Thiên Kim Trở Về - 130.

Cập nhật lúc: 2025-04-27 05:31:41
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một học sinh cấp ba cùng cả lớp đến công viên nước chơi, thế nhưng lại mang theo s.ú.n.g gây mê thú y ở trong túi, còn không bị kiểm tra an ninh ở trạm tàu cao tốc phát hiện?

 

Con hổ vừa mới thò đầu ra khỏi bụi cỏ, thiếu nữ trực tiếp b.ắ.n hai mũi tiêm gây mê từ xa làm con hổ gục xuống. Sau đó nhặt cái máy cưa trên mặt đất lên, cưa mở cửa sắt rồi đi ra ngoài?

 

Bình tĩnh đến mức không giống người thường.

 

Xem ra Giang Niệm này, so với trong tưởng tượng của cô ấy còn lợi hại hơn rất nhiều.

 

Thế nhưng lại không hề dính máu, đã giải quyết xong. Làm cô ấy còn chờ mong có hình ảnh đặc sắc nào đó, thật đáng tiếc.

 

Sắp đặt mọi chuyện này, cô ấy đã tốn không ít công sức.

 

Nhìn chằm chằm bóng dáng Giang Niệm trên màn hình giám sát, Joy chớp chớp mắt ngây thơ, dựa lưng vào ghế sofa l.i.ế.m kẹo.

 

Nhưng mà giây tiếp theo, người trong màn hình đột nhiên xoay người trong đám người, thế nhưng lại nhìn về phía màn hình giám sát.

 

Cô phát hiện ra cô ta sao?

 

Joy khựng lại, không thể tin được.

 

Liền thấy cô gái trong màn hình, dường như xuyên qua màn hình nhìn thẳng vào cô ta, đôi mắt đen nhánh mang theo vẻ lạnh lùng thấu suốt mọi chuyện.

 

Đối diện với cô ta, từ từ giơ tay lên.

 

Giơ ngón giữa.

 

Giang Niệm suýt chút nữa mất mạng trong tay hổ dữ.

 

Cùng một tình huống nguy hiểm, cô sẽ không để bản thân trải qua lần thứ hai, cho nên cô luôn mang theo bên mình khẩu s.ú.n.g gây mê đã qua cải tạo.

 

Dù sao thứ đồ chơi này dùng cho mãnh thú đã tốt, dùng cho người còn tốt hơn.

 

Giữa đám người ồn ào xung quanh, Giang Niệm đối diện với máy theo dõi, thu tay đang giơ ngón giữa lại.

 

Cô nheo mắt, đáy mắt không nhìn ra cảm xúc.

 

Người ở phía đối diện máy theo dõi, biết rõ quan hệ của cô và Anne.

 

Xem ra đối phương rất thần thông quảng đại, có tiền có nhàn có quan hệ, thậm chí có thể biết trước theo dõi hành tung của cô.

 

Họ đã trăm phương ngàn kế sắp xếp tiết mục công viên nước đổi thành vườn bách thú này, lại dùng một tấm ảnh dẫn cô đến khu nuôi hổ, muốn cho cô mất mạng dưới miệng hổ.

 

Bất kể người này đến từ quốc gia nào, thân phận gì, dù sao cũng là kẻ thù.

 

Cho nên cái ký hiệu tay hữu nghị quốc tế này của cô là thích hợp nhất.

 

Đối phương nhất định sẽ hiểu.

 

"Niệm tỷ, chị đang làm gì vậy? Nguyền rủa ông trời sao."

 

Hàn Húc nhìn thấy Giang Niệm đang giơ ngón giữa với không khí, trợn mắt há hốc mồm.

 

Niệm tỷ của cậu đúng là trên mọi phương diện đều giỏi giang, nhưng cũng không đến mức đối với ông trời cũng không phục chứ.

 

Giang Niệm liếc xéo Hàn Húc một cái, xoay người: "Chúng ta đi thôi."

 

Bởi vì trong khu nuôi có hổ sổng chuồng, nhân viên quản lý vườn bách thú cũng bắt đầu sơ tán du khách, tuyên bố tạm dừng kinh doanh.

 

Lớp 36 còn chưa kịp tham quan gì, lại một lần bị đuổi ra ngoài, một đám người đáng thương vô cùng tụ tập lại với nhau.

 

"Thầy ơi, có phải hôm nay chúng ta không thích hợp ra ngoài không ạ."

 

"Đi công viên nước thì công viên nước đóng cửa, tới vườn bách thú thì vườn bách thú cũng đóng cửa, chúng ta bây giờ chẳng còn chỗ nào để đi."

 

Đóng cửa là chuyện tốt.

 

Cho dù không đóng cửa, bản thân bị người không rõ danh tính theo dõi, Giang Niệm cũng không muốn để các bạn học tiếp tục lưu lại vườn bách thú này, để tránh có nguy hiểm gì không biết trước.

