"Không  tạo thế? Các  thật sự tin Sở Tiêu Tiêu lợi hại đến  ? Quý gia  chỉ vì cô  mà tạo thế, thậm chí còn đuổi cả con gái ruột  khỏi nhà! Còn nữa, vì  Quý lão phu nhân  c.h.ế.t đúng lúc ?"
Không giống những lời xì xào bàn tán  đó, âm thanh  vang vọng khắp cả hội trường.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cửa.
Một cô gái tay cầm micro bước .
Văn Minh  thấy liền sợ đến mềm cả chân, nếu  nhờ Phùng Mạn Ni bên cạnh đỡ lấy, chắc   quỵ xuống đất .
Người  bước   ai khác — chính là Văn Tĩnh,  mà  đích  đưa về nhà.
Vốn tưởng cô    về, nào ngờ  xuất hiện ở đây!
Văn Minh lập tức phản ứng , lao đến như gió, giáng cho Văn Tĩnh một cái tát thật mạnh ngay  mặt  .
"Em đang  linh tinh cái gì đấy hả!" –  quát lớn.
Văn Tĩnh ôm mặt, má bỏng rát đau đến mất hết lý trí, gào lên:
"Em  linh tinh chỗ nào? Quý Tử San chẳng    đuổi   ? Bà nội của Quy gia chẳng  c.h.ế.t  ? Mấy chuyện  là trùng hợp ? Lẽ nào  liên quan gì đến Sở Tiêu Tiêu?"
Văn Minh run rẩy, hận  thể bóp c.h.ế.t cô  ngay tại chỗ.
Xung quanh  rộ lên tiếng bàn tán. Chuyện bà cụ nhà họ Quý tự sát tại bệnh viện vốn   thể che giấu, nhiều   đoán già đoán non về nguyên nhân. Giờ   Văn Tĩnh lật tung  giữa tiệc — ai mà  hiếu kỳ?
Người nhà họ Quý sắc mặt vô cùng khó coi.
Không ai ngờ hôm nay  xảy  chuyện như .
Tử Duệ lạnh lùng lên tiếng:
"Chẳng lẽ gần đây nhà họ Quý chúng   việc quá khiêm tốn, nên   tưởng chúng  dễ  bắt nạt, dám đến đây giương oai giễu võ?"
Ba  em nhà họ Quý lập tức bước lên định xử lý.
 Sở Tiêu Tiêu vươn tay cản đường họ.
Ba  khựng , cau mày  cô. Sở Tiêu Tiêu chỉ lặng lẽ liếc một cái, ánh mắt như lời trấn an.
Cô định bước tới, nhưng Tống Mạn Mạn giữ tay cô .
Lúc , Quý Phi Hằng chủ động bước .
Vì chuyện liên quan đến  ,  bề   khuất, bọn họ  thể để Tiêu Tiêu gánh rủi ro dư luận.
Văn Minh run rẩy, lắp bắp:
"Xin … Quý …   đưa con bé về nhà,   vì  nó  xuất hiện ở đây!"
Văn Tĩnh trừng mắt liếc Văn Minh đầy căm hận:
"Anh còn   hổ là gì ? Lúc ở nhà thì bắt nạt ,  mặt  nhà họ Quý thì  dám ho he một lời! Chính Sở Tiêu Tiêu hại  thê thảm thế , vì     bỏ qua cho cô ?  nhảy khỏi xe là vì uy h.i.ế.p tài xế! Hắn  dừng xe thì  nhảy xuống thật đấy!"
"Văn Minh,  còn là   ? Còn định đưa   nước ngoài trốn nữa cơ mà!"
Văn Minh: “…” Mày  ít một chút ! Để  nhà họ Quý   liên quan đến tao là !
Sắc mặt Quý Phi Hằng lạnh như băng:
"Văn tiểu thư, cô  vẻ  hứng thú với chuyện nhà ?"
Khí thế từ  đàn ông  khiến Văn Tĩnh toát mồ hôi lạnh. Trong lòng cô trỗi dậy một cơn sợ hãi mãnh liệt, đến mức … bỏ chạy.
 lý trí buộc cô  , gắng gượng giữ bình tĩnh:
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
"Tử San… là bạn  của .  chỉ thấy bất bình  cô ! Còn bà cụ của nhà họ Quý…"
Quý Phi Hằng  lạnh. Trong mắt  lúc , cô gái   khác gì một con sâu đáng  bóp chết.
Tuy nhiên, vì   việc xử lý thiếu khôn khéo ảnh hưởng đến con gái bảo bối,  đành kiềm chế sát ý.
