Lê Kiến Mộc dẫn theo Lưu Thủy Sinh bước  khỏi công trường, lúc   gần 11 giờ đêm.
Nói cách khác, bọn họ ở bên trong hơn một tiếng đồng hồ.
Không còn cách nào khác, Lưu Thủy Sinh  quá thảm, ngay cả một  như Lê Kiến Mộc cũng     .
Bên ngoài, ông chủ Trần cùng đám kỹ sư Vương  đợi đến sốt ruột, nhón chân mong ngóng. Đặc biệt là ông chủ Trần, lòng như lửa đốt, sợ hai  gặp chuyện chẳng lành.
Giờ thấy bọn họ bước , ông lập tức thở phào nhẹ nhõm. Mà khi  kỹ , thấy Lưu Thủy Sinh  đến mức hai mắt đỏ hoe, sống mũi sưng đỏ, tất cả   đều ăn ý mà  ai lên tiếng hỏi han.
Ông chủ Trần dò hỏi: “Xong hết  chứ?”
Lê Kiến Mộc gật đầu.
Ông  vội vàng  : “Đã trễ thế , hai vị vất vả .   chủ, mời hai vị bữa cơm, nể mặt  chứ?”
Ban đầu, ông chủ Trần  tin những gì kỹ sư Vương kể, cũng  quá xem trọng Lê Kiến Mộc.
 từ  khi nhân viên gác đêm một mực thề thốt kể  chuyện  gặp, cộng thêm việc ông  tự  điều tra  đúng là  đây ở đây từng  một  tên Lưu Thiết Đản, ông   thể  suy nghĩ .
Mộng Vân Thường
Hơn nữa, công trình    đình trệ quá lâu, mỗi ngày chậm trễ đều là tổn thất  nhỏ. Ông  thực sự  thể trì hoãn thêm nữa.
Vậy nên, khi  Lưu Thủy Sinh xác nhận  phận của , ông  liền bán tín bán nghi.
Lưu Thủy Sinh là một ông chủ lớn ở Bằng Thành, phá bỏ mấy căn nhà ở quê chẳng đáng là bao đối với ông . Một  như    lý do gì cấu kết với Lê Kiến Mộc để lừa gạt.
Còn bây giờ, khi tận mắt thấy Lưu Thủy Sinh  đến sắp ngất,   khom lưng, thần thái  phần cung kính với cô gái trẻ , ông chủ Trần lập tức hiểu rõ.
Cô gái nhỏ … là đại sư thật sự!
Lưu Thủy Sinh  sang Lê Kiến Mộc, chân thành : “Đại sư, hôm nay thật sự cảm ơn cô. Cô nể mặt cùng ăn bữa cơm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/77.html.]
Lê Kiến Mộc cũng  từ chối.
Lưu Thủy Sinh và ông chủ Trần đều là   tiền,   lòng  kết giao với cô,  nên chọn một nhà hàng khá nổi tiếng trong thành phố.
Vừa , nhà hàng    đường về trường đại học Bắc Thành, ăn xong về cũng tiện.
Đồ ăn trong nhà hàng  tệ, mà Lê Kiến Mộc cũng    khách sáo.
Thực đơn   đưa đến, cô lập tức chọn mấy món   hứng thú.
Rất nhanh, một bàn đầy ắp thức ăn nóng hổi  bưng lên.
Cô ăn ngon lành, trong lòng cảm thán—quả nhiên nhà hàng lớn  hổ là nhà hàng lớn!
Sau khi ăn xong, Lưu Thủy Sinh  dần lấy  dáng vẻ nho nhã của một thương nhân thành đạt. Ông  nâng ly ,   với cô:
“Đại sư là tân sinh viên của đại học Bắc Thành ?”
Lê Kiến Mộc cầm khăn giấy lau miệng, thuận miệng đáp: “Ừm.”
“Thật . Con gái  cũng  mười bốn tuổi, mấy năm nữa sẽ thi đại học, nếu con bé thông minh như đại sư thì   mấy.”
Lê Kiến Mộc nâng mắt, bình thản : “Có chuyện gì cứ  thẳng.”
Lưu Thủy Sinh  ngượng ngùng:
“ là  thể gạt  đại sư.   hỏi xem, chỗ đại sư  bùa bình an, bùa ngưng thần gì đó ?   xin một cái cho con gái.”
Lê Kiến Mộc lục lọi trong túi áo, lấy  một lá bùa bình an.
Ánh mắt cô đảo qua phía ông chủ Trần— đang  bên cạnh mà cũng  vẻ như đang nóng lòng  hỏi.
Xem , hôm nay là một ngày tài vận  tệ.