Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 768

Cập nhật lúc: 2025-04-22 06:58:52
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ làm vậy, cũng chỉ vì muốn đóng góp cho sự phát triển của giới huyền học, không thể cứ để mấy đại tông môn thao túng hết tài nguyên được, đúng không?

Chính vì có người mang suy nghĩ như thế nên ban đầu mọi người cũng phải tự chuẩn bị sẵn tâm lý. Khi đã không còn cảm thấy gánh nặng nữa, họ bắt đầu thoải mái đi lòng vòng khắp các góc ngách của Huyền Ý Môn.

Những người như vậy không ít. Tuy họ không trực tiếp xung đột với đệ tử Huyền Ý Môn, cũng không dám đến gần những nơi trọng yếu, nhưng hành tung lại vô cùng linh hoạt, trơn như cá, khiến người khác rất khó bắt. Chỉ cần sơ suất một chút là bị trộm đồ ngay, hậu quả nghiêm trọng không thể xem thường. Đệ tử Huyền Ý Môn tức đến mức nghiến răng ken két.

"Trên mạng nói quả nhiên không sai, bất kỳ nghề nào cũng không thể thiếu đi sự cảnh giác và nhận thức nghề nghiệp." – Có người lẩm bẩm – "Ai cũng bảo Huyền Sư là để cứu thế giới, bảo vệ muôn dân, nhưng nhìn đám người này xem… thở dài thôi."

Trong lúc ấy, Chu Tiền Tiền từ chỗ Lê Kiến Mộc đi thăm dò tin tức trở về, vừa bước vào cửa đã lắc đầu than thở. Lê Thanh Thanh đang luyện pháp khí thì tiếp lời:

"Vốn dĩ con người là vậy mà. Thiên hạ loạn lạc, ai cũng hướng về lợi ích, đó là chuyện thường tình. Huyền Sư cũng là con người, chứ đâu phải thần thánh gì, làm sao tránh khỏi tư tâm và tham dục. Mấy chuyện như thế này, thật ra cũng không có gì lạ."

Cô ấy nhún vai, vẻ thản nhiên. "Người hoàn toàn vô tư, phụng hiến cả đời không màng danh lợi, có thể có thật, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa từng gặp ai như vậy. Lê Kiến Mộc ấy à, thỉnh thoảng còn tham ăn nữa là."

Đám Chính Phong đại sư đang ngồi uống trà trước chiếc bàn đá trong sân, nghe vậy thì phá lên cười ha hả:

"Những lời này nghe rất đúng đấy."

Lê Kiến Mộc nghe vậy chỉ mỉm cười, khoé môi hơi nhếch lên mà không nói gì thêm.

Vô Đạo ở bên cạnh thì bực bội ra mặt, cau mày nói:

"Huyền Ý Môn bây giờ tuy không còn chưởng môn, nhưng cũng đâu đến mức bị diệt môn? Đã nửa ngày trôi qua rồi mà vẫn để mặc đám người kia làm càn như vậy? Đám trưởng lão đó làm ăn kiểu gì không biết! Với lại, Huyền Ý Môn không phải là môn phái truyền thừa ngàn năm sao? Dù Vọng Chân sư phụ đã qua đời, thì chẳng phải vẫn còn sư thúc, trưởng bối khác nữa à? Sao họ không ai đứng ra chủ trì đại cục?"

Rồi hắn lại nói tiếp, giọng đầy nghi ngờ:

"Không có đại tông môn nào mà lại không có át chủ bài cả. Lẽ nào át chủ bài của Huyền Ý Môn chỉ là cái tâm kính gì đó với mấy ảo cảnh trừ tà? Không thể nào chứ? Chẳng lẽ mất Vọng Chân rồi thì rối loạn hết?"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Lê Kiến Mộc cũng trầm ngâm, suy nghĩ về điều này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/768.html.]

Thật ra thần thức của cô đã lặng lẽ quét qua toàn bộ Huyền Ý Môn một lượt. Trong môn phái này vẫn còn rất nhiều trận pháp lớn nhỏ, không ít trong số đó có uy lực cực mạnh, đủ sức hủy diệt. Ngoài ra, trên núi còn có mấy khu vực bị phong bế thần thức, không thể nào dò xét. Những nơi ấy có thể là chỗ tu luyện của các Huyền Sư cao cấp, hoặc cũng có thể là cấm địa bí mật của Huyền Ý Môn.

Cô biết rất rõ, Huyền Ý Môn vẫn chưa hề hết bài. Họ chắc chắn còn đang âm thầm chuẩn bị. Nhưng không hiểu vì sao đến giờ vẫn chưa có ai thật sự đứng ra phản kháng.

Trong khi đó, một số đại sư từ các môn phái khác tuy cũng rất muốn nhúng tay vào Tàng Thư Các của Huyền Ý Môn, nhưng họ đều nhìn ra tình thế hiện tại. So với việc đoạt lấy Tàng Thư Các, họ càng muốn biết vì sao Lê Kiến Mộc vẫn chưa rời khỏi Hương Sơn.

Đến giữa trưa, khi ánh nắng đã lên cao, các trưởng lão của đại tông môn cuối cùng cũng nhân cớ đệ tử của mình bị g.i.ế.c để khơi mào gây chuyện với Huyền Ý Môn. Đám người này đánh chiếm khắp nơi, cuối cùng cũng tiến được tới khu vực gần Tàng Thư Các.

Ngay lúc họ sắp bước chân vào trong, thì dị biến xảy ra.

Toà Tàng Thư Các im lìm bỗng nhiên lắc mình một cái, rồi trong chớp mắt hóa thành một con hung thú cao đến ba tầng lầu.

Tiếng gầm thét vang dội cả sơn cốc. Huyền Ý Môn – cuối cùng cũng bắt đầu phản công.

"Đó… đó là cái gì vậy?! Tàng Thư Các sao lại biến thành thứ đó?!" – Có người kinh hãi thốt lên.

Các môn phái bao vây Huyền Ý Môn đều đứng đờ ra tại chỗ, không tin nổi vào mắt mình.

"Hung thú thức tỉnh rồi! Mau chạy đi!" – Một đệ tử nội môn của Huyền Ý Môn cũng không kịp cản trở nữa, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Thấy người của Huyền Ý Môn còn chạy nhanh như vậy, đám người bao vây sao dám ở lại? Tất cả đều hoảng loạn tháo chạy tán loạn.

Ai chạy chậm thì lập tức bị hung thú cúi đầu ngoạm lấy, nuốt trọn vào trong miệng. Hai hàm răng của nó nghiến ken két không ngừng, chỉ trong chớp mắt người kia đã bị nghiền nát, trở thành chất dinh dưỡng nuôi thân thể quái vật.

Sự tàn bạo ấy khiến cả đám Huyền Sư mặt cắt không còn giọt máu.

"Cái thứ yêu tà này… đúng là Huyền Ý Môn có vấn đề! Các người cấu kết với tà ám, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp! Các người sẽ không– A!"

Chưa kịp nói hết câu, người đó đã bị nuốt trọn, giọng nói cũng tắt lịm trong miệng hung thú.

Những kẻ này, khi Vọng Chân còn sống thì tranh nhau lấy chỗ tốt từ ông ta. Nhưng giờ đây khi ông ta chết, bọn họ lại sẵn sàng làm công cụ, làm mồi lửa chĩa mũi nhọn vào Lê Kiến Mộc.

Loading...