Cô đảo mắt  quanh,  đột ngột hỏi:
“Vì   đưa  đến nơi ? Còn nữa, những quỷ cổ ?”
Theo lý thuyết, đây là  gian gieo trồng quỷ cổ, lẽ    vô  quỷ cổ tồn tại.
Cổ Chiêu Thanh thản nhiên đáp:
“Ăn hết .”
“…?”
Lê Kiến Mộc kinh ngạc tròn mắt   , tưởng   nhầm.
Không để ý đến phản ứng của cô, Cổ Chiêu Thanh bước tới bên một cây non  bén rễ tự lúc nào. Anh cúi , chậm rãi  lên một đoạn ngôn ngữ xa lạ bên cạnh cây.
Lê Kiến Mộc  hiểu nội dung, chỉ  thứ ngôn ngữ   cổ xưa, mơ hồ và đầy ký tự kỳ quái.  cảm nhận của cô thì rõ ràng –   đang cầu nguyện.
Anh đang khấn nguyện cho mầm cây mọc  từ đoạn thần mộc bất tử   thể lớn nhanh, sống sót trong môi trường quái dị .
Dưới lời cầu nguyện của Cổ Chiêu Thanh, dường như  một nguồn sức mạnh vô hình đang lan tỏa. Cây con bắt đầu vươn cành mạnh mẽ, từng nhánh từng nhánh vươn  xung quanh, phát triển nhanh đến mức khó tin.
Sự cân bằng mong manh giữa âm khí và linh khí  phá vỡ. Hàng loạt luồng âm khí  cây thần mộc hấp thu,  đó chuyển hóa thành linh khí tinh khiết  tỏa   gian.
Giống như  ánh mặt trời len lỏi chiếu  một hang tối,  cảm giác u ám, nặng nề nhanh chóng  xua tan. Không khí trở nên sáng sủa và thông thoáng hơn hẳn.
“Bụp!”
Một tiếng vang nhỏ như bong bóng vỡ tan vang lên. Không gian tĩnh lặng như  chọc thủng. Tất cả kết giới xung quanh đột ngột biến mất,   đó là âm thanh ồn ào ùa  tai.
Lê Kiến Mộc  đầu  .
Phía  cô là cánh cửa đá từ bia mộ  vỡ nát, và cả một đám Huyền Sư đang  c.h.ế.t lặng, trợn tròn mắt  cô.
Họ từng chắc chắn rằng Lê Kiến Mộc sẽ  thể trở , thậm chí còn đang lo lắng tìm cách rời khỏi  gian kỳ quái . Vậy mà khi còn  nghĩ   cách gì,  họ cho rằng “ chắc”  xuất hiện  mắt.
Không chỉ , cô còn phá hủy cả  gian gieo trồng quỷ cổ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/823.html.]
Quả nhiên là Lê Kiến Mộc...
Trong lòng   cùng lúc dâng lên một cảm giác:  là cô . Không hổ danh Lê đại sư.
Một  lên tiếng, giọng còn  hết run:
“Lê đại sư… cô… cô   thật chứ?”
Lê Kiến Mộc khẽ lắc đầu, bước về phía  .    mấy bước, cô đột ngột dừng , ngoái đầu  phía .
Ban đầu chỉ định  xem Cổ Chiêu Thanh còn đang niệm gì , ai ngờ  bắt gặp một cảnh tượng ngoài dự đoán.
Mộng Vân Thường
Cây thần mộc vốn còn đang vươn cành sống động,  mà   từ khi nào  bắt đầu khô quắt, từng chiếc lá cuốn   héo rũ xuống.
Nhìn thấy ánh mắt của cô, Cổ Chiêu Thanh bình thản giải thích:
“Nó vốn chỉ là một cành cây khô. Thần lực trong nó    cạn kiệt  khi phát huy sức mạnh cuối cùng. Cho nên...  thể sống tiếp lâu hơn  nữa.”
Lê Kiến Mộc trầm mặc trong giây lát. Trong đầu cô hiện lên một suy nghĩ – Cổ Chiêu Thanh,     nhiều chuyện.
“Lê đại sư, cô   là  !”
“Đây là  gian gieo trồng quỷ cổ ? Nhìn cũng chẳng  gì đặc biệt…”
“Không đúng, quỷ cổ ? Sao  thấy lấy một cái? Chuyện  là  …”
Đám Huyền Sư dè dặt tiến  qua cánh cửa bia mộ vỡ vụn.  dù tìm khắp  nơi, họ cũng  thể phát hiện  bất kỳ quỷ cổ nào.
Lê Kiến Mộc  giải thích gì với đám Huyền Sư, cũng bởi chính cô còn đang mơ hồ,  hiểu hết  chuyện.    thể  rõ tình hình lúc  — chắc chắn là Cố Chiêu Thanh.
Cô nhẹ nhàng giao Tiêu Bình  hôn mê trong lòng cho Tiêu Tề,  vẫn còn đang căng cứng vì hoảng sợ. Tiện tay, cô tạo  một lớp kết giới bảo vệ quanh hai  bọn họ. Dù cánh cửa bia mộ   vỡ, nhưng  gian xung quanh vẫn ngập tràn âm khí,    thích hợp để con  lưu  lâu.
Sau khi  tất, đám Huyền Sư bắt đầu tản ,  quanh một vòng,   lượt tụ   mặt cô.
"Lê đại sư, bây giờ chúng  thoát  ngoài bằng cách nào đây?"   lên tiếng.
" !" một  khác tiếp lời. "Chúng   xem xét kỹ các con đường khi tới đây, tất cả đều  phong tỏa. Cũng thử đủ  phương pháp mà vẫn  thể  ngoài . Chẳng lẽ… chúng   đợi tới khi chợ quỷ mở   ngày mai mới  cơ hội thoát  ?"