Cơn giận dồn nén trong lòng khiến Giang Thanh Tước   mất kiểm soát. Ông  đột ngột  bật dậy, vung tay tát một cái thật mạnh lên mặt từng .
Gương mặt dữ tợn gào lên:
 "Tao đánh c.h.ế.t tụi bay – cái đám  chổi hại nhà hại cửa !"
Giang Thanh Tước thực sự điên tiết, mỗi cú tát đều dốc hết sức lực.
Cố Mạn Nhân và mấy  khác  kịp phòng ,  đánh ngã nhào  sàn nhưng như  vẫn  đủ để hạ cơn giận, ông  giật kim tiêm  tay, lao xuống giường.
Giang Du Nhiên là  phản ứng chậm nhất, những  còn   lăn bò né xa khỏi Giang Thanh Tước, riêng cô   ông tóm , nắm đ.ấ.m liên tục giáng xuống  Giang Du Nhiên trong tiếng gào  đầy đau đớn của cô.
Phòng bệnh lập tức rối loạn.
Tiếng hét thảm của Giang Du Nhiên vang vọng khắp nơi.
Giang Thành Lâm đau lòng đến phát điên,  còn cách nào khác đành lao tới cản  nhưng hành động của  càng khiến Giang Thanh Tước nổi điên hơn. Ông  nhớ  những chuyện Giang Thành Lâm   để giúp Giang Du Nhiên nhằm  Sở Tiêu Tiêu,  càng hận đến nghiến răng.
Cú đánh càng thêm tàn nhẫn.
Cuối cùng, Giang Thành Liên  gọi bác sĩ tới,  lệnh cho Giang Thành Vinh kéo ông  .
Ba , mỗi  một vết thương, mặt mày bầm dập.
Phải công nhận, Giang Thành Lâm yêu Giang Du Nhiên đến mức mù quáng. Vì cô , đến cả ba ruột cũng dám đánh.
Giang Thanh Tước tức giận đến mức tay run rẩy chỉ thẳng mặt Giang Thành Lâm:
"Mày dám  tay với tao?! Mày điên  ?!"
Giang Thành Lâm ngẩng đầu lên, ánh mắt  chút sợ hãi, gằn từng chữ:
"Ai bảo ba vô cớ đánh  con với Du Nhiên!"
Hắn  dám chỉ bênh  Giang Du Nhiên, nên kéo    lá chắn.
"Đánh thì ?"
Ngực Giang Thành Lâm phập phồng tức giận, ánh mắt đầy phẫn uất:
"Nếu   tụi mày ngu xuẩn đắc tội với Sở Tiêu Tiêu, nhà    nông nỗi  ?!"
Hắn trừng mắt  Cố Mạn Nhân như thể  kẻ thù:
"Tao  dặn  dặn  mày bao nhiêu  –  đối xử tử tế với Sở Tiêu Tiêu,   để con mày ăn h.i.ế.p nó. Mày vì cái gì cứ  chịu ?!"
Cố Mạn Nhân cũng gào lên, tức đến đỏ mặt:
"Tại lòng tham của mày! Một hai đòi rước nó về nhà! Mầm họa Giang gia chính là do mày mang tới! Dựa  cái gì bắt tụi tao  tử tế với nó? Dựa  cái gì  để con tao chịu uất ức vì một đứa chẳng liên quan gì hết? Nó căn bản là —"
Bốp!
Một cái tát như trời giáng giáng thẳng  mặt Cố Mạn Nhân.
Giang Thanh Tước giận đến trợn trừng mắt, chỉ  bà :
"Còn dám ăn  bậy bạ? Tao đánh c.h.ế.t mày!"
Hiện giờ ông  tay trắng, chẳng còn gì cả.  nếu vẫn còn cơ hội xoay chuyển, thì niềm hy vọng duy nhất chính là Sở Tiêu Tiêu.
Thân phận của Sở Tiêu Tiêu  thể  lộ. Nếu để cô  ông    ba ruột, thì đời  đừng mong nhận  sự giúp đỡ từ cô.
Dù chỉ là hy vọng mong manh, ông  cũng  thể buông tay.
Giang Thành Lâm gào lên một tiếng, đẩy mạnh Cố Mạn Nhân về phía Giang Du Nhiên:
"Nếu mày thích nó , thì cứ sống cả đời với nó luôn !"
Giang Du Nhiên hoảng loạn đến phát , nước mắt ròng ròng. Cô   hiểu vì   tội   đổ hết lên đầu . Rõ ràng là Sở Tiêu Tiêu hại Giang gia tan nát,  cô   là  chịu tội?
Trên mạng chửi rủa  ngừng, tài khoản Weibo  tấn công, tất cả mạng xã hội đều  bóc phốt. Những gì đang diễn  khiến cô  như  thể thở nổi.
Cô  ôm mặt chạy khỏi phòng bệnh.
Giang Thành Lâm định chạy theo, nhưng  Cố Mạn Nhân giữ chặt , sợ  sẽ khiến tình hình thêm tồi tệ.
