Dưới ánh sáng lờ mờ của những chiếc đèn pin, các quầy hàng trong chợ quỷ chỉ bày   ít vật phẩm—nhiều nhất là năm món,  nơi chỉ  duy nhất một thứ. Tất cả đều  đặt  lớp vải đen, ánh sáng rọi xuống chỉ đủ để lờ mờ  thấy hình dáng của món đồ.  dường như, điều đó  là quá đủ.
Hoa Cát    hạ giọng dặn:
"Mọi  cứ tự nhiên xem đồ, nếu thấy món nào  mắt thì gọi .   thể giúp   trả giá.  mà nhớ kỹ, chợ quỷ  hai quy củ—  giá thì bắt buộc  mua,   lật lọng."
Lê Kiến Mộc tò mò hỏi:
"Nếu đổi ý thì ?"
Hoa Cát ngẩn  một lúc,  vẻ  ngờ    hỏi điều đó.
Thật ,  chỉ ở chợ quỷ, mà cả ở các phố đồ cổ bình thường, chỉ cần mở miệng trả giá là  mua. Đây là luật ngầm của giới buôn đồ cổ.
"Tóm ... sẽ   kết cục   ."
Hoa Cát lấp lửng,    thêm nữa.
Họ tiếp tục  qua từng quầy hàng nhỏ, thường xuyên dừng  ngắm nghía.
Lý Muội vẫn  quen với  khí âm u nơi đây, khẽ níu lấy cánh tay Lê Kiến Mộc như để tìm chút an tâm.
Trái , Lê Niên Tây trông thành thạo như  từng lui tới đây nhiều ,   thậm chí còn  xổm xuống hỏi han vài món đồ, tuy cuối cùng  chẳng mua gì.
Chỉ chốc lát , thời gian mở cửa kết thúc. Những   thể    hết, một  khác do dự  bỏ cuộc, rút lui  ngoài.
Một vài  tò mò thì tiếp tục tiến sâu  trong.
Có  nhỏ giọng cảm thán:
"Thật thần kỳ… Hóa  đây là chợ quỷ. Nơi  căn bản   thế giới bình thường.   mà,  đời chắc chắn  quỷ thần!"
Lúc đó, Lê Kiến Mộc đang cùng Lê Niên Tây quan sát một bức tượng Phật nhỏ, bất chợt  thấy tiếng   lưng liền   nhường đường.
Ánh mắt cô vô thức liếc qua   lên tiếng—một  đàn ông vóc dáng  cao, tóc húi cua,  hình gầy nhưng rắn rỏi, đặc biệt là đôi mắt sáng rực, tinh .
Lê Kiến Mộc khẽ nhíu mày. Là  quen.
Người đó cũng  lúc nhận  cô, trong mắt thoáng hiện lên điều gì đó, nhưng  lập tức  sang  chuyện với bạn .
Bạn  cùng   bực bội nhắc nhở:
"Nơi  cấm ồn ào, mong  nhỏ tiếng một chút."
"Ừm,  sẽ cố gắng, sẽ cố  ít ..."
Người tóc húi cua vẫn hào hứng, ánh mắt  ngừng đảo quanh.
Lê Kiến Mộc rời mắt,  sang hỏi:
"Anh, lấy món  chứ?"
Lê Niên Tây đang vuốt ve bức tượng Phật to cỡ bàn tay, gật đầu :
Mộng Vân Thường
"Lấy. Anh thấy món   tệ lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/796.html.]
Lời  của  cũng ngầm khẳng định: món  là hàng thật trong chợ quỷ, nơi mà thật giả lẫn lộn.
Hoa Cát nhanh chóng chen lên:
"Nhìn trúng  ? Để   giá giúp  ."
Được Lê Niên Tây cho phép, Hoa Cát lập tức  xổm xuống, bắt đầu thương lượng với chủ quầy.
Người chủ quầy  ít , gương mặt ẩn  chiếc áo choàng, chỉ để lộ nửa chiếc cằm.
Khi Hoa Cát  giá,     gì, chỉ dùng ngón tay  hiệu con .
Hoa Cát phản ứng:
"Giá cao quá,  chỉ đưa   từng ."
Chủ quầy vẫn im lặng, chỉ tiếp tục  dấu bằng tay.
Sau một hồi im lặng thương lượng, hai bên cuối cùng cũng đạt  thỏa thuận. Chủ quầy đưa  một tài khoản để nhận thanh toán.
Hoa Cát nghiêng  thì thầm báo giá bên tai Lê Niên Tây.
Nghe xong, Lê Niên Tây liếc ông  một cái đầy ẩn ý  :
"Giá   hợp lý."
Hoa Cát mỉm , dường như nhẹ nhõm.
Lòng tin   gieo mầm.
Quả nhiên,  khi thanh toán, Lê Niên Tây  tiếp:
"Về  tất cả các món đều để ông lo việc trả giá. Đừng lo, chúng  sẽ  để ông thiệt."
"Được, cứ giao cho ."
Hoa Cát hớn hở. "    mà,  là  ngay thẳng. Mười vạn tệ , thực sự  phí."
Cả nhóm  ai phản bác.
Hoa Cát chớp mắt, tiến  gần hơn:
"Đồ ở chợ quỷ càng   sâu, giá trị càng cao. Nếu   tin ,   thể dẫn tới vài quầy hàng hiếm lạ."
Nói , ông  ghé sát tai Lê Niên Tây,  nhỏ:
"Đồ hiếm lạ, là kiểu…  hiếm . Hiểu ? Đồ đào  từ mộ cổ,  cho phép đem  thị trường bên ngoài buôn bán ."
Quả nhiên, Lê Niên Tây tỏ vẻ hứng thú:
"Dẫn đường."
"Đi thôi, bên !"
Hoa Cát dẫn đường, bước nhanh  chậm trễ. Ba giờ là thời gian bắt đầu phần  của chợ quỷ, khi đó tất cả hoạt động mua bán sẽ tạm dừng. Biết , ông  liền đưa họ đến những quầy hàng  quen , hy vọng  giờ giới nghiêm  thể kiếm thêm vài món hời.