Anh ta thở dài một tiếng rồi tiếp tục:
"Không phải chúng ta chưa từng thấy án kỳ lạ, nhưng nếu lần nào cũng trông cậy vào Cục Đặc Sự thì cảnh sát bọn mình còn tác dụng gì nữa? Cho dù thế giới này thật sự có thứ không thể giải thích, thì đa phần án quấy phá đều là do người gây ra. Cục cũng vì vậy mà bảo tụi tôi kiểm tra kỹ, xem có hiểu nhầm gì không."
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của mình, Ngụy Hành lại chắc chắn – chuyện này không thể là công nghệ cao hay trò đùa của ai đó. So với báo cáo nội bộ, anh muốn tìm người hiểu chuyên sâu bên ngoài hỏi trước.
Còn chuyện tìm Huyền Sư giúp đỡ, ở Bắc Thành chẳng ai rành bằng Tiêu Tề – người có mối quan hệ thân thiết với Lê Kiến Mộc.
Tiêu Tề gật đầu:
"Được rồi, đi ăn sáng cái đã. Ăn xong tôi đưa anh đến Lê gia chúc Tết."
...
Khi Tiêu Tề đến nơi, Lê Kiến Mộc đang tưới nước cho cây trên sân thượng tầng hai. Cô vừa đưa một số chậu hoa từ sân phơi vào phòng, vừa chuẩn bị một số vật liệu.
Bên cạnh cô là ba bình tro nhỏ, bên ngoài dán tên – Lê Niên Tây, Lý Muội.
Lê Thanh Thanh đi vào, tay bưng một khay thịt tươi.
"Chị ơi, đồ chị cần nè. Dì vừa mới mua ở chợ sáng nay, còn rất tươi đó. Mà chị cần nhiều thịt tươi vậy để làm gì vậy?"
Lê Kiến Mộc liếc nhìn khay, bên trong có cả thịt gà, thịt dê và thịt heo. Đầu ngón tay cô lóe lên một chút lửa, lần lượt đốt ba tờ bùa.
Tờ bùa nhìn như giấy vàng, vừa chạm lửa đã cháy nhanh chóng, co rút lại rồi hóa thành ba hạt đậu nhỏ, đen nhánh.
Lê Thanh Thanh tròn mắt nhìn:
"Thứ gì đây chị? Nhìn kỳ lạ thật đấy."
Lê Kiến Mộc không trả lời, chỉ nhẹ nhàng cầm một miếng thịt tươi ném lên hạt đậu nhỏ.
Trong khoảnh khắc, miếng thịt lập tức biến đen, rồi dần dần tan chảy như dầu. Từ giữa lớp dầu đen ấy, một mầm cây nhỏ nhô lên khỏi mặt đất, không ngừng vươn cao.
Đến khi miếng thịt hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một vệt chất lỏng màu đen, mầm cây kia cũng ngừng lại, đứng lặng yên – sinh trưởng đã hoàn tất.
Lê Thanh Thanh tròn xoe mắt nhìn chằm chằm vào thứ kỳ dị trước mặt, lùi liền hai bước như bị dọa.
"Đây là cái gì thế? Cái thứ này... thứ này ăn thịt thật sao?"
Vẻ mặt Lê Kiến Mộc vẫn bình tĩnh, nhẹ nhàng gật đầu.
"Nhìn tà quá. Chị lấy nó ở đâu ra vậy? Chẳng lẽ định trồng thứ này trong nhà à?" – Lê Thanh Thanh ngơ ngác nhìn những mảnh thịt tươi bị cô gái kia lần lượt bỏ vào ba chậu hoa, hoàn toàn không thể tin nổi vào mắt mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/811.html.]
Lê Kiến Mộc đặt một trong ba chậu hoa lên bậu cửa sổ, giọng điềm nhiên:
"Trồng không lâu đâu, tạm thời vẫn vô hại."
Lê Thanh Thanh lặng người, không biết nên nói gì. Hai chữ "tạm thời" này, quả thật dùng một cách đầy khéo léo và đáng sợ.
Nhưng rồi cô lại nhớ ra, Lê Kiến Mộc chưa bao giờ làm gì tổn hại đến người trong nhà.
Thế là cô khẽ đưa tay khảy nhẹ vào chồi non đang cựa quậy trong chậu. Thứ thực vật này vẫn đang chầm chậm tiêu hóa thịt tươi, tốc độ tuy đã chậm hơn so với đợt đầu nhưng bằng mắt thường vẫn có thể thấy rõ.
Càng nhìn, lại càng thêm rợn gáy.
"Đừng chạm vào lung tung. Cẩn thận nó cắn tay đấy. Nói với dì một tiếng, cứ cách hai tiếng đưa thêm thịt tươi tới."
Lê Thanh Thanh lập tức rụt tay lại.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
"Nó còn biết cắn người ư? Rốt cuộc đây là thứ gì vậy?"
"Hạt giống quỷ."
"Hạt giống quỷ? Ý chị là sao?"
Lần này, Lê Thanh Thanh không nhận được câu trả lời nào nữa. Lê Kiến Mộc đã bước xuống lầu.
Thứ gọi là “hạt giống quỷ” thực chất là một loại bí pháp cực kỳ đặc biệt.
Tương truyền, từng có một vị Huyền Sư vô tình bị nhốt trong một nơi cực âm, nơi đó lạnh giá đến mức hủy hoại toàn bộ gân mạch và tu vi của ông ta. Để sống sót, ông đã vận dụng tất cả tri thức của mình, sáng tạo ra một bí pháp vô tiền khoáng hậu — chuyển hóa toàn bộ cơ thể, tu vi và cả linh hồn thành một hạt giống có thể ngủ đông, chờ đợi cơ duyên trỗi dậy để sống lại.
Muốn hình thành được một hạt giống quỷ như vậy, điều kiện vô cùng hà khắc.
Thứ nhất, bản thân Huyền Sư phải có tu vi rất cao, đồng thời hiểu và thi triển được bí pháp đó.
Thứ hai, thế giới tu hành chia thành hai dòng: linh khí ở tầng cao, âm khí trầm xuống đất sâu. Hai khí này không giao hòa với nhau. Huyền tu cho dù có hóa ma, cũng không thể trở thành quỷ tu hoàn chỉnh nếu thiếu một nhân tố trung gian — chất dẫn để dung hòa âm linh và linh khí.
Vật dẫn đó, năm xưa Lê Kiến Mộc từng nghe nói — chính là thần mộc bất tử trong truyền thuyết của Côn Luân.
Thế nhưng, hiện giờ thần mộc đã gặp họa, nhánh và lá của nó bị người ta chia nhỏ khắp nơi. Cô từng nhiều lần thấy những mảnh đó ở chợ quỷ, thế nên hạt giống quỷ cũng chẳng còn hiếm lạ như trước.
Điều kiện thứ ba, chính là nơi cực âm — môi trường sản sinh ra thuật pháp này. Khi hóa thành hạt giống, chúng vô cùng yếu đuối, không thể chịu được hoàn cảnh thế tục, cần nhanh chóng được gieo trồng nếu không sẽ chết.
Chủ quầy ở chợ quỷ thường tặng thứ này cho những người mà họ cho là “hữu duyên”.
Nhưng nếu quá nhiều người đều nhận được “quà tặng” như vậy thì e rằng không đơn giản chỉ là quà. Phải chăng... họ là người cùng lấy hàng từ một nơi?