THIÊN KIM THẬT LẠI LÀ TÔI - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-12-19 00:55:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai tay nó túm lấy cái lá, coi cái lá như cái dù để nhảy, chậm rì rì đáp thẳng lên đầu Ngô Lục Lục đang ngủ ngon.
“Bẹp”, rơi thẳng lên trán ông .
Người giấy nhỏ lắc đầu, bò dậy việc.
Nó quấn tơ nguyệt thành cuộn chỉ nhỏ, mắc , liếc mắt trông giống hệt như một đèn nhỏ.
Lúc , giấy nhỏ đang lên bụng Ngô Lục Lục, tết tơ nguyện với , đó lấy kéo cùng với kim chỉ nhỏ xíu, bắt đầu việc.
Nó bắt đầu “tu sửa” những kinh mạch thông thuận trong cơ thể Ngô Lục Lục.
Bận bịu hết cả đêm, ngoài trời rạng sáng, giấy nhỏ cuối cùng cũng xong.
Nó mệt tới mức bẹp dí đầu Ngô Lục Lục, hai tay chống lưng vẻ “Mệt mỏi quá !”
Cơ mà nó phụ sự kỳ vọng của , đại công cáo thành.
Người giấy nhỏ lòng gật đầu, ngáp một cái tìm túi gấm bên gối đầu, hóa thành mảnh giấy chui tọt trong túi gấm.
Thứ duy nhất chứng minh sự xuất hiện của nó là lá cây đang lung lay bên mép giường.
Lúc Ngô Lục Lục trở thì cứ thế bay xuống cạnh dép lê. Ở bên , Ngô Hạo vội lái xe tới địa điểm xảy vấn đề.
Anh mới xuống xe, phụ tá A Lai tới vội gọi: “Đội trưởng.”
“Ừm. Chuyện trong đó ?” Ngô Hạo nhận lấy đồ phòng hộ A Lai đưa cho nhanh chân trong.
“Bị dọa tới mức són quần, hỏi cái gì cũng .” A Lai bất đắc dĩ lắc , dừng chút buồn bực cất lời: “ còn tưởng bọn họ chương trình huyền học lâu như thế chắc sẽ sợ hãi gì , ai mà ngờ…”
Rặt một đám cùi bắp.
A Lai - fan của chương trình Huyền Linh sư đang thấy vỡ mộng.
Sau sẽ xem chương trình nữa! Anh thoát fan! Dẫm ngược luôn!
Ngô Hạo liếc mắt phụ tá : “Chẳng chúng gặp nhiều ?”
Nơi nào cũng giả danh bịp bợp, khi gặp “chuyện thật” thì dọa tới mức són quần cũng chẳng hiếm.
… Thôi , quyết định trở về sẽ c.ắ.n ngược chương trình .
Dù thì trong chương trình cũng khách mời thường trú là Khúc Nhiên, hiện tại là ánh sáng trong viện Luyện Khí của bọn họ đó.
Nghĩ tới đây A Lai sáng bừng hai mắt, vội theo Ngô Hạo hỏi: “Đội trưởng, bên trong cũng là chuyện xảy khi Thanh Sơn về. Hay là… Chúng gọi đàn em Khúc đây giúp đỡ ?”
Để cho mở mang tầm mắt? Nhìn con Nhện Mặt Quỷ ?
Trong giây lát thoáng qua, Ngô Hạo chút động lòng. chỉ suy nghĩ một tí lắc đầu từ chối: “Không .”
Thấy phụ tá của buồn rầu thì Ngô Hạo : “Cậu quên tình trạng lúc sáng của con Nhện Mặt Quỷ ? Đàn em Khúc hiện vẫn thể khống chế nó, bây giờ kêu tới khi còn rách việc hơn.”
… Cũng đúng ha.
A Lai gật đầu.
“Được , chúng đừng chuyện đó nữa. Kết quả điều tra của tổ điều tra khảo sát thế nào ?” Ngô Hạo hỏi.
“Đã , chúng chỉ phát hiện ở bên trong đó một nguồn nhiệt độ.”
“Ừ, tất cả chuẩn hành động.” Ngô Hạo đeo kính bảo vệ mắt lên, tay đưa lên cao gạt về phía , hành động “Xông !”
Sau đó các đội viên của đội ba nhanh chóng cúi theo .
A Lai cũng nữa, cầm một cây gậy baton theo lưng Ngô Hạo, để bảo vệ an cho Ngô Hạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-lai-la-toi/chuong-98.html.]
Chờ tới khi của Lục Bộ phá cửa nhanh chóng thì giật bởi tình hình hiện tại ở trong phòng lúc .
Trên các khớp xương của hai tay hai chân của Phương Hiểu Tuyết đều một sợi chỉ hình thành từ khí đen treo lên trung, giống như một con rối .
Phương Hiểu Tuyết treo lơ lửng trung, bộ dáng một tay chống đầu, như bức tranh ghế nghỉ.
một cây d.a.o tỉa chân mày đang treo ngược ở bên mắt của cô , gần đến mức chỉ cần sợi dây chỉ đen đứt là d.a.o tỉa chân mày sẽ đ.â.m thủng tròng mắt của cô ngay lập tức.
