Mọi chuyện xảy  quá bất ngờ, khiến Phó Viện Viện    kịp phản ứng.
Cô  ngây  tại chỗ, đôi mắt mở to tròn xoe, đến cả hô hấp cũng quên mất.
Hôm nay Quý Tử Dục  chút khác lạ, cô    nhận , nhưng tuyệt đối  ngờ   dám  đến mức .
Thời gian như lặng .
Từ trong xe, nhóm Sở Tiêu Tiêu qua gương chiếu hậu thấy rõ tình hình bên ngoài, ai nấy đều vui mừng  thôi.
Không uổng công bọn họ cố tình lái xe thật chậm.
Đặc biệt là Phó Nguyên Khải – từ nhỏ đến lớn, tình cảm của chị gái  dành cho Quý Tử Dục,  đều thấy hết.
Rất nhiều ,  những lúc chị gái đau lòng vì Quý Tử Dục,  từng suýt  kiềm  mà xông đến đánh .
Giây phút , dù    chị gái  dằn mặt Quý Tử Dục một chút, nhưng sâu trong lòng, vẫn thật lòng vui  cho cô.
"Nói  chừng chị  thể cùng  hai em kết hôn luôn đó."
"Em   thì   với 2  bọn họ." – Phó Diệc Thần luôn chiều theo lời Sở Tiêu Tiêu, dịu dàng .
Người đông vui mới náo nhiệt,  vẻ cũng  tệ.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Phó Nguyên Khải    thôi,   chạy đến  với  cả  rằng: nếu  thì dằn mặt Quý Tử Dục chút ?
Nhớ đến những chuyện trong quá khứ,  thật sự thấy chị gái   đáng chịu khổ như .
 mà... Quý Tử Dục giờ là  rể tương lai – là  yêu của chị gái .
Còn  cả thì là tên "cuồng vợ" điển hình.
Phó Nguyên Khải  nhịn  thở dài: Phó gia bọn họ, cả  lẫn chị đều thua trong tay  Quý gia.
Sở Tiêu Tiêu nhếch môi  nhẹ, cô thật sự  thích chị dâu .
Nghĩ , cô  sang  Phó Diệc Thần.
"Đến lúc đó nếu  hai em cưới Viện Viện, tụi   gọi  cho  nhỉ? Em là chị dâu Viện Viện, mà chị  cũng là chị dâu em,  hai em  là em rể …"
Phó Diệc Thần khẽ cau mày, rõ ràng  rối loạn xưng hô.
Nghĩ một hồi,  mới : "Thích gọi  thì gọi , đều là  một nhà,  cần quá câu nệ."
Bên trong xe còn đang bàn chuyện xưng hô.
Bên ngoài, Quý Tử Dục  cúi đầu hôn lên môi Phó Viện Viện.
Anh cũng  nghĩ quá nhiều, chỉ là khi thấy cô rơi nước mắt, trái tim  như  xé toạc.
Anh  thể chịu  khi thấy cô .
Không kìm ,  liền hôn cô.
Bàn tay  áp lên gò má cô, truyền đến nhiệt độ nóng rực.
Đôi môi cô ngọt ngào và mềm mại hệt như tối hôm đó.
Làm    chìm đắm.
Anh nghĩ, chỉ cần  thể cưới  cô về nhà, cả đời   nhất định  để cô rơi thêm bất cứ giọt nước mắt nào nữa.
Đối diện với  đàn ông mà cô  yêu suốt bao năm nay.
Phó Viện Viện cũng  kìm , đáp  nụ hôn .
Sự đáp  của cô khiến Quý Tử Dục càng thêm mạnh bạo.
Anh nâng tay giữ lấy  gáy cô, càng siết chặt nụ hôn.
Hận  thể ôm lấy  trong lòng, ép cô hòa  xương tủy .
Phó Viện Viện cũng chìm  sự đắm say.
Phải một lúc lâu , Quý Tử Dục mới buông cô .
Sau phút giây cuồng nhiệt, Phó Viện Viện   phần lúng túng, vành tai đỏ ửng.
Ánh mắt Quý Tử Dục tràn đầy dịu dàng  cô, giọng  khản đặc: "Viện Viện,  vẫn luôn  hỏi em… chuyện sinh nhật năm ngoái, em còn nhớ ?"
Vừa nhắc đến chuyện , tâm trí Phó Viện Viện bỗng tỉnh táo .
Năm ngoái sinh nhật cô uống say, gọi điện cho Quý Tử Dục.
Cô nhớ mang máng   cưỡng hôn .
