"Sang năm, Lê đại sư  tiện ghé núi Thanh Thành chúng  một chuyến ? Linh khí nơi đó dồi dào, cực kỳ thích hợp để tu luyện."
Một  khác   chen :
"Nếu Lê đại sư rảnh, cũng  thể đưa  tử đến Hải Nam chơi một thời gian. Cả ngày lo chuyện thiên hạ cũng  để bản  nghỉ ngơi một chút chứ. Biển ở chỗ chúng   hợp để thư giãn đó."
"À... Lê đại sư…" – Một  khác  mở lời, nhưng cuối cùng cũng nhận    đang ở trong buổi giao lưu,  thể quá  càn   chuyện quá lớn tiếng. Dù , những lời mời đầy thiện ý cũng  lọt  tai Vọng Chân đang  ở phía .
Vọng Chân liếc mắt  về phía họ,  đó lạnh nhạt tuyên bố:
"Trận thứ hai bắt đầu."
Lúc ,   mới thu hồi sự chú ý và nghiêm túc trở .
Lê Thanh Thanh che miệng :
"Xem  em  khiến chị mất mặt !    nếu  nhiều  đến tìm chị thỉnh giáo, thì đừng quên em đấy nhé!"
Lê Kiến Mộc liếc  cô một cái, giọng lạnh nhạt:
"Vậy thì  tiên em nên tu dưỡng phẩm hạnh , những thói quen  cũng  sửa ."
"Biết  mà!" – Lê Thanh Thanh bĩu môi, giọng nhỏ nhưng  thiếu phần uất ức.
Khi trận đấu thứ hai  tuyên bố bắt đầu,   mới phát hiện – ông chủ Trần,  thứ sáu trong ván , vẫn  rời .
Đối diện với bao ánh mắt đang , ông chủ Trần mỉm , chắp tay thi lễ  :
"Chư vị,     mở mang kiến thức thần thông của các vị. Là đương sự trong trận thứ hai,  thật sự  một chuyện,  nhờ   giúp đỡ."
Lê Kiến Mộc khẽ nhíu mày. Nàng đoán  ý định của ông .
Lúc , ông chủ Trần từng tìm đến nàng, nhờ lật  vụ án của  trai  – Trần Sinh. Đối tượng mà ông  nghi ngờ khi đó, chính là Lê Trung Đình – cha của nàng. Có lẽ vì      phận thật của nàng, ông   liên hệ nữa.
Mà bây giờ, qua ngần  năm  tìm  cách nào khác, ông   đến tận nơi , hiển nhiên là quyết tâm  bỏ cuộc.
Vấn đề là –   ông  liên lạc  với những  ở đây?
Lê Kiến Mộc nâng chén , chậm rãi nhấp một ngụm, lặng lẽ  ông chủ Trần thuật  câu chuyện của  trai  thêm một  nữa.
"Tóm ,  trai   thể nào vì hai vạn tệ mà g.i.ế.c  . Vậy mà     giam oan gần hai mươi năm!  hy vọng chư vị  thể giúp  tìm  sự thật năm đó, để  tự tay đón  trai về nhà với danh dự  trả !"
Lời  đầy xúc động, nhưng bên , các Huyền Sư chỉ im lặng  .
Vụ án   liên quan đến chính phủ – mà đám  tu hành như họ  ngại va chạm với quan quyền. Quá phiền phức.
Không ai dám  mặt đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/740.html.]
Thấy , ông chủ Trần bắt đầu nóng ruột:
"Các vị… Ai trong  các vị  thể giúp ? Có thể xem  rốt cuộc là ai  đổ oan cho  cả  ? Nếu cần tài liệu gì,  đều  chuẩn  đầy đủ!"
Mộng Vân Thường
Ông  lấy  một chiếc túi, bên trong là ảnh chụp  trai ,   hại năm đó, cùng một  lãnh đạo công trường từng  tranh chấp với  trai ông .
Đang định mở  trình bày, thì Vọng Chân ngăn :
"Chờ một chút."
Ông chủ Trần theo bản năng ngẩng đầu  lên.
Vọng Chân đưa mắt  về phía các đại môn phái,  chậm rãi :
"Trận , mỗi môn phái chỉ  cử  một . Người đó  đưa  phán đoán và phương án xử lý. Nếu phương án  đương sự tán thành, thì mới  xem là thắng. Nếu  thì các ngươi cũng đừng mong yên  trở về."
Hiện tại, chỉ dựa  lời kể và gương mặt của ông chủ Trần là  thể đoán định  điều gì. Những thứ trong túi ông   thể là manh mối – nhưng cũng  thể khiến  thứ trở nên phức tạp, khó kiểm chứng trong thời gian ngắn.
Mấu chốt – là ông chủ Trần sẽ chọn tin ai.
Đây là một bài toán  hề đơn giản, nhất là với những  tu hành  quen xử lý chuyện vô hình vô dạng như linh khí,  mệnh.
Vọng Chân  dứt lời, mấy môn phái  bàn bạc nhanh chóng  cử   sân.
Lê Thanh Thanh kéo tay áo Lê Kiến Mộc,  nhỏ:
"Chị… chị  ."
"Không ." – Lê Kiến Mộc trả lời dứt khoát.
"Vậy… để em  nhé?"
Lê Thanh Thanh  chút ngập ngừng. Vòng  cô còn  thể tham gia, nhưng   – chuyện  vẻ quá phức tạp. Nghe xong câu chuyện của ông chủ Trần, cô thật sự  nghĩ   cách nào phá giải.
"Em cũng  ." – Lê Kiến Mộc lắc đầu.
"Hả? Vậy… vòng  chúng  bỏ phiếu trắng ?"
"Ừm."
"… chị lợi hại như , lẽ nào   cách nào ?"
Lê Kiến Mộc vẫn lắc đầu, bình thản.
Trong lòng ông chủ Trần,  đáng nghi nhất là cha nàng – Lê Trung Đình. Dù nàng  giỏi đến mấy, ông  cũng sẽ  tin. Lê Thanh Thanh thì càng .
Vậy thì… cần gì  phí thời gian?
Lê Thanh Thanh ngơ ngác  chị , trong lòng đầy khó hiểu.