THIÊN KIM THẬT LẠI LÀ TÔI - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-12-19 00:43:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vệ Cát thì giống thế, ngước mắt Phương Hiểu Tuyết, mặt biểu tình, lãnh đạm : “Nói như thể cô hút t.h.u.ố.c lá .”
Cậu xong thì sắc mặt Phương Hiểu Tuyết cứng đờ, cái tay đang quạt quạt cũng khựng , đột nhiên cô qua trừng mắt Vệ Cát, kêu lên một tiếng: “Cậu…!”
Miêu Đại Yên thấy thế nhanh chóng tới chắn mặt Vệ Cát, chắn giữa hai họ, pha trò với đối diện: “Được , Hiểu Tuyết, Cậu Vệ chỉ giỡn thôi, giống như lúc nãy cô giỡn thôi mà. Cô sẽ cho là thật đấy chứ? Được , đùa nữa, chúng nhanh chóng tự chỉnh trang một chút, sắp bắt đầu .”
Chú đẩy Vệ Cát , đẩy nháy mắt hiệu với .
Phương Hiểu Tuyết hài lòng “hừ” một tiếng cầm lấy điện thoại dậy, chuẩn nhà vệ sinh.
Khúc Nhiên bóng lưng rời của Phương Hiểu Tuyết, con rối cô tùy tiện ném bàn trang điểm nãy giờ, do dự một lát, cô mới lấy lưỡi d.a.o tỉa mày suýt chút nữa chọc mắt con rối .
Làm xong hết tất cả, Khúc Nhiên nữa cầm túi xách của lên, kiểm tra xem những thứ đồ cô mang theo rơi mất cái gì .
Vài phút , tổ chương trình gắn micro lên cho bốn họ, đại biểu bắt đầu ghi hình .
“Lần rốt cuộc đưa chúng thế? Lại còn vẻ thần bí như nữa?” Miêu Đại Yên lên xe chuyện phiếm với ba còn .
Nói xong chú qua thợ phim đang chụp cho riêng , dừng một chút, chỉ chỉ màn hình, ồn ào : “Không chứ, vì thợ phim của cũng vẻ mặt “ !” thế ? Lần nguy hiểm dữ ? Bây giờ hối hận còn kịp ?”
Miêu Đại Yên như là để tăng hiệu quả phát sóng của chương trình, đây cũng là cách thức thường sử dụng.
ai ngờ Miêu Đại Yên mới dứt lời thì đều tỏ cay đắng.
Thậm chí nhân viên công tác còn nhân dịp ai chú ý mà vụng trộm tới bên cạnh: “Chị Hà, em… nay em ạ? Năm nay là năm tuổi của em…”
Đáng tiếc, đó còn hết câu thì chị Hà sang, cắt lời: “ còn là con nít nữa , nếu cô ở đây nữa thì nghỉ luôn .”
…
Hu hu hu.
Kẻ công khổ thật đấy hu hu…
Nhân viên công tác chị Hà lạnh lùng đáp trả như thế chỉ thể yên lặng tránh qua một bên, nghĩ xem ai bút đỏ thì mượn xíu. Cô nhuộm giấy ăn thành màu đỏ, đó xé thành nhiều sợi quấn quanh eo!
Có một xíu còn hơn gì.
bốn Miêu Đại Yên nào , khi chú dứt lời, Phương Hiểu Tuyết đang ôm chặt lấy búp bê cục cưng của cô cũng gật đầu : “Oa Oa của cũng thấy khá là nguy hiểm, vẻ như bé cũng cho .”
Cô đưa tay xoa xoa, còn với nó. Như thể đó là một con búp bê bình thường mà là một chị em thiết .
Nếu đang máy ở đây chắc Vệ Cát trợn mắt ngay.
May mắn đạo đức nghề nghiệp ngăn cản . Cậu bước lên xe, yên lặng gật đầu xem như là phụ họa theo lời Phương Hiểu Tuyết .
Chỉ mỗi Khúc Nhiên - lên xe cuối cùng là gì.
Vậy nên, khi đều xuống, Miêu Đại Yên về phía Khúc Nhiên hỏi: “Tiểu Nhiên, cô thấy thế nào?”
“ á?” Khúc Nhiên đột nhiên hỏi thì nghĩ một lát, lắc đầu : “ cảm giác gì cả.”
Khúc Nhiên như thế cho Miêu Đại Yên nên như thế nào mới .
chuyển đề tài qua cho cô như mà cô trả lời như thế ?
Còn Phương Hiểu Tuyết chẳng thèm liếc mắt Khúc Nhiên lấy một cái, cầm lược chải đầu cho con rối của .
Chắc là trông Miêu Đại Yên nhiều điều quá nên Khúc Nhiên chớp mắt, máy móc đổi đề tài: “Thế rốt cuộc chúng thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-73.html.]
