Năm đó,  ruột sinh non,  một   bụng đưa  bệnh viện gần đó.
 
Cũng đúng lúc  nuôi đang sinh ở chính bệnh viện .
 
Ba nuôi tình cờ    ruột là vợ của một  giàu , liền sinh lòng tham.
 
Lúc  ruột đang yếu ớt nghỉ ngơi một , ông   lặng lẽ đánh tráo hai đứa trẻ.
 
Hắn nghĩ, nếu con gái  trở thành thiên kim nhà giàu, thì cả đời   sẽ  tiền tiêu  hết.
 
Thực tế là — Giang Noãn Noãn  gặp  ba ruột từ khi còn học tiểu học.
 
Những năm qua, cô  vẫn âm thầm giúp ba ruột của cô  trả nợ cờ bạc.
 
Còn chuyện ba  nuôi ngược đãi , tất cả đều do Giang Noãn Noãn giật dây.
 
Từ khi  bản  chỉ là đồ giả, cô  luôn lo sợ  lật tẩy.
 
Nỗi hoang mang , dần biến thành oán hận.
 
Và mỗi  ba  nuôi lấy tiền từ cô  xong, cô  sẽ bảo họ đánh  một trận.
 
Dường như chỉ như thế, cô  mới thấy hả .
 
 rõ ràng,  là  vô tội nhất trong chuyện .
 
Chỉ vì lòng tham của ba con  đó…    sống bao năm trong tủi nhục,  đánh đập,  khinh rẻ.
 
Nếu   tình cờ   cuộc trò chuyện bí mật giữa ba  nuôi,  lẽ cả đời    sống trong tủi nhục mà họ mang .
 
Nghĩ đến đây,  ngẩng đầu,  nữa nở nụ  với Giang Noãn Noãn,  nghiêng đầu  sang  ruột đang  đối diện cô :
 
“Mẹ, con nhớ lúc sinh con,   sinh non đúng  ạ?”
 
Mẹ ruột   đầy xót xa:
 
“ , năm đó con sinh non, chỉ  hơn hai cân, nhỏ xíu  đó, tiếng  còn như mèo kêu.”
 
 nghiêng đầu, khó hiểu hỏi :
 
“Vậy… chị cũng là sinh non  ạ?”
 
Mẹ ruột bật :
 
“Không, chị con sinh  mũm mĩm, mặt tròn như cái bánh bao, ai  cũng thích.”
 
Nói đến đây, bà đột nhiên như chợt nhận  điều gì đó, vội im bặt.
 
  bà với ánh mắt sửng sốt, vẻ mặt đầy tổn thương:
 
“Vậy ngay từ đầu   … con và chị  bế nhầm  đúng ?”
 
Mẹ theo phản xạ  về phía ba, định mở lời giải thích.
 
Ba ruột sắc mặt đen kịt, lập tức  phắt dậy, kéo   thư phòng.
 
 vẫn  yên tại bàn ăn, chậm rãi gắp đồ ăn  bát.
 
Từ trong thư phòng vọng  tiếng của ba , ông gầm lên:
 
“Chuyện con  bế nhầm nghiêm trọng như , bà  mà   ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-phan-don/chuong-3.html.]
 
Mẹ bật  đầy tủi :
 
“Em chỉ sợ  trách em thôi mà…”
 
Ba nghiến răng:
 
“Đây là chuyện  thể giấu ? Bà   vì bà giấu nhẹm chuyện   mà Bảo Nhi   chịu đựng những gì ?!”
 
Mẹ gào lên giữa tiếng nức nở:
 
“Chẳng lẽ em sống sung sướng hơn ?! Bao nhiêu năm qua, mỗi   thấy Noãn Noãn là em  nhớ đến Bảo Nhi. Em đối xử  với Noãn Noãn… cũng chỉ vì  bù đắp cho Bảo Nhi!”
 
Ba ruột tức đến mức   nên lời.
 
Giang Noãn Noãn khẽ nhếch môi,  nhạt đầy khinh miệt:
 
“ là ngu xuẩn thật.”
 
Nói xong, cô   sang  :
 
“ đúng là  xem thường cô .   bộ những gì nhà họ Giang … đều là của . Tốt nhất cô nên tự    phận.”
 
“Dù   đời … tai nạn nhiều lắm, chẳng may  ngày nào đó  tai nạn xe,  từ  trời rơi xuống cái chậu hoa…   cũng  thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào.”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
 bật , nụ  lạnh như băng:
 
“Cô nên ,  – Giang Bảo Nhi – là loại  xương cốt cứng nhất. Nếu ,   thể chịu  từng đó trận đòn từ đôi cẩu nam nữ  suốt bao năm?”
 
“Với ,  nên cẩn thận… là cô mới đúng. Dù gì cái kẻ nghiện cờ b.ạ.c đến rách nát đời  , là ba ruột của cô cơ mà.”
 
 khẽ nghiêng đầu, giả vờ suy nghĩ:
 
“Ờ nhỉ, hình như gần đây ông   thua đậm… Không    cô còn đủ tiền để gánh nợ giúp ông  nữa ?”
 
Ánh mắt Giang Noãn Noãn   đầy độc ác, như  thiêu rụi  tại chỗ.
 
 nhếch môi  — đúng , chuyện ba nuôi sa  cờ b.ạ.c   là do  sắp đặt.
 
 chính là   thấy cả nhà bọn họ lún sâu trong bùn, khốn đốn đến mức  thể ngóc đầu dậy.
 
Ba ruột tức giận bước  từ thư phòng.
 
Khi  thấy , sắc mặt ông mới dịu  đôi chút. 
 
Ông  xuống cạnh , ánh mắt đầy day dứt và yêu thương.
 
Mẹ ruột bỗng từ trong phòng lao , gào lên với :
 
“Tại  mày   về?”
 
“Tất cả là  của mày! Nếu mày   về, bọn tao vẫn sẽ là một gia đình ba  hạnh phúc!”
 
Ba ruột nghiến răng mắng:
 
“Bà điên  ! Nói linh tinh cái gì  mặt con bé ?”
 
Mẹ ruột gào lên như phát điên:
 
“  điên! Chúng  vốn đang sống yên , là nó phá nát tất cả! Nếu  vì nó trở về,    đối xử với  và Noãn Noãn như !”
 
“Con ruột thì  chứ? Noãn Noãn  ở bên cạnh chúng  mười mấy năm, lẽ nào còn  bằng mấy giọt m.á.u  ?”