Vô Đạo  nhạt một tiếng, giọng đầy giễu cợt:
"Xảy  chuyện lớn như  mà vẫn  thể tiếp tục tổ chức đại hội, Huyền Ý Môn đúng là gan lớn thật."
Kim Thước đại sư lắc đầu, trầm giọng tiếp lời:
"Chắc là   đánh mất danh tiếng môn phái  đầu. Dù  thì bao nhiêu năm nay, hội giao lưu  từng xảy  sự cố nghiêm trọng như thế, Huyền Ý Môn tất nhiên   trở thành trò  cho thiên hạ."
Chính Phong đại sư thì thầm:
" bây giờ thì  thành trò  thật ."
Mọi   , ai nấy đều nở nụ  đầy ẩn ý nhưng  ai  gì thêm. Ai cũng cho rằng Huyền Ý Môn sẽ sớm tuyên bố kết thúc đại hội  .
Chỉ  Lê Kiến Mộc là  tỏ  bất ngờ. Cô  dậy, ánh mắt sắc lạnh quét qua  :
"Đi thôi. Trận so tài tiếp theo sẽ diễn   ban đêm,    cẩn thận."
Vẻ mặt đám  lập tức trở nên nghiêm túc,  ai dám lơ là. Mọi  nhanh chóng rời .
Nơi tổ chức trận đấu vẫn là quảng trường quen thuộc, nhưng    sự khác biệt rõ ràng. Khi tất cả  tề tựu đầy đủ, trời    tối đen. Không    Huyền Ý Môn cắt giảm chi phí  vì   tử thắp đèn quá ít, mà  bộ quảng trường chìm trong bóng tối u ám, như  một tầng sương mù mờ đục bao phủ.
Vọng Chân chưởng môn xuất hiện, vận trường bào nghiêm trang. Ông  cất giọng vang vọng giữa quảng trường:
"Trận so tài   – tru tà!"
Ngay khi lời  dứt,  khí dường như  thứ gì đó khẽ d.a.o động. Lê Kiến Mộc  nghiêng đầu, ánh mắt trầm tĩnh  quanh. Cô cảm nhận  sự chấn động trong  gian, tuy rằng chỉ thoáng qua trong chớp mắt, nhưng đủ để khiến cô cảnh giác.
Nhìn quanh một vòng, cô phát hiện những  khác dường như  nhận  dị động . Tuy nhiên,   cũng  chú ý đến lớp sương mù lượn lờ trong  khí, bắt đầu bàn tán xôn xao.
Vọng Chân giơ tay  hiệu cho   im lặng,  trịnh trọng :
"Chư vị, trận đấu   sẽ sử dụng một trong những chí bảo của Huyền Ý Môn – Ảo Cảnh Tru Tà. Thông thường đây là nơi để  tử chúng  rèn luyện, nhưng hôm nay tạm thời trở thành chiến trường của quý vị. Xin cứ yên tâm, trong ảo cảnh, tất cả thương tích đều là giả lập. Dù   ‘giết’ trong đó, cũng sẽ  ảnh hưởng đến  thể thật, vì thế    thể dốc  lực tru diệt yêu tà."
"Trận  sẽ dựa theo  lượng tà vật mà quý vị tiêu diệt để tính điểm. Xin chư vị nỗ lực hết ."
Vừa dứt lời, giữa  trung bỗng hiện  một cánh cửa kỳ dị, như một  trống mở  từ một thế giới khác. Từ  cánh cửa vang lên từng tiếng gầm rú gào thét khiến   lạnh cả sống lưng.
"Mời các vị dự thi tiến  từ cánh cửa ."
Mộng Vân Thường
Những  dự thi liếc  , nhất thời  ai dám bước lên đầu tiên. Một  tử   bên cạnh đẩy nhẹ về phía .
"Ảo Cảnh Tru Tà là cơ hội rèn luyện hiếm , ngươi còn do dự gì nữa?"
Đệ tử   đẩy lảo đảo,  còn cách nào khác đành cắn răng bước . Chỉ trong nháy mắt,  ảnh  biến mất trong làn sương. Có  mở đầu, những  còn  cũng dần mạnh dạn hơn, lục tục tiến .
Lê Thanh Thanh  bên cạnh, sắc mặt  chút hoảng hốt. Cô liếc  Lê Kiến Mộc,    đám  sắp  hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/753.html.]
Cô lắp bắp:
"Lê... Lê Kiến Mộc,  là nhà chúng   tham gia nữa  ? Chúng  bỏ thi ?"
Lê Kiến Mộc mỉm , gật đầu đồng ý.
Chưa kịp để Lê Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, Lê Kiến Mộc  nhấc chân, đạp một cú thật gọn khiến cô nàng bay thẳng  cánh cửa.
Lê Thanh Thanh hét lên một tiếng thất thanh. Trong khoảnh khắc hoảng loạn, cô như  thấy giọng  nhẹ nhàng vang bên tai:
"Nhớ đeo khăn lụa, cẩn thận một chút."
Khăn lụa? Cái gì ? Tại   nhấn mạnh điều đó?
Cuối cùng, tất cả  tử dự thi  tiến  trong ảo cảnh.
Phía ,   cảm thán:
"Lê đại sư thật nhẫn tâm. Cô bé  tuổi còn nhỏ, nếu Lê gia  bỏ thi, cũng sẽ chẳng ai trách cứ gì. Lê đại sư   quá nghiêm khắc  ?"
Lê Kiến Mộc thản nhiên đáp:
"Ngọc  mài thì  thể thành khí. Hơn nữa, em  sẽ  gặp nguy hiểm."
Người  lập tức nghi hoặc:
"Hửm? Chẳng lẽ   cô   pháp khí bảo mệnh gì đặc biệt? Ai da, vẫn là Lê đại sư suy nghĩ chu , chúng  đúng là sơ suất,  chuẩn  gì cho các đồ  cả. Thật khiến    hổ."
Lê Kiến Mộc liếc mắt, lạnh nhạt :
"Vậy ? Vậy  tử của ông  lẽ sẽ là  đầu tiên  loại."
Người  lập tức nghẹn họng, mặt đỏ bừng vì tức giận và  hổ.
Lê Kiến Mộc  sang hỏi Vọng Chân:
"Chưởng môn Vọng Chân, trận so tài  bao lâu thì kết thúc?"
Vọng Chân đáp:
"Thời gian trong Ảo Cảnh Tru Tà  giống với bên ngoài. Ba ngày ba đêm trong đó, nơi  chỉ mới qua một canh giờ."
Lê Kiến Mộc gật đầu,   thêm gì, ánh mắt dừng , như đang quan sát điều gì đó.
 đúng lúc , ánh mắt đám  Vọng Chân  trở nên tối sầm.
Chưởng môn Huyền Ý Môn hạ giọng, sắc mặt âm trầm:
"Lê đại sư, tối qua  nhiều  tử dự thi c.h.ế.t thảm trong đêm. Có  cô nên cho chúng  một lời giải thích rõ ràng ?"