Cùng lúc đó, phía Sở Tiêu Tiêu cũng đang tích cực phối hợp với kế hoạch của Giang Thanh Tước.
Chính sự phối hợp đó  giúp kế hoạch của  tiến triển nhanh chóng.
Thấm thoát  hơn mười ngày trôi qua.
Hôm nay — chính là ngày Giang Thanh Tước  tay.
Để  sớm hành động,  nhà họ Quý còn cố tình rời khỏi Đế đô từ , mục đích là khiến Giang Thanh Tước buông lỏng cảnh giác.
Quả nhiên,   mắc câu.
Tuy   tính toán kế hoạch suốt nhiều ngày, nhưng nào ai dám chắc sẽ thành công  ? Trong lòng  vẫn thấp thỏm sợ  chuyện bại lộ.
Đề phòng bất trắc,   hề  gì với Cố Mạn Nhân và Giang Thành Vinh.
Làm như , nếu  chuyện gì xảy , hai   cũng sẽ   liên lụy vì     gì.
Kế hoạch tiến hành thuận lợi đến khó tin.
Bọn bắt cóc  thuận lợi bắt  Diệp Huệ Tâm, đưa cô đến đúng địa điểm chỉ định.
Giang Thanh Tước    trói chặt là Diệp Huệ Tâm, lập tức rút điện thoại  chụp vài tấm ảnh.
Sau đó,  in hình , nhét  một phong thư cùng một chiếc điện thoại.
Kèm theo lời cảnh cáo:
"Nếu dám báo cảnh sát, chúng  lập tức g.i.ế.c cô ."
“Giờ   chuyển tin nhắn, chờ  thông báo là các   thể liên lạc tiếp.” – Giang Thanh Tước .
Nói là “truyền tin” là để lấy lòng tin của đám bắt cóc.
Lúc Sở Tiêu Tiêu nhận  tin,  điện thoại xong liền bật .
Giang Thanh Tước  lẽ còn  … chính chiếc điện thoại  từng  cô dùng để phát tán clip mờ ám  xem lúc  tàu điện ngầm.
 để phối hợp với vở diễn , cô vẫn nhẫn nại chờ bên  thông báo.
Rất nhanh  đó, điện thoại của cô đổ chuông. Phía bên  yêu cầu 50 triệu tiền chuộc.
Con   là do chính Giang Thanh Tước cân nhắc kỹ  mới đưa . Hắn sợ đòi quá nhiều, Sở Tiêu Tiêu sẽ bỏ mặc Diệp Huệ Tâm nên giá   là mức  .
Bởi vì, mục tiêu cuối cùng vẫn là bắt Sở Tiêu Tiêu.
Sở Tiêu Tiêu nhanh chóng chuẩn  đủ tiền mặt  theo yêu cầu, một  đến điểm hẹn, leo lên xe mà bọn chúng sắp đặt sẵn.
Giang Thanh Tước  theo dõi qua màn hình giám sát, hai mắt phát cuồng.
Hôm nay chính là ngày Sở Tiêu Tiêu  chết.
Hắn  cô  chôn cùng con !
 Giang Thanh Tước  ngờ — Sở Tiêu Tiêu đúng là  lên xe, theo dõi ban đầu  sai.
  đó, hệ thống giám sát   cô đánh tráo.
Cô âm thầm  đổi  — cho Cố Mạn Nhân và Giang Thành Vinh  .
Trong xe, từ đầu đến cuối  hề  bóng dáng Sở Tiêu Tiêu.
Chiếc xe nhanh chóng đến  khu nhà bỏ hoang như kế hoạch.
Thành bại đều  ở bước , Giang Thanh Tước nín thở theo dõi.
Trên màn hình, “Sở Tiêu Tiêu” bước xuống xe,  áp giải  phòng.
Trên mặt Giang Thanh Tước là nụ  thắng lợi.
Cuối cùng,  cũng  thể báo thù cho con trai, cũng  thể xóa bỏ mối họa mang tên Sở Tiêu Tiêu.
Hắn ấn mạnh nút điều khiển trong tay:
“Sở Tiêu Tiêu,  c.h.ế.t !”
Căn phòng đó từ lâu    chôn đầy xăng.
Đây là một căn nhà bỏ hoang, chất đầy vật liệu dễ cháy.
Từng  trống trong phòng, từng kẽ tường, đều   giấu xăng bên trong.
Chỉ cần ấn nút, hệ thống sẽ kích hoạt, khiến xăng tràn  và bốc cháy dữ dội.
