Dưới nắng đông ấm áp, Lê Kiến Mộc ôm ly  sữa, thoải mái tựa lưng  chiếc ghế sofa nhỏ ở tầng hai. Trước mặt cô là màn hình điện thoại đang phát bộ phim tiên hiệp đang "hot" nhất hiện nay. Nam chính điển trai, nữ chính xinh , cảnh  tràn ngập tông màu hồng mộng mơ,  đến đoạn hai nhân vật chính chạm mặt, nhạc nền vang lên du dương – rõ ràng là  khán giả  ngay: “Đây là một đôi!”
 Lê Kiến Mộc thì chẳng hề cảm động. Cô mặt  biểu cảm, tay lạnh lùng bấm tăng tốc phát lên x2, tiếp tục xem như thể đang giải bài tập.
Ở phía đối diện, Lê Thanh Thanh thì đang khổ sở luyện công. Cô múa may dây thừng – thứ "pháp khí" trị liệu cho vấn đề... phát dục  . Dáng nhảy loạn xạ của cô khiến   liên tưởng đến mấy ông thầy khiêu vũ ở công viên. Mồ hôi nhễ nhại, cuối cùng cô mệt lả, đổ nhào xuống đất, thở phì phò.
"Chị ơi, em mệt ! Cho em nghỉ chút  !" – Lê Thanh Thanh than thở.
Lê Kiến Mộc  buồn ngẩng đầu, giơ tay chỉ sang một góc: "Được thôi, nghỉ thì nghỉ...  tấn ở đó."
Lê Thanh Thanh liếc  theo tay chị , lập tức nhăn mặt như ăn  ớt. Bên , Lý Muội đang run rẩy  tấn, hai chân như sắp sụp xuống, nhưng vẫn cố gắng cắn răng chịu đựng.
Đây mà là “nghỉ ngơi” ư?
Nhà Lý Muội   ai, ăn Tết năm nay cô bé sẽ ăn cùng Lê Kiến Mộc – cũng là sư phụ cô. Tuy   thiên phú nổi bật như Lê Thanh Thanh, nhưng Lý Muội   chăm chỉ, cẩn thận và tiến bộ nhanh. Linh khí quanh  tuy  nhiều như Lê Thanh Thanh, nhưng vững chắc hơn hẳn. Đặc biệt là khả năng điều khiển và sáng tạo khi dùng linh khí – điểm  khiến Lê Thanh Thanh  thể so kịp.
Lê Kiến Mộc từng bảo Lê Thanh Thanh:  tĩnh tâm, học cách cảm nhận linh khí của chính .   vài ngày trôi qua, tiến triển vẫn chậm chạp. Trong khi đó, Lý Muội tuy sức khỏe yếu, thể chất kém, nhưng  lười rèn luyện chút nào.
"Đứng tấn cũng gọi là nghỉ ngơi hả chị?! Chị đúng là ma quỷ!" – Lê Thanh Thanh tức đến độ hét lên.
"Vậy thì em đấu một trận với Lý Muội ." – Lê Kiến Mộc thản nhiên đáp – "Ai thắng thì  nghỉ,  thua tiếp tục  tấn."
Nói đoạn, cô  sang hỏi Lý Muội: "Con   gì ? Tết , sư phụ nên lì xì  tặng quà gì đó chứ nhỉ?"
Lý Muội vội vàng lắc đầu: "Con  thiếu gì cả  ạ. Ăn uống, quần áo, chỗ ở đều nhờ sư phụ chu cấp, sư phụ  chẳng bắt con  gì ngoài tu luyện. Thế là quá đủ ."
Lê Kiến Mộc suy nghĩ một lát,  gật đầu: "Được,  sư phụ ghi nhớ. Nếu hôm nay con thắng,   sẽ  phần thưởng xứng đáng."
"Vâng ạ, cảm ơn sư phụ!" – Lý Muội cúi đầu lễ phép.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/776.html.]
"Được , bắt đầu . Dùng  lực, nhưng nhớ   quá tay,  điểm dừng. Hiểu ý chị chứ?"
Hai cô gái nghiêm túc gật đầu,  đó còn lễ lạy   bài bản – chẳng  học  ở chương trình nào. Ngay  đó, cả hai bắt đầu “so tài”.
Lê Kiến Mộc   về với điện thoại, mở nắp một hộp hạt khô và tiếp tục xem phim. Bộ phim tiên hiệp  đúng là…
Cô  nhai   thầm trong bụng. Gương mặt vẫn lạnh lùng vô cảm.
Lúc , Lê Dịch Nam  đến, thấy cảnh tượng  mặt thì  khỏi trợn mắt: hai cô gái đang đánh , còn em gái  thì… ăn vặt xem tivi như đang coi show giải trí.
Mộng Vân Thường
Anh   xuống cạnh Lê Kiến Mộc,  hỏi: "Bọn họ  đấu  ? Tập luyện thực chiến ?"
"Vâng, thực chiến. Tập luyện linh lực." – Lê Kiến Mộc nghiêm túc trả lời, giọng chẳng khác gì  thời tiết.
Lê Dịch Nam bật : "Cũng may cái sân thượng nhà  đủ rộng, chứ  chắc   công viên luyện ."
Nói đoạn, ánh mắt   liếc qua màn hình tivi, nơi hai nhân vật chính đang mơ mộng tình tứ bên . Anh lắc đầu ngao ngán:
"Phim tiên hiệp bây giờ càng lúc càng… trẻ con, nội dung như xào  từ một nồi. Em cũng xem mấy thứ  ?"
"Phim của  hai  đấy." – Lê Kiến Mộc đáp,  buồn  đầu – "Ảnh bảo em xem để tăng lượt xem. Công ty  còn đầu tư mà."
Nụ  của Lê Dịch Nam lập tức cứng đờ: "À… ha ha… Chắc là mấy bộ bên   ,   từng  qua… Dạo  dự án nhiều quá."
Lê Kiến Mộc   gì, chỉ nghiêng đầu  : "Anh cả,  đến tìm em,   chỉ để  chuyện phiếm đấy chứ?"
Lê Dịch Nam –  lúc nào cũng bận bịu đến mức  chạm đất –  tới tìm cô ngay 29 Tết, bảo   chuyện gì thì ai mà tin?
Vẻ mặt  nghiêm , rõ ràng là  chuyện quan trọng cần .