Lần đầu  thấy nghi thức kỳ lạ , nhiều  còn tỏ  bối rối.  những ai từng chứng kiến Vọng Chân  lựa chọn năm xưa thì lập tức hiểu rõ...
Dưới ánh sáng đỏ quạch của ao m.á.u cuộn trào, ánh mắt đám  càng lúc càng trở nên rực cháy. Thế nhưng mỗi khi ánh mắt  lướt qua quan tài lơ lửng giữa  trung,  vô thức kèm theo một tia sợ hãi mơ hồ, như thể bọn họ   rõ thứ gì đang  bên trong cỗ quan .
Vị trưởng lão  lên tiếng xong,  hề thực hiện nghi thức nào, mà chỉ lùi về  hai bước, hờ hững :
"Đi , cầm lệnh bài của các ngươi lên."
Câu   dứt, trong đám    vài  ảnh xẹt  như tên bắn.
Vân Dật chậm hơn một nhịp. Anh còn đang do dự.
Thực ,   đến nơi  là để chứng minh với chính  một điều. Anh  tận mắt  thấy, tận tai  rõ, để từ đó  thể chấp nhận sự thật rằng: môn phái  gắn bó từ nhỏ vốn   chính đạo gì cả, mà là nơi sản sinh  tà tu.
Vân Dật  từng   “ đại diện” mà bọn họ nhắc đến. Anh   giúp kẻ   việc ác, càng   g.i.ế.c chóc.
Mộng Vân Thường
 chỉ trong khoảnh khắc chần chừ, vài   như những viên sủi cảo rơi tõm  ao máu. Máu tươi sôi trào,  đầy vài nhịp thở, bọt khí tan hết, đến cả xương cốt cũng  còn.
Không khí vốn náo nhiệt bỗng lạnh tanh.
Sự phấn khích ban đầu vụt tắt, để  chỉ là một đám  nơm nớp lo âu, bắt đầu dè dặt quan sát kỹ cỗ quan tài giữa  trung.
Chiếc quan tài  vô cùng lớn và xa hoa, đủ rộng để chứa cả chục   lên . Nếu   công kích, chỉ cần trèo lên và giữ  một nén nhang là   thành nhiệm vụ.
Bọn họ bắt đầu suy tính xem khi nào nên leo lên thì  lợi nhất.  phân tích gì cũng trở nên vô ích—bởi chỉ mới liếc  vài , trong quan tài liền xuất hiện từng đợt khí đen kỳ dị. Luồng khí đó lơ lửng, như  ma lực dụ dỗ, khiến tâm thần   d.a.o động.
Cứ thế, một    một   tự chủ  mà bay lên, trèo lên quan tài.
Vân Dật cũng cảm thấy  thể  lôi kéo. Thậm chí, sức hút với  còn mãnh liệt hơn.
Thế nhưng ngay lúc chân  nhấc lên, một giọng  quen thuộc vang lên bên tai, cùng mùi cỏ cây thơm dịu như đánh thức ý thức :
"Đứng !"
Giọng   thuộc về Lê Kiến Mộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/856.html.]
Hai  liên tiếp  cắt đứt trạng thái, dù  ngốc đến  Vân Dật cũng hiểu quan tài   vấn đề. Anh cúi đầu tránh , thấp giọng hỏi:
"Sao  như ?"
Lê Kiến Mộc  trả lời ngay. Ánh mắt cô âm trầm, dán chặt  chiếc quan tài  mặt.
Cô vẫn đang suy nghĩ: rốt cuộc chiếc quan tài    từ loại gỗ gì mà  thể ảnh hưởng trực tiếp đến linh hồn?
Một hồi lâu, cuối cùng cô cũng xác định  đáp án.
Gỗ phù tang.
Thứ gỗ sinh trưởng ở lối  địa phủ, gốc là âm, ngọn là dương, là loại thần mộc  thể nối thông hai giới âm dương. Giờ đây   đốn hạ, dùng để  quan tài, chẳng khác gì trở thành pháp khí nuôi dưỡng tà vật.
Trong lòng Lê Kiến Mộc dâng lên một cơn phẫn nộ khó diễn tả. Cô  hiểu vì    tức giận đến thế, thậm chí chính cô cũng thấy lạ—như thể, từ  vô tình   tiếng than  của thần mộc bất tử nọ, cảm xúc của cô   còn  trong tầm kiểm soát.
Giữa lúc tất cả đều dán mắt  quan tài, một bóng đen lặng lẽ bật  từ nơi tối tăm,   khác biệt với những  xung quanh.
"Người đó là ai?"
"Mặc y phục giống chúng , nhưng  thấy bao giờ."
"Không quen mặt… là môn phái nào ?"
Bởi vì Lê Kiến Mộc cũng mặc áo choàng đen, nên mới đầu  ai để ý.  bóng  từ trong góc tối đột ngột xuất hiện, lập tức thu hút ánh .
Đến khi mấy sợi dây leo bất ngờ phóng , quất mạnh  đám  đang leo lên quan tài, khiến từng   quật xuống như rau cỏ gãy cành, thì   mới như bừng tỉnh.
Trong  đám tà tu ở đây,  dùng dây mây  vũ khí, bọn họ chỉ  đến một cái tên.
"Lê Kiến Mộc!"
"Cô  là Lê Kiến Mộc!"
"Trời ạ,  cô   ở đây?"
"Là ai… ai tiết lộ thông tin?!"