Lúc đó cô còn tưởng Quý Tử Dục vẫn  quên Bạch Sơ Dao.
Tỉnh dậy, cô cảm thấy vô cùng bối rối.
Không ngờ     chuyện đường đột như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-173-to-tinh-va-cau-hon.html.]
Đêm hôm đó, khi rượu  tan, cô lập tức rời khỏi Hoa Quốc, suốt thời gian dài trốn tránh .
Quý Tử Dục  khi  cưỡng hôn, thật   chuẩn  sẵn hoa hồng và lời tỏ tình.
Chỉ chờ sáng hôm  cô tỉnh  là sẽ  hết tâm tư .
Ai ngờ cô  rời  ngay trong đêm.
Khi ,  nghĩ rằng cô chán ghét .
Anh buồn bã  lâu.
Lần  Bạch Sơ Dao xuất hiện, cũng khiến   thấu lòng  và cả lòng Phó Viện Viện.
Lần ,  sẽ  chọn sai nữa.
Phó Viện Viện  trả lời câu hỏi đó, cô chỉ cố gắng giữ bình tĩnh,  thẳng  mắt Quý Tử Dục: "Vừa nãy  hôn ? Anh vì   hôn ? Anh   chỉ   yêu  mới —"
"Phó Viện Viện,  thích em."
Quý Tử Dục cắt ngang lời cô.
Lời ,     từ một năm .
Anh lấy  chiếc nhẫn  chuẩn  từ năm ngoái, ánh mắt sáng rực  cô: "Chiếc nhẫn  là  mua  ngày sinh nhật em năm ngoái. Hôm đó  định sẽ tỏ tình."
Anh quỳ một gối xuống, nghiêm túc :
"Viện Viện, em đồng ý  bạn gái  chứ? Sau   sẽ đối xử thật  với em, sẽ  lời em. Anh đảm bảo, chỉ cần liếc mắt một cái là  thể phân biệt rõ ai là ‘ xanh’ ai là ‘bạch liên hoa’."
Như sợ cô  tin,  còn giơ tay lên thề:
"Anh thề, tất cả những điều   đều là thật."
Trước đây     , nhưng từ giờ trở ,  sẽ giống như Phó Nguyên Khải –   lời khuyên.
Tâm trạng Phó Viện Viện rối bời.
Đầu óc cô  là chuyện sinh nhật năm ngoái.
Cô  ngờ rằng, thì  khi đó Quý Tử Dục   tỏ tình với .
Cô hối hận vì  lặng lẽ bỏ .
 càng thấy ngọt ngào nhiều hơn.
Cô khẽ cong môi, hỏi : "Anh ...   định tỏ tình từ năm ngoái?"
Quý Tử Dục gật đầu thật mạnh.
"Năm ngoái em rời Hoa Quốc,  cứ tưởng em ghét . Anh..."
"Không ."
Phó Viện Viện đưa tay che miệng  .
"Em  ghét , em thích . Em vẫn luôn thích ."
Biết    yêu bao lâu nay, cũng yêu  .
Trong lòng Phó Viện Viện tràn đầy xúc động.
Mọi rụt rè đều  cô ném   đầu.
"Chỉ là… tỏ tình  cần quỳ một gối xuống , thường là cầu hôn mới ."
Quý Tử Dục vội vàng : "Nếu em ,  cầu hôn cũng .    bây giờ, vì cầu hôn   nghi thức. Anh  chuẩn  thật kỹ. Dùng chiếc nhẫn  để cầu hôn,  thấy là ủy khuất em ."
Phó Viện Viện lắc đầu: "Nếu  cầu hôn bây giờ, em cũng sẵn lòng đồng ý."
Nghi thức gì đó, cô thật sự  quá quan trọng.
Từ nhỏ đến lớn, cô  trải qua quá nhiều nghi thức long trọng . Dù    kết hôn chắc chắn cũng là hôn lễ hoành tráng.
Lời cô   đến mức … Quý Tử Dục   thể  cô mất hứng.
Lập tức  mở miệng:
"Viện Viện, em đồng ý lấy  chứ? Anh sẽ yêu em suốt đời."
Về phần nghi thức,  sẽ bù  cho cô.
Cô là con gái của , những gì  khác , cô cũng  .
Phó Viện Viện vui đến bật .
"Em đồng ý."
Quý Tử Dục đeo nhẫn  tay cô,  đó hôn nhẹ lên mu bàn tay.
Phó Viện Viện kéo   dậy.
Hai    nữa hôn  thật sâu.