Vợ chồng Giang Thanh Tước và Cố Mạn Nhân quỳ rạp bò lết đến  mặt Tống Mạn Mạn.
Vừa   cầu xin:
 “Quý phu nhân, chúng  sai , tất cả đều là  của chúng , chuyện năm đó  liên quan gì đến bọn nhỏ cả. Có oán thì xin hãy trút lên chúng , xin hãy tha cho con cái chúng …”
Giang Thanh Tước đau đớn cùng cực, trăm triệu  cũng  ngờ nghiệp báo năm xưa  giáng xuống đầu con trai ông .
Ông  quỳ  đất, dập đầu liên tục, giọng run rẩy:
 “Quý phu nhân, năm đó là  sai, bây giờ vẫn là  sai! Các con  chẳng hề   gì cả, xin cô, hãy tha cho chúng nó… Chúng  đều là cha , xin hãy hiểu cho một   cha như !”
“Con ông   ? Vậy còn em gái , nó   sai điều gì?”
Tử Duệ sải bước tới, một cước đá thẳng hai  ngã xuống đất.
Sắc mặt  âm u đến đáng sợ:
 “Các  lấy tư cách gì mà đòi    thông cảm cho các ? Năm đó em gái  mất tích, các    cha   sống   suốt bao năm trời ? Một nhà chúng   trải qua những gì ?”
Nghĩ đến những khổ sở mà   từng chịu đựng, trong lòng Tử Duệ chỉ còn  sát ý.
Ngày lễ, Tết nhất, nhà   đoàn tụ, vui , còn nhà  – luôn là những ngày tháng đen tối, đau buồn.
Em gái  tìm , đồng nghĩa với việc gia đình  bao giờ trọn vẹn.
Vào mỗi dịp sinh nhật em,  khí trong nhà càng trở nên nặng nề đến khó thở.
Nghe đến đó, hốc mắt Tống Mạn Mạn cũng đỏ hoe.
Tử Duệ nắm tay  và :
“Ba, , hai  yên tâm, những khổ đau mà ba  từng chịu, con sẽ bắt bọn chúng trả  gấp trăm ! Không cần  phí lời với chúng nữa. Chúng   thôi.”
Mục đích hôm nay  đạt .
Trò chơi  bắt đầu – Giang gia từ đây  bước chân  địa ngục.
Khi bước tới cửa, Sở Tiêu Tiêu  đầu , liếc  vợ chồng Giang Thanh Tước đang quỳ giữa sảnh.
Khóe môi cong lên, nhếch  một nụ  lạnh:
“Đánh!”
Nói xong, cô cùng  nhà họ Quý rời khỏi biệt thự.
Phía  vang lên tiếng kêu thảm thiết đến thấu tim của vợ chồng Giang Thanh Tước.
…
Sáng sớm hôm , tại Cục Cảnh sát Đế đô.
Thủ tục di lý Diệp Truyền Xa và Diệp Bằng Khôn cuối cùng cũng  tất.
Hai cha con bọn họ lập tức  chuyển về thành phố A.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Diệp Bằng Khôn sốt ruột đến mức chỉ mong  về càng sớm càng , để dùng tro cốt  ép Diệp Huệ Tâm nhượng bộ.
Dù  Diệp Huệ Tâm cũng  mối quan hệ với Sở Tiêu Tiêu,  thậm chí còn  lợi dụng Huệ Tâm để xin Sở Tiêu Tiêu tha cho Diệp thị tập đoàn.
 tâm trạng của Diệp Truyền Xa  nặng trĩu. Không như cha  lạc quan,    rõ – tro cốt đó  thật sự đủ để uy h.i.ế.p  ? Người chết,  quan trọng hơn Diệp thị tập đoàn ?
Hơn nữa, từ khi rời khỏi Cục Cảnh sát đến giờ, cả hai  liên lạc  với  và em gái.
Một linh cảm  mơ hồ luẩn quẩn trong lòng,  tài nào dứt bỏ .
Thời gian từng giây trôi qua, máy bay cuối cùng cũng hạ cánh xuống sân bay thành phố A.
Cảnh sát địa phương  chờ sẵn, hai cha con Diệp gia  xuống máy bay   đưa  ngay.
Trong lòng hai  cực kỳ bất an. Càng kéo dài thời gian, càng bất lợi với bọn họ.
Diệp Bằng Khôn  nhịn  nữa, lên tiếng:
“Đồng chí cảnh sát, chúng   chuyện  quan trọng cần xử lý,  thể cho phép về nhà một lát ?”
Dĩ nhiên là  từ chối.
Ông  cố gắng giải thích cả nửa ngày trời cũng   đổi  gì.