Toàn bộ Giang gia lúc  như rơi  hố sâu tuyệt vọng. Công ty  còn, danh tiếng  bôi nhọ, việc  cũng nguy cơ cao  sa thải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-that-tro-ve-thien-kim-gia-tra-xanh-bi-da-khoi-nha/chuong-54-danh-chet-no.html.]
Trong đó,  thiệt hại nặng nhất là Giang Thành Trạch. Vốn là nam diễn viên đang nổi,   trở thành mục tiêu công kích liên tục vì scandal của gia đình.
Mọi thứ sụp đổ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.
Toàn mạng chửi rủa, các hợp đồng quảng cáo  hủy, chương trình, phim ảnh  lượt  tẩy chay. Ra đường cũng   ném trứng, bạn gái thì chia tay.
Trong hai ngày,   từ ngôi  hạng A trở thành “chuột chạy qua đường”.
Sự nghiệp – tan nát. Tình yêu –  còn. Cuộc đời – đổ vỡ.
Giang Thành Trạch giận đến phát điên, nuốt  trôi cơn tức .
Tối hôm , từ miệng Du Nhiên   mới  : tất cả là do Sở Tiêu Tiêu giở trò!
Lửa giận trong lòng như thiêu cháy lý trí,   lập tức bay về nhà, quyết  dạy dỗ con khốn đó một trận!
Về tới biệt thự, Giang Thành Trạch liền thấy Giang Du Nhiên   một  trong phòng khách, lập tức vứt hành lý sang một bên, lao tới:
"Du Nhiên,  em   đây ? Ba   ?"
Giang Du Nhiên  chắc   sẽ trở về tối nay, vẫn luôn  đây chờ.
Nghe thấy tiếng mở cửa, cô  càng  nức nở hơn.
Cô nhào  lòng , nức nở :
"Anh ba…  ba… cuối cùng  cũng về … Du Nhiên nhớ  lắm…"
Cô  đến nghẹn cả giọng.
Giang Thành Trạch nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi:
"Du Nhiên,  chuyện gì xảy ? Nói với  ba,  sẽ   bảo vệ em."
"Anh ba…  mạng   đang mắng em tơi tả. Em    gì sai, tại  chị   đối xử với em như ? Những tấm ảnh đó đều là giả mà! Anh  tin em, đều là giả hết!"
Cô     kể, cố ý chọn đúng điểm yếu của   mà nhấn.
Truyện thuộc về nhà Ổ Mèo Mụp Sữa và được đăng tải trên page cùng với MonkeyD, vui lòng đọc truyện tại trang chính chủ.
Giang Thành Trạch hiểu quá rõ Du Nhiên yếu đuối cỡ nào,   chịu nổi áp lực như ?
Trong lòng   dâng lên phẫn nộ – hận Giang Thành Lâm, càng hận Sở Tiêu Tiêu.
Giang Du Nhiên   giữ chừng mực,  kể hết  bộ sự thật, tránh  nghi ngờ là dựng chuyện. Cô  lau nước mắt, chuyển chủ đề:
"Anh ba,   chuyện đó nữa,   cùng em đến bệnh viện thăm ba nha."
Giang Thành Trạch gần đây điện thoại  tin nhắn chửi rủa, nên  tắt máy mấy ngày. Vừa đáp máy bay về, còn   gì về tình hình.
Nghe  ba đang ở bệnh viện,   ngạc nhiên:
"Gì cơ? Ba   nhập viện?"
Thấy  vẫn   gì, Giang Du Nhiên bắt đầu kể  bộ sự việc – tất nhiên   thêm mắm dặm muối.
Sở Tiêu Tiêu  ép ba giao cổ phần, bắt từ chức, đổi tên công ty.
Cô  kể xong,  níu lấy tay  , giọng run rẩy:
"Anh ba, chuyện  ,    đổi  nữa. Đợi ba khỏe   tính tiếp, đừng nghĩ nhiều nữa."
Mặt Giang Thành Trạch tối sầm, nghiến răng:
"Sở Tiêu Tiêu… nó nghĩ nó là ai?! Quảng An Đường cũng khốn nạn nốt,  một lũ tiếp tay cho giặc!"
Anh  giận đến run rẩy cả .
Không ngờ chỉ trong hai ngày, bao nhiêu chuyện  xảy .
Sát khí trong mắt bốc lên dữ dội:
"Chờ nó  về xem… tao  đánh c.h.ế.t nó tao  mang họ Giang!"
Giang Thành Trạch vốn xuất  từ giới giải trí, nổi lên nhờ bộ phim Quyền Vương. Để đóng vai đó,   từng tập luyện võ suốt hai năm, cơ bắp đầy đủ.
Mà Giang Du Nhiên thì  hề  với   chuyện tối qua Phó Diệc Thần dẫn  tới nên Giang Thành Trạch    hề dè chừng.
Trong đầu chỉ còn  một ý nghĩ duy nhất:
Đánh cho Sở Tiêu Tiêu một trận tơi bời để xả giận!