"Đừng sợ."
 Sở Tiêu Tiêu lập tức nắm tay Diệp Huệ Tâm dắt cô bước tới.
Sự ấm áp truyền từ lòng bàn tay khiến Diệp Huệ Tâm như  tiếp thêm dũng khí. Cô đè nén sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu, ưỡn ngực, đối diện với Diệp Bằng Khôn.
Bốn mắt  , giữa họ chỉ  hận ý ngút trời.
Mãi đến khi Diệp Bằng Khôn dần bình tĩnh , cảnh sát mới buông  .
Tần Tử An đưa tập hồ sơ  chuẩn  sẵn đến  mặt :
 "Diệp , mời xem qua và ký tên. Sau khi ngài ký,  chủ của  sẽ  cho ngài một lá thư bày tỏ sự cảm thông."
Vừa thấy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Diệp Bằng Khôn liền giật lấy, xé tan tành  ném thẳng  mặt Diệp Huệ Tâm.
Ngực  phập phồng dữ dội vì tức giận, mặt mày vặn vẹo gào lên:
 "Muốn công ty của tao? Mày xứng ? Đồ tiện nhân như mày xứng ? Diệp Huệ Tâm! Tài sản  tên tao, một đồng một cắc tao cũng  để  cho mày!"
Diệp Huệ Tâm    từng yêu thương , nhưng  ngờ hận ý  dành cho cô  sâu đến thế.
Cô bật  lạnh, chậm rãi đáp:
"Diệp , công ty   nhất định sẽ lấy. Nếu ông chịu hợp tác chuyển nhượng cổ phần,  sẽ  thư thông cảm để hai cha con các  khỏi  tù. Còn nếu ông  đồng ý…  thì  sẽ huỷ nó. Toàn bộ video tối qua  đều , một khi những thứ  lên mạng, ông tự  công ty sẽ chịu hậu quả gì."
Diệp Bằng Khôn đập mạnh bàn, giơ tay chỉ  cô:
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
"Mày dám!"
Một cảnh sát lập tức đè  xuống.
Diệp Huệ Tâm  lạnh:
"  gì mà  dám?"
Cô tiến lên một bước, áp sát:
"Nếu ông thấy  vẫn  đủ,  còn  thể công khai hết những chuyện ông   với   năm xưa – chủ tịch Diệp ngoại tình khi  kết hôn, còn  một đứa con riêng lớn hơn , và một đứa cùng tuổi với . Kể cả chuyện ông mang con riêng về nhà, bức tử  , và suốt bao năm qua ngược đãi  như thế nào."
Giọng cô  lớn, nhưng từng câu như đ.ấ.m thẳng  tim Diệp Bằng Khôn.
Hắn kinh hãi  cô –  thể tin nổi đứa con gái luôn nhút nhát, yếu đuối    thể   những lời sắc bén và tàn nhẫn đến thế. Bao năm qua,    xem nhẹ con bé  .
Hắn nghiến răng ken két, tức giận gằn từng chữ:
 "Huỷ công ty  thì mày  gì?"
Diệp Huệ Tâm  trả lời thẳng.
"Có hai lựa chọn: một là ký chuyển nhượng công ty cho ; hai là  huỷ công ty. Hai  các ông đều đang ở trong Cục Cảnh Sát, nếu  công khai tất cả những chuyện tối qua, kể cả việc mua bán thuốc, ảnh hưởng truyền thông sẽ đủ để dìm c.h.ế.t công ty. Ông nghĩ Diệp Tư Tư ngu xuẩn đó cứu nổi ? Hay là ả tiểu tam  cứu nổi?"
Diệp Bằng Khôn đương nhiên hiểu rõ, nếu chuyện  tung  thì công ty chắc chắn tiêu đời, nhưng   cam lòng. Bao nhiêu năm dốc sức gây dựng, cuối cùng   giao cho đứa con mà  căm ghét nhất?
Dù ,  cũng  cô đang  sự thật.
Luật sư của  từng  rõ: nếu   bên  hại tha thứ, hai cha con họ chắc chắn   tù, chỉ là mức phạt bao lâu mà thôi. Nếu  thông cảm, vẫn còn hy vọng hoãn thi hành án.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-107-tranh-chap.html.]
Hắn cố gắng bình tĩnh , giọng điệu mềm mỏng hơn:
"Dù   nữa,  vẫn là ba của con. Chúng  mới là  một nhà. Con nghĩ Sở Tiêu Tiêu thật lòng giúp con ? Cô  chỉ đang lợi dụng con để đối phó ba mà thôi, cô   công ty Diệp gia."
