Lê Kiến Mộc  bước tới  thuận tay lấy luôn miếng khoai tây chiên từ tay Lê Thanh Thanh.
"Dì giúp việc mới mua đấy, ngon cực kỳ luôn. Nếu chị thích thì cứ  ngăn tủ mà lấy thêm nha."
Cô nhai rôm rốp hai miếng,  chán nản lau tay,  ăn tiếp nữa.
"Hương vị …  hợp gu ."
Lê Kiến Mộc ngẩng đầu  em gái: "Em  ăn cơm tối ở nhà ?"
Lê Thanh Thanh ôm gói snack,  ngượng ngùng: "Tối nay em với Tuấn Ngạn  ngoài ăn tối  ánh nến... ha ha."
Hệ thống khinh bỉ:
"Xì,  bao  bảo cô mau chia tay với tên đó . Đàn ông mà,   chậm tiến độ tu luyện của cô thôi.
Chờ đến ngày cô tu thành chính quả, sống trường sinh bất lão, thì thằng nhóc họ Chu  cũng chỉ sống  thêm vài chục năm nữa là hết đát.
Chia tay sớm còn tránh  tổn thương, nếu  đến lúc sinh ly tử biệt thì hối  kịp."
Lê Thanh Thanh giờ  học  cách vờ như   thấy những lời "lải nhải" . Cô thản nhiên lờ , coi như   gì.
Tất nhiên, Lê Kiến Mộc cũng chẳng buồn để ý thêm. Thật , so với những gì cô nghĩ, em gái   vẻ kiên định hơn nhiều. Hoặc cũng  thể Tuấn Ngạn — ngay từ đầu  để lộ nhiều điểm ngờ nghệch.
"Dù  trông  cũng chẳng thông minh gì cho cam."
"Vậy hai đứa cứ  ăn , chị ăn tạm ở nhà cũng ." Lê Kiến Mộc thản nhiên .
"Hay là chị  ăn với tụi em luôn? Hôm nay Tuấn Ngạn đặt bàn ở một nhà hàng mới khai trương,  bảo đồ ăn cực ngon luôn đó!"
Lê Kiến Mộc xua tay ngay lập tức.
"Chị mà   bóng đèn thì chán chết."
Vừa dứt lời, Lê Thanh Thanh  nhận  cuộc gọi từ Chu Tuấn Ngạn,  vội vã rời .
Lê Kiến Mộc chầm chậm lên lầu  quần áo,  xuống mở tủ đồ ăn vặt. Tủ  thường do dì giúp việc phụ trách sắp xếp và mua đồ, trong nhà cũng chỉ  cô và Thanh Thanh là thích mấy món vặt , mấy ông  thì  động đến bao giờ.
Cô lục lọi một lúc, mang ít đồ  bàn , học theo dáng vẻ nhàn nhã của Lê Thanh Thanh —  ăn  lướt điện thoại.
Còn  kịp kiểm tra hai nhóm chat trong máy tính của Vưu Tiếu Tiếu thì   tiếng động ngoài cửa.
"Yến ." Giọng dì giúp việc vang lên.
Lê Kiến Mộc  đầu   ngoài. Yến Đông Nhạc đang xách túi đồ ăn   nhà.
"Anh đến tìm ba   ? Họ   nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/711.html.]
Mộng Vân Thường
" ." Anh đáp.
"Thanh Thanh bảo với  là tối nay chị ăn cơm một ,   đáng thương... nên  tới ăn cùng cho vui."
Trên đầu Lê Kiến Mộc như xuất hiện dấu chấm hỏi: " đáng thương chỗ nào?"
Thấy , Yến Đông Nhạc đành   giải thích:
"Thật  là...   đứa cháu ngoại nào ăn cơm cùng nên  thấy  mới đáng thương. Hơn nữa hôm nay dì giúp việc nhà  nghỉ, nên  tiện ghé qua đây ăn ké. Mong Lê tiểu thư đừng để bụng."
"Nếu  để bụng thì ?" – Lê Kiến Mộc hỏi , giọng  rõ là thật  đùa.
Gương mặt Yến Đông Nhạc  khựng ,  phần khó xử:
"Chúng  là hàng xóm láng giềng mà,  đến mức  khách sáo  chứ? Một bữa cơm thôi mà. Em xem,  còn mang theo quà nữa."
Anh mở túi , lôi hai hộp kem lớn đặt lên bàn.
Lê Kiến Mộc liếc mắt   gật đầu:
"Ừ,  ."
Kem   vẻ ngon thật.
Cô mở hộp, cầm thìa ăn từng miếng. Lạnh buốt từ cổ họng lan xuống tận  dày, khiến cả  như dịu hẳn . Vị ngon và lạnh kích thích đến mức khó diễn tả bằng lời.
Sau vài câu chuyện phiếm, cuối cùng cũng  đề chính.
Cô nghiêng  đưa máy tính cho Yến Đông Nhạc.
"Vụ án ở bệnh viện tâm thần Đông Thị, chắc Đâu Đâu cũng  qua với  . Anh xem thử cái  ."
Yến Đông Nhạc cầm ly kem,  sát , chăm chú  màn hình.
"Các thành viên trong nhóm  đều là  của những môn phái lớn, danh chính ngôn thuận.  tra  một  dấu vết từ diễn đàn huyền học. Nhìn qua tên của họ thì thấy, một  là  của chính phái tầng trung."
Vẻ mặt Yến Đông Nhạc ngày càng nghiêm nghị.
"Cho nên bây giờ  tin những lời  từng  — các danh môn chính phái cấu kết với tà đạo  lâu, thậm chí còn hòa   đến mức  phân biệt nổi. Cục Đặc Sự của các   cản trở là chuyện dễ hiểu."
Anh  đáp, chỉ mở giao diện nhóm, xem kỹ từng nickname và tên  dùng.
Có  dùng tên giả,   dùng tên thật.  phần lớn hồ sơ đều ghi rõ tên thật và môn phái của họ. Chỉ   ít  ghi gì, nhưng cấp bậc trong nhóm   cao.
Lê Kiến Mộc  nheo mắt, nghi ngờ:
"Những   ghi thông tin rõ ràng như ,  thể là vì  phận họ quá đặc biệt. Có khi là chưởng môn, trưởng lão hoặc những vị trí cao cấp khác — đến mức ai cũng  họ là ai, nên  cần giới thiệu nữa."