Lê Kiến Mộc  đầu, bước nhanh về phía Vô Đạo và tiếp tục hỏi:
"Vậy bình thường trong các kỳ so tài sẽ  những phần thi gì?"
Vô Đạo đáp, giọng trầm bổng:
"Chuyện   khá nhiều, dễ thì là xem tướng, đoán quá khứ của  . Còn khó hơn một chút là đuổi quý, chiêu hồn... Và cái khó nhất chính là so tài trận pháp  ngày cuối cùng. Những trận  thường đòi hỏi nhiều  hợp tác với , nếu môn phái nào  nhiều  tử thì sẽ thuận lợi hơn chút."
"Ví dụ như Huyền Ý Môn, họ từng bố trí một đại trận với trăm  tham gia, nhốt tất cả Huyền Sư trong đó. Mọi  suýt nữa  thể  ngoài. May mà trưởng lão của Thiện Nguyên Tông dùng đến trăm linh thú để phá trận, nhưng cũng mất tới bảy ngày bảy đêm mới giải . Chính từ lúc đó, Huyền Ý Môn mới dần trở thành môn phái  đầu, và Thiện Nguyên Tông cũng  thực lực  thể coi thường."
Mặc dù tu vi của Vô Đạo   là mạnh nhất, nhưng ông   trộn trong giang hồ nhiều năm và hiểu rõ những chuyện liên quan đến Huyền Môn.
Lê Kiến Mộc gật gù, ghi nhớ những thông tin  trong lòng.
Cũng lúc , tiếng của Vọng Chân vang lên từ phía , thông báo về quy tắc thi đấu.
Như những gì Vô Đạo  , ngày đầu tiên  hai trận đấu. Một trận là xem tướng, đoán quá khứ, trận còn  là xử lý theo yêu cầu của đương sự. Trước khi bắt đầu,  xác định là môn phái tham gia  là Huyền Sư tự do. Một  môn phái nhỏ chỉ đến để mở mang kiến thức và  tham gia thi đấu, trong khi những môn phái chuyên về tấn công sẽ tham gia  các trận đấu.
"Đồ , con  xem chúng   nên tham gia ?" Vô Đạo cau mày hỏi.
Chu Tiền Tiền ngay lập tức giơ tay: "Sư phụ, tham gia ! Dù  thành công, quan trọng là chúng   thử sức."
Vô Đạo lắc đầu: "Để tham gia thì cần một khoản phí lớn."
Lê Kiến Mộc liếc  ông, tò mò hỏi: "Phí gì ?"
"Đăng ký ..." Vô Đạo chần chừ,  giải thích: "Vừa   quên  với cô, môn phái đăng ký tham gia cần nộp phí thi, 10 vạn cho môn phái, còn nếu là Huyền Sư tự do thì mỗi   nộp 20 vạn."
Lê Kiến Mộc  xong,  khỏi ngạc nhiên: "Ồ, đúng là đắt thật."
Cô suy nghĩ một chút   ,  tên môn phái của  lên khay. Ba chữ "Thanh Huyền Môn"  cô  ngay ngắn  đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/734.html.]
Vô Đạo  qua và bất ngờ : "Thanh Huyền Môn... Hửm, Lê đại sư, cô  môn phái ?"
Lê Kiến Mộc đáp một cách bình thản: "Không  là tên gọi của phòng phát sóng trực tiếp của  ?"
Mộng Vân Thường
Chu Tiền Tiền gật đầu, nhớ : "À đúng ,  nhớ Lê đại sư là  của Thanh Huyền Môn, nhưng  đây   từng  về môn phái ."
Lê Kiến Mộc chỉ  nhẹ. Cô  quan tâm đến việc môn phái của   tiếng tăm  , mà quan trọng là giữ vững nguyên tắc và phương hướng của .
"Không  ," Chu Tiền Tiền tiếp lời, "Với tài năng của Lê đại sư,   tham gia thi đấu chắc chắn sẽ giành  hạng nhất. Đến lúc đó, Thanh Huyền Môn của chúng  sẽ vang danh."
Lê Kiến Mộc   gì thêm, chỉ lặng lẽ đưa khay đăng ký cho  tử Huyền Ý Môn đang  chờ.
Cô  nghiêng đầu, ánh mắt chạm  vài cái  lạ lùng từ những  xung quanh. Ba chữ "Thanh Huyền Môn" quả thật  khiến một vài   khỏi chú ý. Cô ghi nhớ những ánh mắt đó trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình thản,   đổi.
Lúc , Lê Thanh Thanh từ phía  đột ngột lên tiếng, phá tan sự yên lặng:
"Này, Lê Kiến Mộc, chị  tên môn phái ,   là em cũng  thể tham gia đúng ? Môn phái    thể chỉ   chị , nếu  thì    khí thế?"
Lê Kiến Mộc liếc  cô, vẫn giữ giọng điệu lạnh nhạt: "Đừng  ồn."
Lê Thanh Thanh liền tỏ  hưng phấn: "Vậy em tham gia trận nào đây? Chị  , em hiện giờ lợi hại lắm! Lúc  chị bảo em  sách xem tướng, em   hết , trận đấu   xem tướng em chắc chắn  thể  , còn trận thứ hai... dù khó một chút, em cũng thử xem."
Lê Thanh Thanh  xong, ánh mắt đầy quyết tâm. Mặc dù cô  vẻ ngoài lười biếng, nhưng những quyển sách mà Lê Kiến Mộc dặn dò cô , cô vẫn kiên nhẫn  và học. Cô cũng  bỏ qua những kiến thức huyền học mà Lê Kiến Mộc  chỉ dạy.
"Em  thể  , chị cứ để em thử !" Lê Thanh Thanh  một cách hăng hái.
Lê Kiến Mộc   đáp , chỉ lạnh nhạt lắc đầu: "Đừng   phiền."
Lê Thanh Thanh nũng nịu: "Lê Kiến Mộc, em cầu xin chị,  ? Chị cứ cho em tham gia !"
Lê Kiến Mộc chỉ nhếch môi, tay khẽ động, miệng Lê Thanh Thanh lập tức  cô bịt kín.
Lê Thanh Thanh tức giận, khuôn mặt u oán  chằm chằm cô. Cô  yên,  nhúc nhích, đôi mắt vẫn  chăm chăm  những  đang bước .