút điểm nhẹ lên giấy vàng, từng nét bùa chú hiện  liền mạch, lưu loát.
Chỉ trong chớp mắt, một tia sáng vàng lóe lên, phù chú thành hình.
Bùa chú là đạo cụ thường dùng của Huyền Sư, dùng họa pháp đặc biệt để phong ấn linh khí trời đất. Dù là trừ tà tránh ác  ác chiến với kẻ thù, đều  thể trở thành trợ lực đắc lực.
Việc vẽ bùa cũng đòi hỏi yêu cầu  cao về nguyên liệu. Huyền Sư càng  đạo hạnh thâm sâu, yêu cầu về nguyên liệu càng giảm . Những kẻ lợi hại thậm chí  thể vẽ bùa trong  trung,  cần mượn ngoại lực.
Lê Kiến Mộc vốn cũng  thể   điều đó.