"Bây giờ hối hận thì cũng muộn . Hay là em cầu xin , sẽ nể tình mà mách !" – Lê Vấn Bắc dựa ghế, đầy đắc ý như thể nắm thóp của em gái.
Không ngờ Yến Đông Nhạc bất ngờ lên tiếng:
"Không của A Lê, là mang tới, cô ngại nên mới ăn. Lát nữa sẽ giải thích với bác gái."
Nụ mặt Lê Vấn Bắc cứng đơ trong nháy mắt. Anh đầu , chằm chằm Yến Đông Nhạc, trong lòng bất giác nổi lên một cảm giác kỳ lạ.
Vừa … gì cơ?
"A Lê"? "Bác gái Lê"?
Không thể nào, hôm nay chú ba Yến gia gì ?
Cho đến khi xuống ăn cơm, ăn xong, tiễn khách , tâm trí của Lê Vấn Bắc vẫn còn luẩn quẩn với những suy nghĩ mơ hồ .
Anh quen với cái tên Yến Đông Nhạc, nhưng chẳng thiết đến mức đó. Dù là hàng xóm, nhưng hai chẳng mấy khi qua . Trước đây, chăng chỉ là Yến Đông Nhạc vài trò chuyện với cha . Một như – đến cũng khiến ghét – gì quan hệ gì với như Yến Đông Nhạc?
từ lúc Lê Thanh Thanh về nước, quen với Chu Tuấn Ngạn – hai bên bắt đầu gặp gỡ thường xuyên hơn.
cho dù là , Yến Đông Nhạc vẫn ít khi tới nhà họ. Trái , từ khi Lê Kiến Mộc trở về, đàn ông tới nhiều hơn hẳn. Nhớ còn đích đem cua đến tặng cha ?
Lê Vấn Bắc ngẩn , vì thường xuyên thấy mấy chuyện kì dị trong giới giải trí , đầu óc bỗng bật một suy nghĩ táo bạo đến khó tin.
Anh đầu em gái – cô gái xinh , bản lĩnh – trịnh trọng hỏi:
"Chú ba Yến gia tới tìm em chuyện gì quan trọng ?"
Lê Kiến Mộc đang ung dung ăn trái cây, gật đầu trả lời:
"Xem như là chuyện . Sao hỏi ?"
Lê Vấn Bắc trầm ngâm một lát, cô bằng vẻ mặt nghiêm túc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/713.html.]
"Em và chú ba Yến gia… thiết lắm ? Ý là, giữa hai quan hệ gì ?"
Mộng Vân Thường
Lê Kiến Mộc ngẩng đầu lên trai, giọng thản nhiên:
"Anh thẳng ."
"Được, luôn," – Lê Vấn Bắc hắng giọng, giọng trầm xuống như đang chuyện quan trọng – "Mộc Mộc , em giỏi, giỏi luôn, nhưng vì em ít tiếp xúc với đàn ông nên vài chuyện thể rõ ràng."
"Đàn ông , là sinh vật thể tin tưởng nhất thế giới , đặc biệt là kiểu đàn ông sắp ba mươi mà từng bạn gái. Mà chú ba Yến gia còn là trưởng bối… Em tuyệt đối đừng tin mấy lời ngọt ngào của , nhất là tránh xa, đừng tiếp xúc nhiều."
Lê Kiến Mộc thở dài cắt ngang:
"Anh hai, cứ thẳng vì thể tiếp xúc với Yến Đông Nhạc là ."
"Anh rõ lắm mà!" – Lê Vấn Bắc rít lên, tiếp tục – "Được , ý là: ánh mắt Yến Đông Nhạc em hề bình thường. Là đàn ông, hiểu rõ, đó ánh mắt của trưởng bối dành cho hậu bối."
Lê Kiến Mộc nhíu mày, một dấu hỏi chấm dường như hiện trán.
"Anh chỉ nghi ngờ thôi nhé! em nghĩ xem, Yến Đông Nhạc cũng ngang tuổi cả, chỉ hơn Thanh Thanh vài tuổi. Tuy vai vế lớn, nhưng về cơ bản là cùng thế hệ với tụi . Hồi xưa, và Thanh Thanh, cả Chu Tuấn Ngạn nữa, ba đó lớn lên cùng ."
"Giờ em nghĩ mà xem, nếu như Yến Đông Nhạc từng yêu thầm Thanh Thanh thì ? Chẳng qua vì lúc đó Thanh Thanh còn nhỏ nên mới cố giấu tình cảm. Ai ngờ Thanh Thanh yêu Chu Tuấn Ngạn, hai họ còn hợp đến mức thể chen . Người đàn ông lớn tuổi cam lòng, đang tính từ bỏ thì đột nhiên em xuất hiện – một phiên bản giống hệt Thanh Thanh, còn giỏi huyền học. Em đúng là kiểu mà thể trò chuyện cả ngày chán!"
"Mộc Mộc , em chính là thế! Anh yêu em là vì em giống Thanh Thanh!"
Nghe tới đây, mặt Lê Kiến Mộc nhăn tít .
Cái gì trời?
Anh hai của cô rảnh rỗi việc gì nên mấy quyển tiểu thuyết cẩu huyết ?
Lê Vấn Bắc vẫn dừng . Anh hăng say tuôn hết suy đoán, như thể chính mắt chứng kiến nội tâm của Yến Đông Nhạc, từ cảm xúc đến động cơ, từ tiếc nuối đến toan tính.
Đến khi xong, khô cả cổ họng.
"Tóm là," – nhấn mạnh – "Anh em thế. Dù Yến Đông Nhạc quá già, nhưng đàn ông mà thích em gái của bạn – là em gái của bạn gái cũ – kiểu gì cũng vấn đề trong đầu. Loại đó chắc chắn tâm lý bình thường!"