Khi xe cảnh sát càng lúc càng gần Cục, mặt ông  đen sầm .
“Này! Các     là ai ? Có  quan hệ của  với…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-118-at-chu-bai.html.]
Lời còn  dứt,   cảnh sát cắt ngang:
“Biết chứ. Không  ông chính là cái lão tra nam nổi tiếng mạng xã hội – ngoại tình,  con riêng,  cưới cả tiểu tam về hành hạ con gái ruột ?”
Cảnh sát bật  châm chọc:
“Giờ ông nổi tiếng lắm ! Trên mạng ai mà chẳng  Diệp Bằng Khôn là ai. Quan hệ cái gì? Kể cả  quen Vương Mẫu  trời cũng vô dụng. Hôm nay, ngoan ngoãn  đồn mà !”
Diệp Bằng Khôn tức đến run cả . Ngày  khi ông  là còn chủ tịch, cấp  gặp còn  khách khí.
“Mày…!”
Cảnh sát liếc mắt khinh thường:
“Mày cái gì mà mày? Định giở trò hăm dọa cảnh sát hả?”
Diệp Truyền Xa lập tức kéo tay cha , hạ giọng :
“Xin  đồng chí, ba    ý đó. Chỉ là chúng  gọi mãi   cho  và em  nên ông   lo. Phiền các  giúp liên lạc giúp  nhà   ạ?”
Yêu cầu chính đáng, phía cảnh sát đồng ý hỗ trợ.
Nghe  sẽ liên lạc giúp, hai cha con Diệp gia thở phào nhẹ nhõm.
  đến   Diệp Tư Tư  Liêu Y Vân – mà là Diệp Huệ Tâm.
Chỉ  thấy cô bước , Diệp Truyền Xa suýt  kìm  tức giận, chỉ  bóp c.h.ế.t  phụ nữ .
Chính cô  khiến  trắng tay!
Diệp Huệ Tâm ung dung  xuống, chậm rãi dựa   ghế, nhếch môi:
“Nghe  hai   gặp Diệp Tư Tư và Liêu Y Vân?”
Diệp Truyền Xa trừng mắt, nghiến răng:
“Cô   gì  và em gái ?!”
Diệp Huệ Tâm nhún vai, vô tội đáp:
“  thể  gì họ chứ? Chẳng qua là tâm trạng  , nên  ngoài giải sầu thôi.”
“Cô nghĩ  sẽ tin lời đó ?”
Lời , cảnh sát cũng từng  với họ – rằng  con họ chỉ  ngoài du lịch.
 Diệp Truyền Xa một chữ cũng  tin.
Hắn hiểu rõ Diệp Huệ Tâm. Sâu trong lòng  bắt đầu dâng lên nỗi sợ thật sự.
Dưới yêu cầu khẩn thiết của hai cha con, cảnh sát cũng đồng ý giúp gọi điện xác nhận.
Kết quả nhận  –  và em   xuất ngoại.
Thậm chí còn  cả video giám sát sân bay.
Diệp Huệ Tâm  vô cùng đắc ý:
“Không tin thì   gì? Camera giám sát là  đó.”
 thực ,  con Diệp Tư Tư    rời khỏi trong nước.
Cô còn  “dạy dỗ” cho ,   thể để họ rời ?
Người trong video sân bay  chẳng qua là diễn viên – tất cả là nhờ bút tích của Tiêu Tiêu.
Diệp Huệ Tâm chống hai tay lên bàn,  dậy.
Cô cúi xuống, ghé sát  bằng giọng chỉ hai   thấy:
“Các  đoán đúng  đấy. Sao   thể tha cho họ dễ ?  sẽ khiến bọn họ sống  bằng chết!”
Diệp cha con lập tức nhốn nháo la lên,  cô   mới thừa nhận tất cả.
 video giám sát  ghi  mặt Diệp Huệ Tâm, cũng chẳng thu  lời nào.
Cô chỉ  nhẹ, vô tội :
“Cảnh sát đồng chí, họ  cam lòng việc  giúp   lấy  công ty, nên cố tình bịa chuyện hãm hại  thôi.”
Chờ cảnh sát rời khỏi, Diệp Bằng Khôn cuối cùng cũng mất sạch kiên nhẫn.
Ông  lấy  con át chủ bài cuối cùng.
“Diệp Huệ Tâm, tro cốt của  mày vẫn đang trong tay tao. Nếu mày chịu cứu tụi tao  ngoài, giao  Diệp thị tập đoàn, tao sẽ đưa tro cốt của   cho mày. Mày là đứa con hiếu thảo, chắc chắn   thấy    khi c.h.ế.t mà vẫn   yên nghỉ đúng ?”