Ánh mắt của Ngải Tuyết Nhi vẫn luôn dừng  gương mặt Phó Nguyên Khải.
Cô  tin Phó Nguyên Khải  từng động lòng với .
Quá khứ những giây phút mập mờ, ngọt ngào đó, chẳng lẽ đều là giả?
Ngay cả cô cũng  rung động.
Chỉ tiếc là, thần thái và ánh mắt của  giờ đây,  còn một chút dịu dàng nào như .
Một nỗi hoảng hốt dâng lên trong lòng cô. Cô vốn nghĩ  luôn nắm chắc  đàn ông  trong tay, nhưng hóa     hề  chút lưu luyến gì với cô.
Nước mắt cô tuôn trào, từng giọt lớn lăn xuống má.
Nhìn cô bây giờ thật sự là một cảnh tượng khiến    khỏi xót xa.
Phó Nguyên Khải bật  khinh miệt, ánh mắt đầy giễu cợt. Anh   thêm một lời nào.
Trái tim Ngải Tuyết Nhi như rơi xuống vực sâu. Cô khẽ mấp máy môi, vẫn   gì đó.
Thấy , Phó Viện Viện đưa tay kéo Phó Nguyên Khải về phía  . Giọng cô châm chọc: "Được , thu nước mắt  . Không  đàn ông nào cũng  kiểu diễn  của cô dụ  . Cô nghĩ đàn ông  đời  ai cũng  phân biệt nổi  xanh ?"
Quý Tử Dục: “…”  cảm thấy cô đang móc méo  đấy?
Phó Viện Viện: “…”  đúng là đang móc méo  đấy.
Phó Viện Viện kéo Phó Nguyên Khải lùi , tạo  cách với Ngải Tuyết Nhi.
Bọn họ hôm nay đến đây,   để xem cô  diễn vở kịch bi ai, ái tình sâu đậm .
Tình hình  đến nước , Ngải Tuyết Nhi chỉ  thể nuốt xuống sự  cam lòng trong lòng. Cô  đầu  Sở Tiêu Tiêu, nhướng mày, : " thua, kỹ  bằng .  các  định  khó  chắc?"
Cô  dậy,  về phía ngoài.
Tử Duệ chắn đường cô.
Ngải Tuyết Nhi  nhạt: "Thế nào? Mấy  còn  giữ   ở đây ?"
Giọng cô đầy khinh thường.
Cô là  V quốc, đám Sở Tiêu Tiêu cũng đều  điều .
Nếu cô xảy  chuyện ở đây, thì đây  còn là chuyện riêng nữa, mà sẽ kéo theo vấn đề giữa hai quốc gia.
Dù nhà họ Ngải Đức ở V quốc đang gặp rắc rối, nhưng cô tin chính phủ V quốc sẽ  cái gì là trọng yếu.
Tử Duệ lên tiếng: "Chúng  – Hoa Quốc – là đất nước của lễ nghi. Hôm nay  sẽ đích  hộ tống cô về  V quốc, nhất định sẽ đưa cô về nhà an ."
Sắc mặt Ngải Tuyết Nhi lập tức trở nên vô cùng khó coi, vì cô    định trở về V quốc lúc .
Nhà họ Ngải Đức  đến đường cùng. Nếu cô  về, kết cục chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
Ngải Tuyết Nhi quá hiểu gia đình .
Cô chắc chắn sẽ  biến thành một món quà đem dâng , dùng để cứu  gia tộc Ngải Đức. Đến lúc đó, điều chờ đợi cô sẽ là vô tận nhục nhã.
Cô lạnh lùng : "Ai cần  hộ tống?"
Nói  bước sang bên định tránh , nhưng Tử Duệ  một  nữa chặn đường.
Ngải Tuyết Nhi cố ép  bình tĩnh ,  đầu  về phía Sở Tiêu Tiêu, kiêu ngạo ngẩng cằm: "Sao hả? Mấy  còn   tay với  ? Nếu   chuyện ở đây, mấy  gánh nổi ?"
Hai tay cô siết chặt thành nắm đấm, trái tim ngập tràn hoảng loạn.
Cô sợ  của Phó gia và Quý gia sẽ bất chấp tất cả.
Sở Tiêu Tiêu bình tĩnh trả lời: "Chúng  đương nhiên sẽ   tay với cô. Anh ba  chỉ là  lòng . Bây giờ nhà họ Ngải Đức  khiến dân chúng phẫn nộ, vì sự an  của cô, buộc lòng  tự tay hộ tống cô về nước."
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Bọn họ  từng  ý định động thủ với Ngải Tuyết Nhi.
Cô  c.h.ế.t  đáng tiếc, nhưng tuyệt đối  thể c.h.ế.t ở Hoa Quốc.
Nếu , sẽ  những kẻ  ý đồ lợi dụng, gây  phiền toái  cần thiết.
Khi đó, Quý gia và Phó gia   thể sẽ  liên lụy.
 những gì Ngải Tuyết Nhi   với hai gia tộc , cũng  thể để cô  dễ dàng thoát .
