Lê Kiến Mộc hỏi:
"Cô  nơi ở của Chu Bác Trầm ?"
Văn Nhân lắc đầu:
"Anh   nhiều bất động sản, một   tên chính , một  khác thì  tên bạn bè, họ hàng xa, hoặc trợ lý.   chắc bây giờ   đang ở ."
Lê Kiến Mộc cau mày:
"Còn gì nữa mà cô ?"
Văn Nhân gật đầu:
"Bên cạnh    một vị đại sư, họ Ngô,  cao tay. Ông   ba  tử: một là Ngô Lượng,    đến quê   lễ siêu độ cho mấy chị gái, hai  còn  là Ngô Vũ và Ngô Dương."
Cô dừng ,  tiếp:
Mộng Vân Thường
"Ngô Dương lớn tuổi nhất, nhưng tư chất  kém nhất. Ngô Vũ mới là  thừa kế chân truyền của Ngô đại sư, thực lực mạnh nhất. Còn Ngô Lượng… chắc cô từng gặp ."
Lê Kiến Mộc cúi đầu, trong lòng tính toán.
Dựa theo lời kể, Ngô đại sư hẳn là Ngô Phong. Ngô Lượng hiện đang  cô phong ấn trong mảnh gỗ nhỏ bỏ trong ba lô. Còn Ngô Dương –  mới  bắt – cũng đang ở trong đó. Như , bên cạnh Chu Bác Trầm chỉ còn  Ngô Vũ, kẻ mạnh nhất trong ba .
Nghĩ đến đây, cô  cảm thấy bất an.
Nếu  luyện thuật hồi sinh cho Dịch Vi Vi, tại   dùng Ngô Dương – kẻ  tư chất kém nhất? Hay là… Chu Bác Trầm  tin tưởng Ngô Vũ? Giữa họ  mâu thuẫn gì đó?
Chiếc xe dần dần tiến  nội thành. Lê Kiến Mộc  điện thoại, thấy  nhiều tin nhắn  . Không cần mở cũng đoán  là của Lê Vấn Bắc và Lê Thanh Thanh.
Cô gửi một tin nhắn báo bình an,  đó chuẩn  xuống xe. Trước khi rời , cô hỏi một câu như vô tình:
"Chuyện Dịch Vi Vi  c.h.ế.t từ lâu… cô , đúng ?"
Văn Nhân vội vàng gật đầu:
"Biết… nếu   vì   chuyện  từ … …  cũng …"
Cô   khổ, môi mím chặt.
"Khi   bắt đầu giúp đỡ ,  thật sự   ý gì khác.  càng về ,   càng đối xử  với …  cảm thấy  nên như , nên từng nhắc nhở   rằng   vợ ."
" lúc đó,   chỉ  khổ   Dịch Vi Vi  qua đời từ lâu. Tất cả những gì    – hành thiện,  từ thiện – đều là để cầu phúc cho cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/655.html.]
"Vì thế…  mới buông lỏng bản , cho phép   cùng   đến tận bây giờ. Cho đến khi…  phát hiện  nhiều điều hơn về  ."
Ánh mắt Văn Nhân chùng xuống, giọng cô  khàn hẳn :
"Cho dù  còn tình cảm,   vẫn là ân nhân của . Bảy năm bồi dưỡng, đổi lấy một con đường nhân sinh   khác… Không dễ gì mà  thể dứt  ."
Trước khi xuống xe, cô   thêm một câu:
"Cô Dịch… cô  là một   ."
Lê Kiến Mộc  , trong lòng thoáng động. Cô cảm nhận , Văn Nhân  thể  thêm điều gì đó, nhưng     .
Cô định hỏi tiếp, nhưng Văn Nhân im lặng  trả lời. Cuối cùng, Lê Kiến Mộc cũng đành từ bỏ, chỉ để  một câu:
"Cô  cách liên lạc với . Khi nào sẵn sàng, hãy  cho  ."
"Ừm." – Văn Nhân gật đầu,  đó lái xe rời .
Lê Kiến Mộc giơ tay đánh hai lá bùa bình an lên  xe,    rảo bước về nhà.
Lúc   ba giờ sáng.
Nhà họ Lê vẫn sáng đèn. Không ai ngủ cả.
Lê Vấn Bắc  xổm  sàn, cúi đầu, dáng vẻ như học sinh phạm . Trước mặt là cha  và  cả,  ai lên tiếng,  khí căng như dây đàn.
Lê Thanh Thanh thì  ở mép sô pha, liên tục gật đầu phụ họa, gương mặt lộ rõ vẻ căng thẳng.
Lê Trung Đình gằn giọng:
"Em gái con thì  hiểu chuyện, còn con cũng  ? Lớn  mà còn bày trò, mang em gái tới câu lạc bộ mời  mẫu nam là cái thể thống gì?"
Lê Vấn Bắc ngẩng đầu, cố cãi:
"Ba,    mẫu nam! Toàn là thực tập sinh với tiểu thịt tươi của công ty. Ba  tin thì hỏi  cả , ai cũng đàng hoàng cả."
"Con còn dám cãi! Muốn ăn đòn ?" – Lê Trung Đình trừng mắt.
Lê Vấn Bắc lập tức rụt cổ, im bặt.
Lê Dịch Nam ngáp một cái, cố nín :
"Ba, chắc Mộc Mộc  chuyện gấp nên  kịp  một tiếng. Với , em  cũng  báo bình an  mà. Ba đừng trách nhị ca nữa,   chỉ  tổ chức sinh nhật cho Mộc Mộc thôi."