như lời Chu Bác Trầm  , nơi ở của   cách trường học  xa.
Đó là một khu biệt thự riêng biệt,  trong một vùng đất nhỏ của huyện Vu. Ở nơi mà thu nhập bình quân còn  thấp, khu biệt thự  vì giá cả quá cao nên gần như   mấy  sinh sống.
Dưới sự dẫn đường của Chu Bác Trầm, Cát Tân Nguyệt bước  tiểu khu, trừ hai  bảo vệ khi  cổng, suốt dọc đường  hề thấy ánh đèn nào sáng lên.
Trong bóng đêm mịt mùng , khung cảnh quanh khu biệt thự bỗng trở nên  phần hoang vắng, lạnh lẽo.
Cát Tân Nguyệt quan sát xung quanh, chẳng hiểu   thấy  rùng , lòng trỗi dậy cảm giác bất an khó tả.
Cô  nhỏ giọng hỏi:
"Ảnh đế Chu, còn xa nữa  ạ?"
Chu Bác Trầm  phía , giọng  trầm  vang lên:
"Gần ."
Không lâu , họ rẽ  một ngã rẽ nhỏ,  mặt hiện  một căn nhà kiểu Tây đèn đuốc sáng trưng.
Căn biệt thự ba tầng  trang trí tinh tế, sang trọng  thua kém gì nhà của Lê Kiến Mộc.  chẳng hiểu , trong đêm tối yên ắng, căn nhà   toát lên vẻ quái dị rợn .
Bước chân của Cát Tân Nguyệt chững , lòng bất an càng lúc càng dâng cao.
Chu Bác Trầm  đầu  :
"Sao ?"
Cát Tân Nguyệt ngẩng đầu  gương mặt  .
Trước đây, cô từng thấy   là thần tượng, là ân nhân, nên cảm giác luôn ấm áp, gần gũi.  giờ đây,     vì tâm trạng  đổi  , gương mặt   khiến cô chỉ thấy lạnh lẽo và xa cách.
Cô  cúi đầu, cẩn trọng :
"Thật xin   Chu,  là để hôm khác em  cùng  gặp chị Dịch nhé. Mẹ em  gọi, giục em về nhà. Em… em  tiện ở  lâu. Nhờ  gửi lời xin  chị Dịch giúp em,   em sẽ đến xin  trực tiếp."
Nói dứt lời, cô lập tức xoay  chạy nhanh  ngoài,  dám  đầu .
Chu Bác Trầm vẫn  yên,  đuổi theo. Trong bóng tối, ánh mắt   sâu thẳm  theo bóng lưng đang dần khuất xa của cô gái.
Chạy  một đoạn, Cát Tân Nguyệt  kìm  ngoảnh đầu  ,  càng cảm thấy Chu Bác Trầm giống như một hình bóng đáng sợ.
Cô càng tin tưởng  giác quan thứ sáu của .
Vừa   định tiếp tục chạy, thì bất ngờ một gương mặt to lớn đột ngột hiện ngay  mặt cô.
Cô sợ đến mức tim như ngừng đập, đôi mắt trợn tròn  chằm chằm  gương mặt đó, há miệng định hét lên nhưng  phát  tiếng nào.
Chủ nhân của gương mặt  nhẹ nhàng thổi một   mặt cô.
Trong tích tắc, Cát Tân Nguyệt nhắm mắt   ngã xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/659.html.]
Ngô Vũ nhanh tay đỡ lấy cô, cúi đầu quan sát kỹ một lượt.
Chu Bác Trầm cũng bước đến. Ngô Vũ liếc   ,   nhận xét:
"Lần   chọn   tệ."
"Mệnh cách  , tuy xuất  nghèo khó, nhưng tính cách kiên cường  thông minh. Không tới ba năm là  thể vượt trội trong  sinh viên cùng khóa, bắt đầu cuộc sống của một nữ cường nhân."
Chu Bác Trầm khẽ nhếch môi:
" còn tưởng cô  sẽ phát triển theo hướng học thuật cơ đấy."
"Nhìn cô  giống học sinh giỏi điển hình."
Ngô Vũ ôm lấy Cát Tân Nguyệt,  bước   :
"Đừng suy nghĩ cứng nhắc như . Trường học chỉ là nơi học tập tạm thời, bước  xã hội  thì hướng  thế nào còn tùy duyên. Nhất là sinh viên trường top như cô , tương lai muôn hình vạn trạng."
"Chỉ tiếc rằng giờ đây, cuộc đời cô  sẽ sớm  trong tay  khác ."
Hai  liếc , cùng bật  đầy ẩn ý.
Mộng Vân Thường
Họ cùng bước  căn biệt thự sáng đèn.
Bên trong nhà  bố trí đầy đủ:  nước,  hoa,  cả lối  nhỏ.
Ngô Vũ bước từng bước cẩn thận, mỗi bước chân đều giẫm đúng viên gạch đặc biệt  thiết kế riêng.
Chu Bác Trầm  ,  rời nửa bước.
Khi cả hai  bước qua sân và  bên trong nhà, căn biệt thự lập tức chìm  bóng tối.
Cả khu tiểu khu  còn lấy một ánh đèn nào le lói.
Không ai trong hai  chú ý rằng, phía xa,  một  đàn ông mặc đồ cổ quái đang âm thầm theo dõi họ.
Đáng tiếc là  cách quá xa, ông   thể bước  căn nhà  biến mất  mắt.
Ông lôi  một chiếc la bàn, nhíu mày  kim chỉ liên tục xoay vòng, ánh mắt đầy khó hiểu và thất vọng khi  thể xác định  cửa .
…
Ba giờ sáng.
Cả nhà Cát Tân Nguyệt như   đống lửa.
Từ lúc trời tối,  ai liên lạc  với cô. Gọi điện, nhắn tin đều   hồi âm.
Mẹ cô   tuyệt vọng đến mức  liên hệ với bạn bè cũ của con gái, đồng thời báo cả trường học nhờ tìm giúp.
 giáo viên ở trường trung học  1 của huyện Vu xác nhận hôm nay  thấy bóng dáng Cát Tân Nguyệt .
Những  bạn học mà  cô liên hệ cũng đều trả lời:  ai liên lạc  với cô.