Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 882

Cập nhật lúc: 2025-04-26 03:59:37
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi đến thời gian gần đây, sau khi tiếp xúc với nhiều tà vật và ác linh hơn, Lê Thanh Thanh mới nhận ra trên người mình có thứ gì đó rất không ổn—một luồng khí âm cực mạnh, hoàn toàn không giống tà ám bình thường.

Trận pháp bảo vệ nhà cô được cục Đặc sự tự tay thiết lập, bùa chú đầy đủ, vậy mà thứ này vẫn có thể bám theo cô, chứng tỏ không tầm thường.

Trước kia cô chưa dám kể chuyện này với Lê Kiến Mộc là vì mình không hiểu rõ huyền học, cũng vì nghĩ nó chưa gây nguy hiểm thật sự.

Nhưng bây giờ thì khác.

Trước đây hệ thống còn giả vờ khuyên nhủ nhẹ nhàng, hôm nay lại dám dùng thủ đoạn ép buộc. Lê Thanh Thanh không khỏi nhớ tới một câu trong tiểu thuyết: Nuôi béo rồi mới mổ thịt.

Cô không khỏi hoài nghi, có phải đối phương thấy thời cơ đã tới, định trở mặt rồi không?

Vừa đi ra cửa, Lê Thanh Thanh vừa mở điện thoại nhắn tin:

【Đội trưởng, bên chị đang xử lý đám quái chỗ nào? Tôi qua ngay.】

Đợi một lúc không thấy trả lời, cô cất điện thoại, làm bộ như chẳng có chuyện gì xảy ra, miệng thì lẩm bẩm.

"Tám trăm năm không ló mặt, giờ lại tỏ ra uy phong. Lúc trước ta suýt c.h.ế.t thì chẳng thấy bóng dáng mi đâu, giờ lại hiện ra dọa người. Ta thật sự nợ mi cái gì à?"

"Hừ, cứ chờ đấy! Đợi ta tu thành tiên rồi, nhất định sẽ giải trừ trói buộc với mi, rồi bắt mi ra cho ăn đòn mỗi ngày, bắt nghe lời ta răm rắp, xem ai trị được ai!"

"Đúng là mệnh lao lực mà... Chẳng lẽ đây là vận mệnh của chúa cứu thế à? Nếu mi chọn ta, ta chính là nhân vật chính của thế giới này rồi. Không trách sao chẳng cho ta ngủ!"

Cô oán thán không dứt, cứ lầm bầm suốt quãng đường, vừa ai oán vừa phẫn uất.

Nhưng hệ thống lại yên lòng hơn bao giờ hết. Biểu hiện này... đúng là tính cách của Lê Thanh Thanh rồi.

Còn chuyện vì sao nó biến mất mấy ngày vừa qua—

Trong cơ thể Lê Thanh Thanh, một cụm sáng màu xanh lá đang vui vẻ vung cành múa lá, lặng lẽ hấp thụ linh khí.

Lần này nó rời đi, đã tích được rất nhiều sinh khí, chữa lành được một nửa gốc cây kia rồi.

Chỉ cần hoàn thành nốt nhiệm vụ cuối cùng, dẫn người kia rời đi, hệ thống sẽ được nhận lại chút linh khí cuối cùng từ vị "đại nhân" kia. Như vậy, nó có thể khôi phục về trạng thái đỉnh cao ngàn năm trước—một lần nữa trở thành gốc tùng cổ cường đại nhất, sừng sững giữa đỉnh núi, bất khả xâm phạm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/882.html.]

Càng nghĩ hệ thống càng phấn khích, đến mức không nhận ra Lê Thanh Thanh từ lúc nào đã âm thầm mở định vị lên.

Cô lái xe rời khỏi nhà.

Bên ngoài, đường phố vắng vẻ hiu quạnh. Tuy không có nhiều người, nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài bóng quỷ lướt qua trong màn sương mù đen kịt. May mắn là xe của đội huyền học đã được dán đầy các loại bùa chú và trận pháp hộ thân, mấy con quỷ hồn tầm thường không cách nào lại gần cô.

Lê Thanh Thanh không có điểm đến cụ thể, cứ thế lái xe trong vô định. Mãi cho đến khi cô nhìn thấy một chiếc xe nhỏ đang chầm chậm tiến tới trong làn sương đặc quánh phía trước, đôi mắt mới sáng lên.

Cô lập tức dừng xe, vẫy tay ra hiệu.

Từ bên kia, một người bước xuống xe—là Đâu Đâu.

Lê Thanh Thanh lập tức lao tới, miệng không ngừng kêu:

"Đội trưởng! Cứu tôi với! Trên người tôi có một tà ám cực kỳ lợi hại, nó đang muốn điện giật tôi c.h.ế.t đấy! Nhanh lên, làm ơn!"

Sắc mặt Đâu Đâu đột nhiên biến đổi, không nói không rằng liền giơ tay phóng ra một luồng hỏa diễm về phía Lê Thanh Thanh.

Ngọn lửa ấy nóng rực như muốn thiêu cháy cả không khí, khiến Lê Thanh Thanh kinh hãi hét lên:

"Đội trưởng, chị định đốt c.h.ế.t tôi à a a a a!"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Cô không kịp phản ứng, cả người đã lao thẳng vào biển lửa.

Nỗi đau buốt xé từ tâm can khiến toàn thân cô co giật, mắt tối sầm lại, đầu óc choáng váng như sắp nổ tung.

[Tôi không phải tà ám!]

[Đồ ngốc, cô đã không cần khế ước thì đừng trách tôi trở mặt vô tình!]

[Tôi sớm đã chịu đủ rồi! Nếu không phải vì mệnh lệnh của đại nhân, tôi đã g.i.ế.c c.h.ế.t cô từ lâu!]

[Thần mộc chuyển thế? Thể chất trời sinh? Chỉ là kẻ vô dụng mà thôi! Người như cô mà lại có thần mạch, đúng là nỗi sỉ nhục cho cỏ cây đất trời!]

[Cô không có khả năng thành thần. Cứ để tôi hấp thu cô, chữa lành thương thế, để xem rốt cuộc thần mạch ấy có giá trị gì!]

Loading...