Cửa   và cửa sổ là nơi chứa nhiều xăng nhất.
Ngọn lửa lập tức bùng lên, nhanh chóng bao trùm cả căn phòng.
Thấy biển lửa rừng rực, Giang Thanh Tước kích động  thôi.
Hắn  ngừng lẩm bẩm:
“Chết … cuối cùng cũng c.h.ế.t … con tiện nhân đó cuối cùng cũng c.h.ế.t !”
 đúng lúc  —
Một giọng  quen thuộc vang lên phía  lưng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-135-ke-hai-chet-bon-ho-chinh-la-nguoi.html.]
“Giang , trùng hợp ghê ha. Không ngờ  gặp ông ở đây.”
Giang Thanh Tước lập tức  phắt đầu .
Khoảnh khắc  thấy Sở Tiêu Tiêu, hai mắt  trừng lớn, gần như rách cả khóe mắt.
Không thể nào! Sao cô   ở đây?!
Không  cô  đang cháy rụi trong căn nhà  ?
Không kịp hỏi gì, một chiếc xe dừng   mặt .
Những kẻ bắt cóc bước xuống từ xe, cung kính cúi chào Sở Tiêu Tiêu:
“Sở tiểu thư.”
Giang Thanh Tước trợn mắt, c.h.ế.t sững.
Cô … quen  bọn bắt cóc?!
Rồi bỗng nhiên, tất cả  thứ trở nên rõ ràng.
Nếu đây là kế hoạch của Sở Tiêu Tiêu —  thì  ở trong căn nhà  là ai?!
Rõ ràng  tận mắt  thấy Sở Tiêu Tiêu  !
Dường như đoán   đang nghi ngờ, Sở Tiêu Tiêu nhẹ nhàng lên tiếng:
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
“Người bên trong... là Cố Mạn Nhân và Giang Thành Vinh.”
Một câu như sét đánh ngang tai.
Giang Thanh Tước lập tức tái mặt.
“Không thể nào! Không thể nào  chuyện đó!” –  hét lên.
Hắn  về phía biển lửa —  ai  thể sống sót khỏi đó.
Sở Tiêu Tiêu rút  một chiếc điện thoại — chính là chiếc mà  từng dùng để lên kế hoạch.
Cô đưa tới  mặt .
“Nhìn , đây là đoạn hình ảnh lúc Cố Mạn Nhân và Giang Thành Vinh bước  căn nhà đó.”
“Giang Thanh Tước, ông  quên  từng đánh bại con trai ông trong cuộc thi lập trình ?”
“Lúc ông  tàu điện ngầm, tại  điện thoại  phát clip kỳ cục? Là  .”
“Với năng lực của , che mắt hệ thống giám sát dễ như trở bàn tay.”
“Ông  4  con trai và cũng chính ông  hại ch ết chúng nó”
“À đúng ,  còn gửi Giang Thành Liên, Giang Thành Trạch và Giang Thành Hạo  gặp  .”
“Ông xem,     chu đáo ? Giúp các  — cả nhà đoàn tụ.”
Giọng cô  lớn.
 từng chữ như dao, cứa sâu  lòng .
Giang Thanh Tước ôm đầu, mắt đỏ hoe,   run rẩy.
“Không …   … là cô… là cô  chịu buông tha chúng !”
Hắn càng  càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn thì thầm:
“Không  …  liên quan tới …   …”
Sở Tiêu Tiêu  thèm   vật vã  đất.
Cô  lệnh: “Dẫn  !”
Bọn bắt cóc lập tức kéo Giang Thanh Tước lên xe.
Chỉ trong chốc lát, xe  đến nơi biển lửa ngùn ngụt bốc cháy.
Chúng ném  xuống đất.
Giang Thanh Tước quỳ sụp xuống, gào  thảm thiết:
“Chính tay  châm lửa… xăng là  mua…  đáng chết…  đáng c.h.ế.t mà…”
Hắn  ngừng thì thầm lặp , ánh mắt tan rã.
Sở Tiêu Tiêu nhẹ giọng:
“Giang Thanh Tước, ông  thấy tiếng kêu cứu của họ ? Bị thiêu sống… chắc là đau lắm.”
“Giờ họ tuyệt vọng  chừng nào…”
“Nếu họ … chính ông là  hại c.h.ế.t họ…”
“Họ…  hận ông ?”
Giang Thanh Tước gào lên như phát điên, bịt chặt tai:
“A a a a a! Đừng  nữa! Tao   ! Cút ! CÚT ĐI CHO TAO!!”