Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 813

Cập nhật lúc: 2025-04-24 14:36:46
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô nhớ rất rõ lời Lê Thanh Thanh từng kể. Tiêu Tề xuất thân trong một gia đình danh giá, ban đầu được kỳ vọng sẽ nối nghiệp gia đình. Nhưng anh lại không có hứng thú với kinh doanh, lý tưởng của anh là trở thành cảnh sát. Bất chấp sự phản đối của người nhà, anh vẫn thi vào trường cảnh sát, cắn răng chịu đựng mọi khổ luyện và cuối cùng cũng thuận lợi gia nhập lực lượng.

Người trong gia đình tức giận nhưng cũng chẳng thể làm gì, đành dồn hết tâm huyết vào đứa con thứ – Tiểu Hào. Nhưng đứa bé đó hình như mới chỉ mấy tuổi?

Lê Kiến Mộc nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Quả nhiên, Tiêu Tề đã đến gần một đứa trẻ. Bên cạnh cậu bé còn có vài người lớn, ai nấy trông quen mắt. Họ đều là con cháu nhà giàu ở khu nhà cô ở, lớn nhỏ đủ cả, từ sáu bảy tuổi cho đến người vừa mới trưởng thành.

Cô khẽ lẩm bẩm:

"Đúng là mấy đứa nhà giàu không khiến người ta yên tâm được phút nào. Lá gan cũng to quá rồi."

Ngụy Hành gật gù đồng tình:

"Phải đấy, chỗ nào cũng dám tới. Nhỡ xảy ra chuyện, người nhà sẽ đau lòng biết chừng nào."

Lê Kiến Mộc vẫn chăm chú quan sát. Cô hiểu Tiêu Tề định nói gì lúc trước nhưng còn chưa kịp nói ra.

Nếu hai đêm trước những người xuất hiện chỉ là các tiểu thư, thiếu gia của mấy nhà có tiền, thì hôm nay, người tới lại thuộc hẳn tầng lớp phú quý thật sự. Có người cô từng gặp trong yến tiệc, có người xuất hiện trên bản tin, cũng có người tuy chưa gặp nhưng chỉ cần nhìn là nhận ra.

Cô khẽ thở ra một hơi:

"Lần này, mục tiêu của chúng là tầng lớp thượng lưu ở Bắc Thành."

Ngụy Hành ngạc nhiên ghé lại gần:

"Lê đại sư, cô biết bọn họ định làm gì sao?"

Cô khẽ gật đầu, giọng nghiêm túc:

"Chưa thể khẳng định, nhưng cũng đoán được phần nào. Mỗi một ‘hạt giống quỷ’ đều được một Huyền Sư phong ấn linh hồn vào trong. Gieo trồng hạt giống này chẳng khác nào để Huyền Sư đó được trọng sinh."

"Hạt giống quỷ cần m.á.u thịt để sống lại, mà mục tiêu… chính là những người trẻ tuổi có thể chất tốt, xuất thân cao quý – cơ thể hoàn hảo để linh hồn chiếm giữ."

Nếu như vậy, không chỉ không tra được gì, mà còn để mặc linh hồn nguyên bản dần dần bị nuốt chửng theo năm tháng. Đến lúc có người phát hiện, e là cũng không còn cách nào xử lý.

"Bọn họ... đang tính dùng một đống hạt giống quỷ để đổi lấy linh hồn bé nhỏ của toàn bộ kẻ có tiên căn ở Bắc Thành sao?"

Ý nghĩ này khiến Lê Kiến Mộc cau mày.

Cô còn một thắc mắc khác: "Rốt cuộc bên trong ảo cảnh của chợ quỷ có bao nhiêu hạt giống quỷ?"

Bí pháp từng là truyền thuyết, nay lại phổ biến như rau cải ngoài chợ. Ai cũng biết, ai cũng có thể lấy được một hạt.

Và cả ảo cảnh chợ quỷ kia...

Trận pháp được bày trí thì không nói, nhưng hoàn cảnh bên ngoài trận lại rất quen thuộc.

Quá giống với quỷ môn mà cô hay đi qua.

Ngoại trừ nơi đó, cô thật sự không nghĩ ra còn chỗ nào khác có ảo cảnh thích hợp để gieo trồng hạt giống quỷ như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/813.html.]

Nếu như có người có thể đơn độc dựng lên một không gian trong quỷ môn để bày trận pháp, trồng hạt giống quỷ, mà lại không bị địa phủ phát hiện... thì thực sự là một kẻ rất lợi hại.

Lê Kiến Mộc bất giác cảm thấy hoang mang. Cô không rõ nơi này đã tồn tại từ bao giờ, cũng không biết đã từng thay đổi bao nhiêu chủ nhân.

Cô liếc mắt nhìn màn hình điện thoại.

Yến Đông Nhạc vẫn chưa nhắn lại.

Nghĩ cũng phải. Địa phủ đang xảy ra chuyện lớn như vậy, hẳn là anh đang rất bận.

"Đại sư, chúng ta vẫn tiếp tục đợi ở đây sao?" – Ngụy Hành lên tiếng hỏi.

Lê Kiến Mộc khẽ gật đầu.

Không lâu sau, trận đầu tiên kết thúc. Một vài người bỗng dưng xuất hiện, cũng có người âm thầm rời đi.

Dù đã theo dõi hai ngày nay, nhưng khi thấy cảnh tượng người xuất hiện đột ngột như vậy, Ngụy Hành vẫn cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

Trận thứ hai bắt đầu nhanh chóng.

Số lượng người không đông bằng trận đầu, nhưng cũng không ít.

"Đếm đi." – Lê Kiến Mộc dặn.

Ngụy Hành và Dư Tiểu Ngư lập tức phản ứng, cố gắng mở to mắt nhìn, bắt đầu đếm từng người một bước vào trận pháp.

Ánh sáng mờ ảo, khoảng cách lại xa nên việc đếm rất khó khăn.

Cuối cùng, trận thứ hai không còn ai vào thêm nữa.

"72 người." – Ngụy Hành nói chắc chắn.

Dư Tiểu Ngư chau mày: "Sao tôi lại đếm được 75 người? Anh chắc là không đếm thiếu chứ?"

"Tôi thấy em mới đếm thừa thì có! Tôi đếm rõ ràng chỉ có 72 người!"

"Không chừng có vài đứa trẻ nhỏ quá, anh không thấy được."

"Trẻ con à? Không hề thấy đứa trẻ nào cả. Khoan đã... không đúng, em trai đội trưởng Tiêu đâu?"

Hai người liếc nhau, sắc mặt lập tức biến đổi.

Lúc họ đếm người vào trận thứ hai, không thấy bóng dáng Tiêu Tề và em trai anh ta.

Chẳng lẽ… hai người đó chưa từng rời khỏi trận đầu?

"Đại sư, làm sao bây giờ?" – Dư Tiểu Ngư lo lắng hỏi.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Lê Kiến Mộc nhìn đồng hồ.

Trận thứ hai đã sắp bắt đầu.

Loading...