Cô nhắc tới vấn đề ba còn sôi nổi về phía phim, ý đồ xuyên qua máy mà thẳng tổ đạo diễn, tìm đáp án.
Mấy giây họ mới thấy tiếng của đạo diễn truyền từ bộ đàm của phim.
“Tới nơi các cô các sẽ thôi.” Đạo diễn ngừng một chút : “Trước khi tới nơi cảm phiền mở cửa sổ xe lén.”
“Thần bí như thế cơ ?” Miêu Đại Yên .
Thế chẳng hiểu thế nào chú cũng thấy thấp thỏm: “Đạo diễn ơi, chắc các chơi lớn đúng ? Các các chị mà chơi lớn thật là nhảy xuống xe chạy trốn đấy nha.”
Mấy chiêu quăng miếng tạo điểm nhấn cho chương trình là nghề của Miêu Đại Yên nên thường chú đảm đương chuyện tấu hài cho chương trình.
Bình thường Miêu Đại Yên như thế xong thì kiểu gì bên phía tổ chương trình cũng vang lên tiếng khúc khích.
Cơ mà hôm nay, Miêu Đại Yên xong thì bộ đàm cũng im bặt tiếng động gì cả.
Chuyện những cho Phương Hiểu Tuyết tạm thời chải tóc cho búp bê mà đến cả Khúc Nhiên nhân lúc ngủ gật cũng mở bừng mắt.
“Ê nha…” Miêu Đại Yên nhịn nữa: “Các tính chơi lớn thật đấy ?”
Bộ đàm tiếp tục im lặng trong chốc lát, mãi mới vang lên tiếng của đạo diễn: “Tới sẽ .”
Cái gì mà tới sẽ cơ? Nói rõ ràng thì bọn họ ngủ !
Nếu là xe lăn bánh thì Miêu Đại Yên thật sự chạy thẳng tới chỗ xe của đạo diễn, nắm cổ áo mà lắc thật mạnh.
Một tiếng ba mươi phút đó tức là mười một giờ ba mươi phút đêm.
Là lúc mà bốn Khúc Nhiên vùng đất trống hoang vu, cách vùng cỏ dại cao đến nửa , ngơ ngác ngôi biệt thự đang xây dở mà mãi mới hít một khí lạnh.
“Non xanh nước biếc… Khu biệt thự?” Miêu Đại Yên càng càng nâng tông giọng.
Chú đầu trừng mắt tổ đạo diễn, chỉ khu biệt thự trông như đám quái thú trong đêm đen, gào lên với tổ đạo diễn.
“... Ừa đúng.” Đạo diễn im lặng một lúc mới trả lời.
Miêu Đại Yên thấy thế thì hề do dự mà thẳng tới chỗ đỗ xe: “... Không . Tập nữa . Các các chị gọi khác đến đây .”
Vệ Cát im lặng theo, ngầm phụ họa theo quyết định của Miêu Đại Yên.
Về phần Khúc Nhiên, cô do dự ở đó. Cô hết về khu biệt thự sang hai Miêu Đại Yên bên , nghĩ ngợi một lúc cũng quyết định là về thôi.
Tuy rằng tiền công tăng gấp ba đúng là nhiều thật nhưng… nơi quá nguy hiểm.
Học trò nhỏ như cô nên động tới thì hơn.
Đạo diễn thấy thế thì nhanh lẹ liếc mắt qua lên kế hoạch - chị Hà, bản đạo diễn và phó đạo diễn cùng dậy cản ba , khép nép khuyên nhủ.
“Ôi nào ba cô , đừng vội thế chứ. Hay là chúng thương lượng chút thế nhé. Nếu ba thấy tiền công thấp thì chúng tăng lên gấp bốn nha. Bốn nè?”
Đạo diễn còn xong Miêu Đại Yên cắt ngang: “Vốn dĩ vấn đề ở tiền công. Đạo diễn , chắc là mức hiểu của ông về huyền học thâm sâu nên cảm thấy chỗ cái gì nhưng thật nơi cực kỳ nguy hiểm.”
Miêu Đại Yên dừng một chút : “Đến cả những ở Huyền Học Viện còn rằng “Không thể động chạm linh tinh, chỉ thể để cho nó tự bình trở ”. Ông chúng thăm chỗ hả? Làm thì c.h.ế.t cũng tàn phế đấy!”
Khúc Nhiên ở bên cạnh cũng gật đầu, về phía chị Hà : “Cái sai, giảng viên trường từng tơi chuyện .”
Nói cô đầu về phía đạo diễn, kiến nghị một cách vô cùng chân thành: “Đạo diễn, thì chúng kiếm chỗ khác , nơi quá nguy hiểm.”
Đạo diễn với chị Hà thì để ý tới “giảng viên” mà Khúc Nhiên nhắc tới còn Vệ Cát thì qua cô .