Ban đầu   còn  thể vùng vẫy chạy trốn, nhưng giờ, ngay cả linh hồn cũng run rẩy  kiểm soát .
Đám bùa bình an vẫn  chịu dừng , hăng hái bám lên   , từng tấm dán lên lớp da cháy đen, tiếp tục bào mòn từng chút một.
"Không—!"
Cơ thể "Tôn Hỉ" co giật dữ dội, thét lên những tiếng chói tai, đau đớn cùng cực.
Dưới mắt Lê Kiến Mộc và Phù Tang, linh hồn ngoại lai trong cơ thể  đang  thiêu rụi từng chút một.
Cuối cùng, Tôn Hỉ run lên bần bật, hai mắt trợn ngược  đổ gục xuống đất.
Một hồn thể đen nhẻm, tàn khuyết vọt  ngoài,   chi chít lỗ hổng cháy xém.
  chẳng còn tâm trí để đau đớn, hoảng hốt tìm đường thoát .
Lê Kiến Mộc  sớm  chuẩn .
Chỉ một động tác kết ấn, một luồng sáng lập tức đuổi theo.
Đồng thời, một lá bùa bình an theo sát phía .
Chỉ  một tiếng hét thảm, quỷ ảnh Phùng Kỳ vỡ tan thành làn khói mỏng, trong nháy mắt tiêu tán.
Lá bùa bình an xoay tròn vài vòng giữa  trung  rơi xuống đất, phát  một tiếng “cạch” giòn tan.
Lê Kiến Mộc bước tới, cúi  nhặt nó lên, cẩn thận bỏ  túi áo.
Tầng hầm ngầm lập tức trở nên yên tĩnh. Ánh mắt cô thoáng lướt qua Phù Tang, dường như đang suy tư điều gì đó.
…
Mười phút , Chu Soái và Lý Đại Đảm đỡ Tôn Hỉ và Tiền Nguyệt lên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/94.html.]
Nhìn  gian chật hẹp trong xe, Lý Đại Đảm nhíu mày: "Năm   chật kín , còn thêm một con ma…  kiểu gì bây giờ?"
Chu Soái bật cốp xe, dứt khoát ném Tiền Nguyệt  trong: "Cứ thế  ."
Anh   sang Lê Kiến Mộc, ngập ngừng: "Đại sư, còn vị  …"
Lê Kiến Mộc hiểu ý, đưa tay chạm  hạt châu khắc hoa  cổ.
Phù Tang lập tức biến mất  dấu vết.
Chu Soái thở phào nhẹ nhõm.
Xe rời khỏi trang viên, lăn bánh trong màn đêm.
Chu Soái  ghế phụ, vẫn còn sợ hãi,  đầu  Lê Kiến Mộc: "Đại sư, may mà em đến kịp,  thì bọn  tối nay tiêu đời ."
Lê Kiến Mộc lắc đầu: "Em  đến, các  cũng  chết. Phùng Kỳ    mạng của các , mà là một  phận  thể   ánh mặt trời, cùng với tín đồ."
Lý Đại Đảm tập trung lái xe, nhưng cũng dựng tai lên : "Có ý gì?"
Lê Kiến Mộc giải thích:
"Quỷ hồn tạm thời bám   thể  khó, cái khó là  thế   mà   phát hiện. Nếu em đoán  lầm, hôm nay là sinh nhật của em họ ?"
Mộng Vân Thường
Cô liếc  đồng hồ, khẽ cong môi: "Ồ, chính xác là hôm nay."
Chu Soái bừng tỉnh: " là !"
"Phùng Kỳ cũng sinh  ngày . Hơn nữa,   và em họ  sinh cùng giờ, niên đại  cách  đúng một vòng luân hồi. Sự tương đồng  giúp hai  họ trở thành một cơ thể  hảo để dung hợp."
Cô dừng một chút,   tiếp: "Còn tín đồ… chính là  biến hai  bọn họ thành thứ như Tiền Nguyệt."
Chu Soái nín thở.