Anh hỏi “an ” ở đây   theo kiểu mê tín, mà là lo liệu nơi đó   quản lý bởi ngành nào ,  thể xảy  kiện tụng   – bởi vì  là thương nhân, luôn cẩn trọng với các rủi ro pháp lý.
Lê Niên Tây  nghiêng đầu, hỏi :
“Anh tính  ?”
Lê Dịch Nam bật :
“Không  , mà là mấy  trẻ ở công ty quản lý    về chợ quỷ, tò mò   xem thử. Đại diện bên họ đến hỏi , sợ nhỡ xảy  chuyện  liên lụy đến công ty, nên     cho chắc.”
Người  trong ngành giải trí, đặc biệt là những  thuộc công ty quản lý, đều là nhân vật công chúng. Mỗi lời , hành động đều  vô cùng cẩn trọng. Chỉ cần  ai đó   một vài hình ảnh  đúng lúc, cũng đủ để gây nên sóng gió, huống hồ là dính tới chuyện nghiêm trọng hơn.
Nếu  may  bắt  đồn cảnh sát, thì  chỉ mất mặt mà sự nghiệp cũng coi như chấm dứt. Thời buổi , để bồi dưỡng một nghệ sĩ thành công  hề dễ dàng.
Người   sợ họ  tìm đồ cổ, chỉ sợ họ thiếu hiểu ,  dính  những giao dịch  nên dây .
"Hả? Anh cả cũng   ?" – Lê Vấn Bắc ngạc nhiên hỏi. "Em còn định đợi về  mới kể cho  một tiếng."
Anh      tiếp:
"Em  mấy  bạn cũng hỏi em về chợ quỷ. Nghe  sáng nay   mua  món đồ giá rẻ mà  là hàng thật, còn chụp ảnh khoe nữa."
"Thứ gì thế?" – Lê Kiến Mộc hỏi một câu.
Lê Vấn Bắc hào hứng mở điện thoại, :
"Để em cho  xem ảnh."
Lê Kiến Mộc liếc  qua màn hình — đó là một chiếc vòng trắng như tuyết.
"Anh đoán  là gì ?" – Lê Vấn Bắc  đắc ý, nâng cằm hỏi  .
Lê Niên Tây khẽ nhíu mày, buồn bã :
"Đây là tù  5 năm."
"...Cái gì?" – Lê Vấn Bắc sửng sốt.
Lê Dịch Nam thở dài, lắc đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/792.html.]
"Thấy ? Đây chính là lý do  luôn lo mấy nghệ sĩ trong công ty em dốt giống như em đấy."
Gương mặt Lê Vấn Bắc lập tức sầm xuống.
Lê Thanh Thanh vỗ vai  , trêu chọc:
"Không thể nào  thể nào,  gì  ai   giao dịch ngà voi là phạm pháp chứ?"
"Đương nhiên là  !" – Lê Vấn Bắc lập tức phản bác. "Thứ     mua, là bạn của bạn  mua, ai  là thật  giả. Biết  chỉ là khoác lác thôi thì ?"
Nói xong,   cảm thấy  mất mặt, vội vàng cúi đầu xóa ảnh khỏi điện thoại.
Mộng Vân Thường
"Đợi ." – Lê Kiến Mộc gọi . "Gửi ảnh đó cho em."
"Hả? Sao thế? Có gì   ?"
Lê Kiến Mộc  khẽ:
"Em thấy  đó  chút tà khí. Không chắc chắn lắm, nhưng vẫn nên xem  cẩn thận."
Có một  thứ nếu  mang đến những nơi âm khí nặng như đám tang, hoặc địa điểm phong thủy  ,  dễ nhiễm âm khí. Thông thường vài ngày  sẽ hết, nhưng nếu sát khí vẫn còn, thì  thể xem thường.
Hôm nay cô mới nhận  chiếc thẻ thủy tinh nhỏ, giờ  thấy vật   âm khí — cô  thể bỏ qua.
Sau khi Lê Vấn Bắc gửi ảnh, Lê Kiến Mộc chăm chú  một hồi lâu. Quả nhiên, âm sát khí  ngà voi    chuyện bình thường.
Trong khi đó, mấy  còn  vẫn đang bàn về chợ quỷ.
"Anh vốn  hứa với   tối nay sẽ  xem thử.      ,   chẳng dám  nữa. Mắt  kém,  mua đồ thì  chứ gì, chỉ   xem cho  thôi mà." – Lê Vấn Bắc vẫn  chịu từ bỏ.
Lê Niên Tây lúc  mới lên tiếng, vẻ mặt nghiêm túc hẳn:
"Anh hai, em khuyên   nhất đừng ."
Anh  suy nghĩ vài giây   tiếp:
"Sáng nay chợ quỷ quá đông,  thu hút sự chú ý của  ít . Nếu   gì bất ngờ, mấy ngày tới sẽ  kiểm tra gắt gao. Nếu    dính dáng  rắc rối,  nhất là ở nhà ăn Tết cho yên. Còn bạn bè của , em cũng khuyên nên  như ."
Nói đến đây, ánh mắt   liếc về phía Lê Dịch Nam.