Vừa bước  sảnh tiệc, ánh mắt đầu tiên của Phó Viện Viện  chạm  Quý Tử Dục, cô thoáng lúng túng. Vì tình cảm dành cho Quý Tử Dục, cô vẫn luôn chôn giấu trong lòng.
Ban đầu là  dám thổ lộ,  đó  càng  cam tâm khi  ở bên Bạch Sơ Dao. Dần dần, giữa họ cũng trở nên xa cách.
Mãi cho đến khi Quý Tử Dục chia tay Bạch Sơ Dao, họ mới bắt đầu dần tiếp xúc trở . Dù   dứt khoát  khi chia tay,  hề  đầu, nhưng Phó Viện Viện   cũng  đau lòng.
Có  cô cùng  uống rượu.
Không  là do đêm đó quá mơ màng,  vì men say khiến   mất kiểm soát… Quý Tử Dục uống đến mức ngà ngà say.
Phó Viện Viện bất chợt  dậy, bước tới  lên đùi , hôn lên môi .
Cũng từ đó, Quý Tử Dục mới  cô  tình cảm với . Sau hôm , cả hai đều im lặng, ăn ý coi như  từng xảy  chuyện gì.
Mãi cho đến hôm nay, khi tình cảm   nữa bộc lộ, cô mới thấy bối rối.
Ánh mắt hai  giao  giữa  trung, Phó Viện Viện vội dời mắt .
Quý Tử Dục bước về phía cô.
Cô nắm chặt hai tay đặt bên , tim đập nhanh hơn vài nhịp.
“Viện Viện.” —  Anh gọi khẽ, giọng  dịu dàng,  còn lạnh nhạt như  nữa.
Phó Viện Viện nhất thời  quen,  phần lúng túng, cứng rắn mở miệng: “Gì?”
Quý Tử Dục mỉm : “Cảm ơn em.”
Anh nghĩ đến việc cô  lên tiếng vì , sẵn sàng cãi tay đôi với cư dân mạng để bảo vệ , Quý Tử Dục cảm động vô cùng.
Ký ức dội về thời còn  học — khi quan hệ giữa họ còn   thiết, cả hai thậm chí từng hứa cùng   phóng viên.
Phó Viện Viện  hất cằm. Dù trong lòng vui rộn ràng, cô vẫn cố  vẻ lạnh nhạt: “Không cần cảm ơn, mấy chứng cứ đó  tìm   vì  , mà là vì chị dâu . Với ,   chúng  là thông gia.”
Quý Tử Dục vẫn  dịu dàng:
“Dù  thì,  cũng  cảm ơn  mà. Chuyện  ,  nợ  một ân tình.”
Giọng  quá dịu dàng, khiến tim Phó Viện Viện đập càng loạn.
Cô bước tới vài bước, khẽ hỏi:
“Vậy...  định trả  ân tình đó thế nào?”
“Cậu cứ , chỉ cần   .”
Phó Viện Viện suýt thì bật thốt “lấy  báo đáp  ”, nhưng lời đến cổ họng  nuốt xuống. Tự tôn và kiêu ngạo  cho phép cô  .
Lần  suýt ngủ với  cũng là vì Bạch Sơ Dao về nước, cô nghĩ  vẫn còn yêu  cũ, nên mới  ý định “lúa chín ép ăn”.
Cô lạnh mặt :
“Vậy thì  cứ nợ  ,  sẽ suy nghĩ kỹ  tính.”
Lúc , Phó Nguyên Khải rốt cuộc cũng chen lời :
“Còn em nữa, còn em nữa! Hôm đó em cũng  công đấy nhé!”
Vì  chị  thích Quý Tử Dục,  đó   dám lên tiếng, sợ  chị đánh. Giờ mới dám kể: “Mấy  đó rượt em chạy hết 3 con phố!”
Nghe đến đây, Quý Tử Dục  khỏi bật , nghiêm túc :
“Ân tình của em  cũng nhớ rõ.”
Phó Viện Viện đảo mắt  quanh đại sảnh, hỏi:
“Anh cả và chị dâu   ?”
Trước đây  chính thức ở bên , cô vẫn gọi Sở Tiêu Tiêu là “chị Tiêu”. Giờ chuẩn  cưới xin , cô cũng đổi cách xưng hô thành “chị dâu”.
Quý Tử Dục đáp:
“Hai  họ đang xem phim  mái nhà. Để  dẫn   lên.”
Phó Viện Viện nghĩ một lát  gật đầu. Dù gì những chuyện sắp  tới cũng liên quan đến , cho   luôn cũng .
Bốn  chào hỏi Tống Mạn Mạn và mấy  khác  cùng lên tầng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-163-phan-biet-tra-xanh-la-ban-nang.html.]
