Những nơi cô từng  qua đều là nơi linh khí dồi dào, đây là  đầu tiên cô chứng kiến ranh giới âm dương rõ ràng đến , cũng là  đầu tiên đặt chân đến địa phủ âm khí nồng nặc.
Vì  đầu đến đây, khả năng phán đoán của cô  ảnh hưởng. Thấy  một  đang   tảng đá  cửa địa phủ, bên     thở của gỗ Phù Tang, cô theo bản năng cho rằng đối phương là đồng bạn   tìm.
Cô  tới, nghiêng đầu hỏi:
Mộng Vân Thường
"Anh là Phù Tang ?"
Thiếu niên  ngẩng đầu, ánh mắt mang theo vẻ khó hiểu,  trả lời.
Cô  ,  thiện vươn tay chào hỏi:
" là Kiến Mộc, đồng bạn của .  tên là Lê. Anh tên gì?" 
Thiếu niên ngơ ngác.
Thường ngày   đều gọi thần mộc Phù Tang là Phù Tang, dù  loài cây  độc nhất vô nhị, chẳng cần tên riêng  gì.   gương mặt nghiêm túc và đôi mắt sáng long lanh của cô gái  mặt,  cũng  tiện giải thích thêm.
"Xin chào,  là Phù Tang."
Cậu còn gật đầu,  vẻ nghiêm túc.
Thật  là chột , cũng  phần căng thẳng.
Lê Kiến Mộc  từng thấy nơi nào tràn ngập âm khí đến , vô cùng tò mò với địa phủ.  vì đối phương là “đồng bạn” của , cô  tin tưởng, liền thẳng thắn   mong .
"   địa phủ thăm một vòng."
Thiếu niên chẳng từ chối. Từ nhỏ   cha  ,   Âm Dương Nhãn, ngày ngày  lũ quỷ dọa đến mất ngủ,    sư phụ mang về môn phái mới    giống  thường. Dù ,  vẫn  sợ quỷ, đặc biệt là những con mặt mũi vặn vẹo.
Địa phủ  đầy rẫy những loại quỷ , mỗi ngày  đám “dân chúng” biến dị , tâm trạng  chẳng  diễn tả  cho hết. Cho nên  mới    ở cửa địa phủ ngẩn , ngắm mặt trời mọc — đó là niềm vui lớn nhất.
A Lê  .
Đẹp như tiên nữ từ thiên giới lạc xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/885.html.]
Vậy nên khi cô tìm đến,  lập tức vui vẻ, hăng hái dẫn cô  tham quan địa phủ.
Chẳng bao lâu  khi cửa địa phủ  khép , giữa  trung hiện  một cây đại thụ to lớn.
"Hửm? Kiến Mộc  ? Mình rõ ràng cảm nhận  khí tức của cô ,   ?"
Không  ai đáp .
Chạc cây của Phù Tang Mộc vung vẩy, Kim Nghiêu đang  ngủ ngon lành  giật  lăn lông lốc rơi xuống đất.
Giữa chừng mới nhớ    bay, nó liền vỗ cánh bay vọt lên.
"Cái gì đấy? Tới giờ ăn ?"
Phù Tang Mộc thở dài:
"...Cậu  thấy nơi  hôm nay  là lạ ?"
Đôi mắt tròn như hạt đậu của Kim Nghiêu đảo quanh, đột nhiên vỗ cánh loạn xạ.
"Trời ơi! Là Kiến Mộc!"
Nó  hét xong  đ.â.m sầm  cửa địa phủ.
Nó là sinh vật thích nhất những cây  linh lực mạnh mẽ, nếu   vì thể trạng còn nhỏ  thể bay xa, chắc chắn nó  sớm tìm đến Kiến Mộc !
Đối với Lê Kiến Mộc mà , địa phủ là một thế giới   mới. Cô thậm chí còn  từng đặt chân  tìm hiểu kỹ về thế giới loài ,  càng   rằng  khi con  c.h.ế.t , họ sẽ hóa thành quỷ hồn.
 giờ đây, tại địa phủ, cô  tận mắt chứng kiến đủ loại quỷ khác ,  họ kể vô  nguyên nhân dẫn đến cái chết, từ đó mới dần hiểu về muôn hình vạn trạng cuộc sống của nhân loại.
Chính vì , lòng cô bắt đầu nảy sinh sự tò mò đối với thế giới con .
Trước khi lão Kiến Mộc rời ,  dặn dò cô: ngoài việc chống đỡ trời đất, cô còn  bảo vệ chúng sinh nơi đây. Không chỉ  những sinh linh nhỏ bé ở Đô Quảng Chi Dã, mà còn bao gồm cả nhân loại.
Vạn vật  đời đều cần  cô che chở, mà trong đó, nhân loại  là sinh linh phức tạp và khó bảo vệ nhất.
Ngày hôm đó, cô   phủ  của Chú U Minh, tạm biệt một thiếu niên. Cô  rằng   đến nhân gian, tận mắt  thấy thế giới , tự  trải nghiệm những hỉ nộ ái ố muôn màu của con .