Đưa cô  về  nhà họ Ngải, cộng thêm sự "góp sức" của nhà họ Garcia, kết cục của cô  chắc chắn sẽ  thảm.
Ngải Tuyết Nhi hừ lạnh: "  cần các  giả vờ  bụng!"
Nói xong, cô   tay đẩy Tử Duệ.
Chỉ tiếc là  mặt đàn ông như Tử Duệ, cô  chẳng  nên chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-172-su-ra-di-cua-ngai-tuyet-nhi.html.]
Tử Duệ lạnh lùng : "Không  chuyện cô  thế nào là ."
Cùng lúc đó, một nhóm vệ sĩ mặc vest đen bước .
Từng  một đều cung kính cúi đầu, đồng thanh hô lên: "Tiên sinh, phu nhân!"
Phó Diệc Thần ôm eo Sở Tiêu Tiêu, ánh mắt vẫn dừng   cô.
"Tiêu Tiêu, em  đưa cô  về  ở V quốc?"
Phó Nguyên Khải và Phó Viện Viện: “…” Đại ca  tay quá nhanh và chuẩn  đấy.
Tử Duệ và Quý Tử Dục: “…” Cầu hôn còn  xong mà  gọi phu nhân  ?
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Sở Tiêu Tiêu.
Sở Tiêu Tiêu chột , ho nhẹ một tiếng: "Tất nhiên là đưa thẳng đến chỗ  trai cô  – Ngải Đức Luân."
Hiện tại,  ai sốt sắng giải quyết vụ việc  hơn Ngải Đức Luân.
Hắn  sống phong lưu cả đời, nhưng  sợ  tù. Chỉ cần còn chút hy vọng,  đều sẽ thử và Ngải Tuyết Nhi chính là hy vọng cuối cùng của ông .
Loại  biến thái như , cách  của ông  cũng sẽ  bình thường.
"Không...   về V quốc ...    về!" – Ngải Tuyết Nhi kinh hãi đến mức  thể che giấu, giọng  run rẩy.
Phó Diệc Thần khẽ vẫy tay, đám vệ sĩ tiến lên, nhanh chóng bịt miệng cô    kéo  ngoài.
Phó Viện Viện thỉnh thoảng liếc  em trai của .
Dù cô  Phó Nguyên Khải  rõ  chuyện về Ngải Tuyết Nhi, nhưng vẫn lo lắng  mềm lòng như Quý Tử Dục năm nào.
Khi cô đánh giá  thứ tư, Phó Nguyên Khải cuối cùng cũng  nhịn  nữa.
Anh nghiêng đầu  cô, lạnh lùng hỏi: "Chị  em như  là  ý gì?"
Bộ em giống loại đàn ông ngu ngốc đó ?
Phó Viện Viện bật  hai tiếng, trong lòng thầm lẩm bẩm: Chủ yếu là vì cô  diễn  xanh đỉnh quá thôi.
Vụ của Ngải Tuyết Nhi kết thúc, cả nhóm  dậy rời khỏi.
Chuyện nhà họ Ngải Đức  gây chấn động lớn, họ chỉ việc thêm chút củi lửa, để ngọn lửa  cháy mạnh hơn nữa.
Quý Tử Dục vẫn luôn lặng lẽ  theo  Phó Viện Viện.
Đợi   đều lên xe, lúc Phó Viện Viện cũng chuẩn  lên xe thì...
Quý Tử Dục đột nhiên kéo tay cô, kéo cô về phía .
Phó Viện Viện nhíu mày: "Quý Tử Dục,   gì …"
Quý Tử Dục  trả lời.
Anh bước lên vài bước,  với đám   xe: "Tiêu Tiêu,   cứ về .  và Viện Viện  chuyện cần ."
Nói xong liền đóng cửa xe  cái "rầm".
"Quý Tử Dục,  rốt cuộc   gì?    gì để  với  cả."
Chiếc xe rời .
Quý Tử Dục lúc  mới  đầu   Phó Viện Viện.
Đôi mắt   .
Chỉ yên lặng  cô như , ánh mắt chứa đầy vô tội và yếu đuối.
Giọng  nhẹ nhàng như tơ: "Viện Viện,  xin …"
Mọi lời Phó Viện Viện định  đều nghẹn  nơi cổ họng.
Cô cứ ngơ ngẩn  .
Từ khi  quen Bạch Sơ Dao, quan hệ giữa họ ngày càng xa cách.
Sau khi  chia tay Bạch Sơ Dao, quan hệ của họ cũng  trở  như .
Hai   thể bình tĩnh  chuyện riêng như lúc ,  là chuyện từ  lâu về .
Mũi cô bỗng cay xè.
Nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Cô  mặt ,  dám   mắt  nữa.
Quý Tử Dục tiến lên vài bước, dịu dàng nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng hôn  giọt nước mắt đang lăn  má cô.