Quý Tử San  tin, cả  run rẩy đến mức   vững.
Cô vội vã chạy đến bệnh viện,  thấy t.h.i t.h.ể  phủ tấm vải trắng của bà nội nhưng   dám bước lên một bước. Nghe   nhảy lầu c.h.ế.t  bộ dạng vô cùng thê thảm, cô  dám tưởng tượng.
Cô  hiểu rốt cuộc  xảy  chuyện gì, khiến bà nội  tuyệt vọng đến mức chọn cách nhảy lầu tự kết thúc.
Quý Tử San  đau lòng,  càng oán hận.
Oán bà vì   bỏ mặc  mà rời , oán bà chẳng hề bận tâm tới cô. Về  cô còn  thể đặt chân ở Quý gia  nữa ? Quý gia sẽ còn đối xử tử tế với cô ?
Càng nghĩ, lòng cô càng bất an.
Cô xoay  định rời , thì  trợ lý bước đến chặn .
Hắn đến để xử lý hậu sự cho bà nội của Quý gia, đồng thời cũng xử lý chuyện của Quý Tử San.
Hắn đưa cho cô một xấp tài liệu: "Đây là sự thật năm đó, cũng là nguyên nhân khiến bà cô tự sát."
Quý Tử San  đống tài liệu , nhất thời  dám mở .
Trợ lý  cô, ánh mắt áp lực đến mức khiến   khó thở.
Cô  thể  gì khác ngoài nhận lấy, tay run run lật từng trang.
Mỗi một trang lật qua, sắc mặt cô  trắng thêm một phần.
Cha ruột của cô — Quý Tri Hằng —    c.h.ế.t vì cứu Quý Phi Hằng.
Toàn bộ sự việc năm đó, kể cả vụ bắt cóc Sở Tiêu Tiêu, đều là do một tay bà nội cô sắp đặt.
Quý Tử San chỉ cảm thấy   lạnh lẽo như rơi  hầm băng, một cơn lạnh buốt lan từ lòng bàn chân lan lên tận đầu.
Trong lòng cô đầy phẫn hận.
Nếu  , thì đáng lẽ  dứt khoát hơn! Để   phát hiện chân tướng như , cô    sống thế nào?
Liệu Quý gia còn dung nạp cô  ?
Cô  rời khỏi Quý gia ?  cô   nỡ rời xa vinh hoa phú quý nơi .
Từng luồng suy nghĩ mãnh liệt xâm chiếm đầu óc cô, khiến cô     .
Trợ lý   lãng phí thêm thời gian, lập tức đưa thêm một phần tài liệu khác.
Vì nghĩ đến  em quá cố của , Quý Phi Hằng cuối cùng cũng mềm lòng với Quý Tử San – đứa con duy nhất còn  của em trai.
Anh  quyết định cho cô một khoản tiền lớn, để cô sống an nhàn nửa đời còn , với điều kiện:  rời khỏi Hoa Quốc.
Việc  giao cho Tử Uyên xử lý.
Tử Uyên suy nghĩ một hồi, cảm thấy đây là cách giải quyết  thỏa nhất.
Anh sắp xếp cho Quý Tử San đổi quốc tịch.
 lúc còn đang phân vân nên để cô nhập quốc tịch nước nào, thì Phó Diệc Thần đưa  một đề nghị: "W quốc."
Mẹ của Phó Diệc Thần là nữ vương W quốc,   quyền hạn để giới hạn việc Quý Tử San xuất cảnh. Đồng thời cũng lo cô sẽ  điều gì bất trắc nên  thiết lập một vài ràng buộc.
Tiền  chuyển thẳng  tên cô mà để  dạng tài sản.
Cô  cấp một căn nhà để cư trú và mỗi tháng mười vạn tệ  chi tiêu.
Tử Uyên còn mua năm cửa hàng và năm căn hộ tại khu đất vàng của W quốc, dự định tương lai sẽ tặng hết cho Quý Tử San.
Điều kiện là cô  ngoan ngoãn ở  W quốc.
Sau 10 năm quan sát, cô sẽ  hưởng tiền thuê từ những bất động sản đó.
Sau 20 năm,  bộ tài sản sẽ chính thức  tên cô.
 nếu trong thời gian đó cô lén về nước, tất cả sẽ  thu hồi và Quý gia sẽ  lực chèn ép cô.
Tử Uyên cho rằng, 20 năm là đủ , đến khi đó,  khi Quý Tử San  kết hôn, sinh con đẻ cái ở W quốc .