"Nếu thật sự quan tâm đến Quý Tử San như ,  cô  tự hỏi thẳng cô  luôn?"
 lúc , điện thoại Quý Phi Hằng vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-140-van-tinh-chat-van.html.]
Hắn chuyển cuộc gọi đến màn hình lớn trong sảnh — gương mặt Quý Tử San lập tức xuất hiện.
Sau khi chào hỏi   nhà họ Quý, Quý Phi Hằng đưa điện thoại tới  mặt Văn Tĩnh.
Văn Minh tranh thủ giữ lấy máy cho ông.
Chưa kịp để Văn Tĩnh mở miệng, giọng Quý Tử San  vang lên dõng dạc:
"Văn Minh,  em tát cô  hai cái!"
Văn Minh vốn  sợ Văn Tĩnh  liên lụy nhà , giờ  cơ hội lập công,  chần chừ, vung tay cho cô  hai bạt tai như trời giáng.
Văn Tĩnh vùng vẫy định tránh, nhưng nhân viên an ninh  ập tới khống chế.
"Bắt cô  quỳ xuống!" – giọng Quý Phi Hằng trầm thấp vang lên.
Văn Tĩnh càng giãy dụa mạnh hơn. Hôm nay   quyền quý, Quý gia  dám  nhục cô  như ?
Chưa kịp phản kháng, Phùng Mạn Ni từ  bước , tung một cú đá mạnh   đầu gối cô .
"Bộp!"
Văn Tĩnh quỳ rạp xuống, đau đến chảy nước mắt.
"Văn Tĩnh! Cô là cái thá gì mà đòi bênh vực !" – giọng Quý Tử San đầy mỉa mai.
"Một đứa như cô còn mơ cưới  nhà họ Quý? Anh cả của  là thiên chi kiêu tử,   thể  trúng cô? Nếu nhà cô   gương thì giờ lấy nước tiểu mà soi cũng !"
Tử Duệ: "…" Quả nhiên là vạ lây.
Trước , dù Tử San  địch ý với nhà họ Quý, nhưng  thể phủ nhận ba  em đều là  ưu tú.
Hơn nữa,  chuyện của bà nội, cô  nhận  — Quý gia bây giờ là  nuôi sống cô,  thể để Văn Tĩnh hủy hoại danh dự   .
"Chuyện của bà nội  là tự sát, cảnh sát cũng  kết luận rõ ràng. Cô còn bịa đặt, định khiêu khích pháp luật nước  ?"
Một chiếc mũ tội trạng quá lớn, khiến Văn Tĩnh mặt mày tái mét.
Cô cuống cuồng :
"Tử San, nếu  ép thì chớp mắt ! Trước  chẳng  cô ghét Quý gia lắm ? Sao bây giờ ..."
"Chớp mắt con m* cô!"
Quý Tử San cắt ngang:
"Trước  là   hiểu chuyện, cứ đòi  con của bác trai bác gái. Họ  mất con gái,  đau khổ  nhường nào. Làm cha , ai  thể để  khác chiếm chỗ con ?
Còn bà nội  — chính bà tự tạo nghiệp. Tự sát là để chuộc ,  liên quan gì đến bác gái  cả. Cuối cùng..."
Cô dừng một chút,  lên, lùi vài bước:
"Bác trai, bác gái, con xin  bà nội chân thành  lời xin . Cũng vì con  hiểu chuyện  , xin  hai ."
Nói xong, cô cúi thật sâu  màn hình.
Kết nối điện thoại  cắt.
Sau đó, Quý Tử San gửi  bộ lịch sử tin nhắn giữa cô và Văn Tĩnh cho Quý Phi Hằng.
Từng đoạn tin  chiếu  màn hình lớn:
"Tử San, mày cam tâm rời   ?"
"Quý gia vốn dĩ  một phần của mày, giờ  Sở Tiêu Tiêu cướp hết !"
"Tử San,  là giúp tao thả thính  mày , tao   Quý gia  sẽ  mày dạy dỗ Sở Tiêu Tiêu!"
Mỗi  như , Quý Tử San đều thẳng thừng từ chối, còn châm chọc ngược  cô .
 Văn Tĩnh cứ ảo tưởng rằng Tử San đang  ép buộc.
Cả hội trường  xong đều lắc đầu, cảm thấy Văn Tĩnh nên  khám tâm thần.
Có lẽ là hoang tưởng cấp nặng.
Quý Tử San: "…" Cô  đúng là  bệnh,  hiểu  cuộc sống giàu sang thì đúng là tiếc cho cô .