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Cửa gõ vang, Phó Diệc Thần  mở, hai  họ đang xem phim.
Thấy họ tới, Sở Tiêu Tiêu dừng phim,  ngoài tiếp.
Phía ngoài phòng chiếu phim là một  sân phơi  rộng. Mọi   xuống ghế ngoài trời. Người giúp việc nhanh chóng mang đồ uống   lui xuống.
Phó Viện Viện kéo tay chị dâu:
“Chị dâu,   váy cưới của chị là tự thiết kế? Cho em xem  ?”
Ánh mắt cô sáng rực. Chị dâu cô vốn là một nhà thiết kế nổi tiếng.
Bộ váy trưởng thành năm 18 tuổi của cô cũng do Sở Tiêu Tiêu thiết kế – khiến cả buổi lễ náo động, cô mê mẩn đến tận giờ. Hồi đó  trai cô còn ghen mãi vì chuyện đó.
Sở Tiêu Tiêu  chần chừ, mang bản vẽ  cho cô xem.
“Wow…”
Phó Viện Viện lóa mắt, phấn khích kéo tay chị dâu:
“Chị dâu, chị giỏi quá! Đẹp gì mà  dữ  trời! Em  thôi cũng rung động !”
Sở Tiêu Tiêu dĩ nhiên   tâm với váy cưới của chính .
Được khen như , cô  giấu  niềm vui.
“Chờ em kết hôn, chị cũng thiết kế cho em một bộ.”
Phó Viện Viện lập tức nhào  lòng chị dâu, kích động hét lên:
“Aaa chị dâu là nhất! Em  ngay là chị thương em nhất mà!”
Đang hạnh phúc thì  giội gáo nước lạnh:
“Chị ơi, chị còn   bạn trai, một con cẩu độc  thì kích động cái gì chứ!” — Phó Nguyên Khải chen , khiến Phó Viện Viện  đầu trừng mắt.
Cô hận  thể bịt miệng    — đang yên đang lành, cái miệng  dài quá  gì!
“Không cần  lo! Váy  là !  mặc cho sướng chứ cần gì chồng. Với , duyên phận khó ,    chớp nhoáng cưới luôn thì ?”
Phó Nguyên Khải lập tức im miệng, sợ  thêm hai câu là  chị “cho ăn tát”.
Quý Tử Dục  Phó Viện Viện vui vẻ như , bất giác tưởng tượng hình ảnh cô mặc váy cưới. Chắc chắn sẽ  xinh.
Chỉ là… nghĩ đến việc cô sẽ gả cho  khác, nụ     nhạt .
Phó Viện Viện kéo chị dâu tám chuyện một hồi,  mới nhớ tới chuyện chính: “Anh cả, chị dâu, bọn em lên đây là  chuyện quan trọng  .”
Cô   sang em trai: “Em kể , kể cho rõ ràng.”
Phó Nguyên Khải  giấu gì, kể   bộ quá trình quen và tiếp xúc với Ngải Tuyết Nhi.
Ngay cả việc cô  cố tình phá hoại mối quan hệ Phó – Quý,  cũng kể thẳng — chẳng ngại gì việc  cả nghĩ nhiều.
Thi thoảng Phó Viện Viện còn chen  vài câu:
“Chị   cô  là  xanh,  liền đề phòng.”
“Chị  dạy  mấy chiêu nhận diện  xanh – đúng y chang luôn!”
Rồi cô kết luận chắc nịch:
“Phân biệt  xanh là bản năng của con gái. Mấy  thì mù mắt mù tim!”
Quý Tử Dục: “…” Năm đó hình như cô cũng từng nhắc nhở .
“Chị  dạy  vài câu thoại  xanh kinh điển và mấy kiểu hành vi. So  thì Ngải Tuyết Nhi đúng hết.”
Quý Tử Dục: “…”  nghi ngờ cô đang mắng  đấy.
Khi  đến việc Ngải Tuyết Nhi đang ở “Ảnh Thành”,   lập tức nghiêm túc.
Bởi vì… ngày Bạch Sơ Dao mất tích, cô  cũng  đến Ảnh Thành. Lúc đó, nhóm của Sở Tiêu Tiêu từng gắn thiết  theo dõi nhưng  phát hiện.
Rõ ràng    chuyện với Bạch Sơ Dao, nhưng  cách nào   dấu vết. Họ chỉ  cô   căn hộ  10, cách vách với  9 – nơi Ngải Tuyết Nhi đang ở.
Tất cả bỗng cùng lúc nghĩ tới một khả năng: Bạch Sơ Dao và Ngải Tuyết Nhi…  liên hệ với ?