"Huệ Tâm, ba đồng ý với con. Chỉ cần con tha thứ cho ba, cứu ba và  con  ngoài,   công ty chắc chắn sẽ  phần của con. Con  thể tiếp tục ở  Diệp gia, hoặc nếu con  vui, ba sẽ mua biệt thự riêng cho con ở, thuê  chăm sóc con."
Diệp Huệ Tâm  khẩy, giọng đầy khinh bỉ:
 "Những chiêu ly gián rẻ tiền như , ông khỏi cần . Nếu Tiêu Tiêu  công ty,  lập tức  thể giao luôn cho cô ."
Chính Tiêu Tiêu là   giúp cô lấy  dũng khí, giúp cô từng bước báo thù, bảo vệ cô khỏi  hãm hại. Một cái công ty thôi, coi như trả ơn cũng xứng đáng. Huống hồ cô   năng lực quản lý, mà nếu  nhờ Tiêu Tiêu, công ty  cũng chẳng tới tay cô.
Diệp Bằng Khôn giận tím mặt:
"Diệp Huệ Tâm, mày điên !"
Hắn  ngờ cô dám   những lời điên rồ như . Nếu  thể,  chỉ hận  thể lao tới bóp c.h.ế.t con bé  ngay lập tức.
Diệp Huệ Tâm lạnh lùng đáp:
" đến đây   để cãi  với ông. Bản hợp đồng  ông ký   ký?  cho ông ba phút suy nghĩ. Nếu  ký,  sẽ  khỏi Cục Cảnh Sát và lập tức công khai  chuyện tối qua lên mạng, mời truyền thông đến họp báo, kể hết  việc ông ngoại tình, bức tử vợ, ngược đãi con gái ruột."
Biết Diệp Bằng Khôn sẽ trở mặt, họ  chuẩn  sẵn một bản hợp đồng khác.
Sở Tiêu Tiêu đặt bản mới lên bàn, lạnh nhạt :
"Diệp , ngài suy nghĩ cho kỹ.  chỉ chuẩn  hai bản. Nếu bản  cũng  xé,  sẽ coi như ngài chính thức từ chối. Ngài từng  cô  là con gái ngài – công ty  trong tay con gái thì  hơn   hủy hoại thì hơn? Tự ngài cân nhắc."
Diệp Bằng Khôn   Sở Tiêu Tiêu mà  Diệp Huệ Tâm, giọng như cầu xin:
"Ba , bao năm qua là ba sai, nhưng đây là chuyện lớn, con cho ba ba ngày suy nghĩ  ?"
Hắn hiện tại  còn đường nào, chỉ còn cách kéo dài thời gian để bàn  với Diệp Truyền Xa xem  cách nào phá cục.
Diệp Huệ Tâm hờ hững đáp:
"Diệp , còn 2 phút 30 giây."
Cách gọi “Diệp ” đủ để cho thấy thái độ của cô lúc  –  còn là cha con nữa.
Cô   thời gian lằng nhằng, còn   về thành phố A xử lý tiện nhân Diệp Tư Tư.
Thấy Diệp Huệ Tâm cứng rắn đến mức  nhượng bộ, Diệp Bằng Khôn tức đến run , trán nổi gân xanh,  sang trừng mắt  Sở Tiêu Tiêu, nghiến răng hỏi:
"Mày  cho nó uống cái gì mê hồn canh, khiến nó   đối đầu với chính cha ,  còn chút tình nghĩa nào?"
Sở Tiêu Tiêu  , suýt bật :
"Cần gì mê hồn canh? Chính ông là   bày kế hại con gái  tối qua. Ông coi nó là con gái ?"
"Ba  tất cả... là vì nó !" – Diệp Bằng Khôn gào lên.
Diệp Huệ Tâm đập mạnh bàn,  bật dậy, giọng cao vút vì phẫn nộ:
"Vì  ? Nếu    ông  cho Diệp Tư Tư ?"
Phùng Vân Trình  già như thế, ông   dám đưa Diệp Tư Tư   mồi, nhưng thấy Diệp Huệ Tâm cứng đầu như , Diệp Bằng Khôn tức đến mức   run rẩy.
"Không  thì  thể  với ba, cớ gì vì chuyện  mà  loạn lên, hại ba và  con  nông nỗi ?"