Đây là đầu tiên Lộ Tuệ Tuệ đánh .
Mọi phim với cô suốt mấy ngày, đầu tiên thấy cô tức giận.
Cô vẫn luôn dịu dàng, mặc dù tính cách quá nhiệt tình nhưng thật sự giống như hề giận, ai gì cũng đáp lời, cũng than khổ kêu mệt. Thỉnh thoảng chuyện cần nhờ vả, cô luôn là đầu tiên đồng ý, đó ngay.
Đây thật sự là đầu tiên cô tức giận.
“Gia đình chị thì ?”
Lộ Tuệ Tuệ vẫn đang túm cổ áo của cô , gặn hỏi từng chữ.
Lộ Tình Họa còn đang sững sờ khi cô đánh, cô sửng sốt phản ứng , giơ tay đánh trả.
Tay cô chạm tới mặt của Lộ Tuệ Tuệ khác giữ chặt .
Là Giang Húc.
Là Giang Húc luôn trầm mặc, ít .
Hơi thở đáng sợ, ánh mắt sâu thẳm, cứ chằm chằm Lộ Tình Họa như thế.
Không hiểu , Lộ Tình Họa cảm thấy e ngại.
Ánh mắt của thật đáng sợ.
“Có bệnh thì chữa.”
Giang Húc mở miệng, về phía nhân viên đang thất thần:
“Còn đưa cô tới bệnh viện?”
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Nhân viên công tác vội vã phản ứng , đỡ Lộ Tình Họa rời .
Cô lóc, còn mắng Lộ Tuệ Tuệ.
Lộ Tuệ Tuệ động đậy.
Giọng Lộ Tình Họa càng lúc càng xa.
Không qua bao lâu, Lộ Tuệ Tuệ lấy tinh thần. Cô tay , ngẩng đầu Giang Húc:
“Cảm ơn.”
Môi Giang Húc giật nhẹ, khẽ :
“Chuyện nên .”
Lộ Tuệ Tuệ mím môi, với nhóm Triệu Khả Nhi và nhân viên:
“Xin , gây phiền phức cho .”
Triệu Khả Nhi cô, đau lòng thôi:
“Tuệ Tuệ...”
“Em .”
Lộ Tuệ Tuệ :
“Mọi ăn cơm , nấu xong hết .”
Cô gật đầu :
“Em gọi điện thoại.”
Không ai dám ngăn cô.
-
Trở về phòng, Lộ Tuệ Tuệ gọi điện thoại cho Lộ Cảnh Sơn.
Cô trực tiếp gỡ mic xuống ném sang một bên, nhưng quan tâm camera trong phòng.
“Tuệ Tuệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-gia-gay-sot-gioi-giai-tri/chuong-309.html.]
Lộ Cảnh Sơn xuống máy bay, cũng mới chuyện mạng:
“Con ?”
“Con .”
Lộ Tuệ Tuệ hít sâu, khẽ :
“Bố, con tát Lộ Tình Họa một cái.”
Lộ Cảnh Sơn sửng sốt một lúc, phản ứng :
“Không , đánh thì đánh, còn cứ để cho bố.”
Sự cưng chiều của Lộ Cảnh Sơn Lộ Tuệ Tuệ bật , mím môi, lí nhí:
“Vừa Lộ Tình Họa mắng con, con rõ với bố.”
“Con .”
“Chị con và con xui xẻo, là chổi, nếu như con con…”
Lộ Tuệ Tuệ dừng :
“Con vế chị gì, nhưng mà con , tại chị mắng con và như thế?”
Lộ Cảnh Sơn ngơ ngẩn.
“Bố.”
Lộ Tuệ Tuệ hỏi:
“Bố thể giấu con mãi .”
Lộ Cảnh Sơn trầm mặc một hồi, ở sân bay đông , xoa đôi mắt mệt mỏi, :
“Chuyện dài.”
“Vậy bố ngắn gọn thôi.”
Lộ Cảnh Sơn lên tiếng:
“Hơn một tuổi con bắt cóc, lúc đó, ông bà nội con vẫn còn đời.”
Lông mi Lộ Tuệ Tuệ run lên:
“Sau đó thì ?”
Thật sự đời của Lộ Tuệ Tuệ khiến hai ông bà cụ vui vẻ vô cùng. Họ tư tưởng trọng nam khinh nữ, chỉ cần là con của Lộ Cảnh Sơn là , cho nên Lộ Tuệ Tuệ chào đời định là nuông chiều suốt đời.
Cô bắt , hai ông bà cụ sốt ruột lo lắng như Tô Từ và Lộ Cảnh Sơn.
Sau hơn nửa năm Lộ Tuệ Tuệ bắt cóc, một mùa đông nọ, Tô Từ và Lộ Cảnh Sơn nhận tin, tin tức về cô.
là ở một nơi xa, Lộ Cảnh Sơn và Tô Từ chuẩn chạy tới. Khoảnh khắc hai ông bà cụ tin, họ nhất quyết đòi cùng.
Ông bà cụ chung với họ.
Đường quá xa xôi hẻo lánh, mùa đông, tuyết rơi, đường trơn.
Họ đến đó, đến gặp ‘Lộ Tuệ Tuệ’ nhưng phát hiện đó là con của bọn họ.
Hai ông bà cụ đả kích lớn.
Trên đường về, ông của Lộ Tuệ Tuệ vì chịu nổi đả kích hết tới khác nên trượt chân ngã xuống tuyết.
Sau cú ngã đó, sức khỏe của ông Lộ Tuệ Tuệ càng ngày càng kém, một tháng thì qua đời.
Bởi vì chuyện , hai em nhà họ Lộ từng trách móc Lộ Cảnh Sơn và Tô Từ. Cũng bởi , hai cảm thấy phần nào mắc nợ hai em họ.
Mà bà nội của Lộ Tuệ Tuệ đau lòng bạn già và Lộ Tuệ Tuệ vẫn mãi bất kỳ tin tức gì, sức khỏe càng ngày càng kém, đó bệnh tật triền miên.
Chưa đến hai năm, bà cụ cũng qua đời.
Vì hai chuyện liên tiếp, hai em của Lộ Cảnh Sơn trách móc, nếu vì Lộ Tuệ Tuệ, vì Tô Từ nằng nặc đòi tìm cô ngày đó, chờ thêm một ngày cũng , ông của Lộ Tuệ Tuệ sẽ ngã, bà của Lộ Tuệ Tuệ sẽ theo nhanh như thế.