Không chút do dự, Quý Tử San lập tức đồng ý điều kiện .
Thật , cô còn lo Quý gia sẽ trả thù  vì việc năm đó.
Nếu Quý gia  quyết định cho cô cơ hội sống  định, cô chẳng  lý do gì để  nắm lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-125-day-vo.html.]
Tuy   đại phú đại quý, nhưng ít nhất cô  thể sống  lo cơm áo.
Chỉ cần cô ngoan ngoãn, về   căn hộ và cửa hàng đó sẽ là của cô – trở thành một phú bà thực sự.
Cô càng sợ chuyện đêm dài lắm mộng.
Muốn cho Tử Uyên thấy quyết tâm của , Quý Tử San liền trong ngày  thành thủ tục, lập tức bay đến W quốc.
…
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Chớp mắt  đến ngày  kỳ thi đại học.
Vợ chồng Giang Thanh Tước cùng Giang Thành Vinh đang ăn cơm.
Từ  khi mấy đứa con gặp chuyện, nhà họ chẳng còn tiếng  .
Căn nhà yên ắng như tờ, đầy áp lực.
Ba đứa con  bắt , một đứa  chết, Giang Du Nhiên thì  nước ngoài.
Giang Thanh Tước hối hận đến tận xương tủy, mỗi ngày đều sống trong đau đớn dằn vặt.
 con   sống tiếp.
Nghĩ nghĩ, ông căn dặn: "Ngày mai thi đại học , ăn cơm xong con về phòng ôn bài, kiểm tra   thứ cần mang theo."
Ông   nhiều, sợ tăng áp lực cho con.
Hiện tại, chỉ còn  một đứa con trai ở bên cạnh. Công ty  mất, chỉ còn con đường học hành là hy vọng duy nhất.
Giang Thành Vinh gật đầu: "Ba , con  ."
Hắn chẳng ăn uống  gì, nhưng vì sức khỏe nên vẫn ép  ăn vài miếng.
Về phòng,  quanh căn phòng trống rỗng, lòng  như rơi xuống vực.
Từ lúc chuyển  khỏi căn nhà  đây,   từng thấy thoải mái.
Hắn ghét nơi ,  càng sợ  học.
Trước đây, dựa  Giang gia,  cùng Giang Du Nhiên, Diệp Tư Tư   gì ở trường cũng .
Hắn đắc tội  ít .
Sau , Giang gia lụi bại, Ninh gia, Âu Dương gia, Diệp gia cũng xảy  chuyện.
Hắn sống khổ sở ở trường vì những  từng   bắt nạt nay đều tìm cách trả đũa.
So với thương tích thể xác, những lời mỉa mai châm chọc khiến Giang Thành Vinh  tổn thương sâu sắc hơn.
Trường học giờ là nơi khiến  sợ hãi nhất nhưng  vẫn   học, chỉ mong  thể thi đỗ  trường thật xa nơi .
 thành tích của   tiến bộ chút nào, ngược  còn  xuống.
Tất cả các bài thi thử, điểm đều  khả quan.
Hắn  dám  cho ba   vì  giờ đây là hy vọng duy nhất của họ,  thể để họ thất vọng.
Giang Thành Vinh cố gắng lấy sách  ôn tập, nhưng càng học càng rối loạn.
Cuối cùng tức giận đóng sách , lấy điện thoại .
Mở vòng bạn bè, điều đầu tiên hiện lên là bài đăng của Giang Du Nhiên.
Cảnh , món ngon,   — Giang Du Nhiên sống vui vẻ, tiêu d.a.o tự tại.
Hắn càng oán hận cô.
Trước , chính vì cô mà  mâu thuẫn với Sở Tiêu Tiêu.
Nếu  vì đắc tội với Sở Tiêu Tiêu, gia đình    đến nông nỗi .
Vậy mà Giang Du Nhiên  lặng lẽ rời , vui chơi hưởng thụ bên ngoài.
Hắn gọi điện, nhắn tin cho cô đều   hồi âm. Giang Thành Vinh càng nghĩ càng giận,  tiếp tục nhắn thêm một tin:
"Giang Du Nhiên, tại  mày  trả lời tao? Mày bỏ   một lời,  từng nghĩ đến ba  ? Mày  tiền ăn chơi, tại   gửi về cho tụi tao chút đỉnh? Cả nhà tao khổ sở thế !"
Sở Tiêu Tiêu đang cầm điện thoại của Giang Du Nhiên,  thấy tin nhắn,  nhịn  bật .