Mặt Phương Hiểu Tuyết bây giờ là nước mắt, nước mắt chảy xuống thành dòng lệ màu đen lăn dài hai bên má, cộng thêm bên đầu đập chảy máu.
Quả thật giống một con búp bê phá tới mức xí.
Thế nhưng ngoại trừ cơ thể thể động đậy thì lý trí của cô vẫn còn tỉnh táo.
Phương Hiểu Tuyết cố gắng về phía đám Ngô Hạo, phát tiếng nhỏ đứt quãng: “Cứu … mau cứu với.”
Đi theo sự cố gắng mở miệng để của Phương Hiểu Tuyết chính là m.á.u ngừng tuôn trào từ trong miệng của cô , đến lúc thì đám A Lai mới nhận rằng hai bên mép miệng của cô cũng một sợi chỉ tạo từ khí đen khâu miệng của cô .
Lại thấy Phương Hiểu Tuyết là vết m.á.u bầm cùng với hai tay hai chân bẻ cong vặn vẹo hình dáng gì thì của Lục Bộ đều rằng khi họ tới thì cô tra tấn một trận dã man .
Hoặc là cố gắng nhịn đau la lớn.
Hoặc là há mồm kêu thì vết khâu miệng cũng sẽ tạo thêm một vết thương mới nữa.
Tuy nguy hiểm tới tính mạng nhưng vô cùng độc ác. … đây chỉ tính là một sự trừng phạt nho nhỏ mà thôi.
Ngô Hạo đầu mối, với con rối búp bê đang ở Phương Hiểu Tuyết: “Cô nhận sự trừng phạt , nhưng nếu bây giờ mày g.i.ế.c cô thì bọn tao sẽ khó xử đó.”
Con rối búp bê cổ một cách kỳ dị, tạo tiếng “Cót két”, nó đưa tay lên, những sợi chỉ của Phương Hiểu Tuyết cũng theo đó mà kéo căng.
Phương Hiểu Tuyết lập tức r.ên rỉ đau đớn t.h.ả.m thiết.
Ngô Hạo nhanh chóng đưa hai tay lên hành động đầu hàng: “Được , , . Có gì chúng từ từ chuyện nào, cứ bình tĩnh.”
Thấy con rối búp bê dừng , Ngô Hạo mới tiếp: “Mày trả thù thì như thế cũng xong , khó khăn lắm mới thể ngoài, nếu vì chuyện mà bắt nữa thì uổng phí chứ? Nhân lúc chuyện còn gì lớn thì mày hãy… nhường tí ha?”
Ngô Hạo dừng một chút mới tiếp tục thêm: “Chỉ cần mày khác tổn thương, chỉ cần để cho cô còn nguyên vẹn là .”
Có nhiều thứ mạnh, trong tình huống bọn họ thể gì nó thì chỉ còn cách khuyên nhủ hòa giải mà thôi.
Mặt khác thì bọn họ cũng xem là trong Huyền môn, cho dù nhiệm vụ thì cũng sẽ dính tới nhân quả.
Hơn nữa chuyện của Phương Hiểu Tuyết hiển nhiên là do cô tự rước lấy , thẳng là cô thế là đáng lắm.
Không là câu nào của Ngô Hạo thuyết phục con rối búp bê , nó xoay đầu “Cót két” vài cái từ từ thả sợi dây của Phương Hiểu Tuyết .
Sau đó nó nghiêng đầu suy nghĩ, “Cót két” một tiếng, một luồng gió lạnh khiến cánh cửa sổ đang đóng bật .
Một bóng đen chạy vèo qua mặt đám Ngô Hạo, con rối búp bê nhảy ngoài cửa sổ.
Dây chỉ tạo từ khí đen lập tức biến mất ngay lúc con rối búp bê bỏ chạy, thấy mắt của Phương Hiểu Tuyết sắp d.a.o tỉa chân mày đ.â.m thủng, trong lúc nguy cấp, một đội viên của Lục Bộ chằm chằm cô từ sớm tới giờ nhanh chóng nhào tới, đá thẳng mặt của cô , cho cô bay ngoài.
Mặc dù lực đá khá mạnh, khiến cho Phương Hiểu Tuyết bay thẳng ngoài, đập bàn, còn đồ ở bàn đổ xuống nện lên .
ít thì cũng coi như là cơ thể còn nguyên vẹn.
“Mau đuổi theo.” Ngô Hạo thấy con rối búp bê nhảy ngoài cửa sổ thì la lớn lên, xoay chạy ngoài đuổi theo.
Tiêu , nếu như nó về chỗ nó từng ở thì , chứ nếu nó chạy ngoài hại thì toang cả lũ.
Lúc Ngô Hạo định chạy ngoài thì quản lý của Phương Hiểu Tuyết nãy giờ sợ tới mức run rẩy cả mới phục hồi tinh thần , chị chặn Ngô Hạo la lớn: “Các mau cứu chứ, cảnh sát các là nên cứu ?”