 

Trang web truyện https://🅼.𝓥𝙤🄳𝕋𝙒.🅇🅈🅉

 

Mọi người tràn đầy mong chờ hành trình biến thành như bây giờ, là trách nhiệm của cô.

 

Vì thế, ngay lúc mọi người ủ rũ cụp đuôi, Giang Niệm thình lình lên tiếng: "Các cậu có muốn đi khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ chơi không?"

 

"Khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ?" Linh Như ngạc nhiên: "Niệm Niệm, cậu nói là cái công viên giải trí sang trọng, lớn nhất toàn Hoa Quốc, do tập đoàn Thanh Lam mới xây kia sao?"

 

"Đừng nói đến chuyện vé vào cửa của công viên giải trí đó hình như phải hơn 400 nghìn một người, chủ yếu là nó còn chưa chính thức mở cửa kinh doanh."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-tro-ve-ydpt/130.html.]

"Nghe nói ngày khai trương chính thức là mười ngày sau, hiện tại chỉ thông qua hình thức mời nội bộ đã phát 500 vé VIP trải nghiệm, người thường căn bản không lấy được."

 

"Chúng ta cho dù có tiền mua vé, cũng không đi được nơi đó nha."

 

Khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ, nơi đó có thể so với công viên nước còn thú vị hơn gấp trăm lần.

 

Giang Niệm nhướng mắt, dùng giọng điệu bình thản nhất nói ra những lời ngầu nhất.

 

"Các cậu muốn đi, là đi được."

 

Những người khác hai mặt nhìn nhau.

 

Muốn đi là đi được?

 

Nhưng không có vé vào cửa thì người ta sao có thể cho bọn họ vào.

 

Niệm tỷ không phải là muốn dẫn bọn họ xông vào chứ.

 

Giang Niệm bảo đợi một chút, mọi người cũng không biết phải đợi cái gì.

 

Nhưng mười lăm phút sau, một chiếc xe buýt dừng lại trước mặt bọn họ.

 

Một người đàn ông trung niên mặc vest, đi giày da xuống xe, tươi cười đầy mặt: "Xin chào, các bạn là học sinh lớp 36 trường trung học Anh Trung ở Giang Thành đúng không?"

 

"Tôi là tổng phụ trách của khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ. Tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi nói, bảo tôi tự mình tới đón các bạn đến khu vui chơi. Hôm nay các bạn ở khu vui chơi, có thể không giới hạn thời gian, không giới hạn phương tiện, tùy ý chơi thỏa thích, chơi đến khi nào sảng khoái mới thôi."

 

Tổng giám đốc Thẩm?

 

Đã biết khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ là của tập đoàn Thanh Lam.

 

Vậy thì tổng giám đốc Thẩm này, chẳng lẽ là truyền thuyết trong giới thương mại Hoa Quốc, người sáng lập tập đoàn Thanh Lam, Thẩm Thanh Lan sao?

 

Mọi người hít sâu một hơi, hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không.

 

"A? Các anh nói là hôm nay chúng tôi có thể vào khu vui chơi sao? Nhưng mà chúng tôi còn chưa có vé vào cửa..." Chủ nhiệm lớp Chu Sâm sửng sốt.

 

Đối phương lại càng tươi cười thân thiện hơn: "Thầy khách khí quá, có Giang tiểu thư ở đây, đâu cần vé vào cửa gì."

 

Giang tiểu thư?

 

Mọi người đồng loạt quay sang nhìn Giang Niệm.

 

Liền thấy Giang Niệm hất hất mí mắt, căn bản không cảm thấy có gì đáng ngạc nhiên: "Mọi người lên xe đi."

 

...

 

Bình tĩnh, bình tĩnh.

 

Niệm tỷ không chỉ có anh trai là giáo sư của Thanh Đại, còn có anh trai là ảnh đế lưu lượng hàng đầu trong giới giải trí. Bây giờ có bạn là đại gia thương mại chẳng phải rất bình thường sao.

 

Lần trước mọi người đều đã nói rồi.

 

Phải làm quen, phải tỏ ra là đã từng trải!

 

Vào đến cổng khu vui chơi Phương Đông, mọi người đều bị các hạng mục xa hoa huyễn hoặc bên trong làm cho lóa mắt.

 

Cả tập thể chụp một bức ảnh chung, có người không kìm nén được hưng phấn, lập tức đăng lên diễn đàn vườn trường của trường trung học Anh Trung.

 

Nghe oa lên một mảnh.

 

[Tôi dựa, đây là khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ?!]

 

[Lớp 36 không phải đi công viên nước sao, sao lại đi khu vui chơi Phương Đông Vui Vẻ? Nơi đó không phải mười ngày sau mới chính thức khai trương sao?]

 

[Chẳng lẽ là vé trải nghiệm nội bộ VIP sao? Nhưng vé đó không phải tổng cộng chỉ có 500 vé sao, cả lớp bọn họ làm sao có được vé?]

 

[Ngọa tào cái này tôi thật sự ghen tị.]

 

[Chẳng phải chỉ là cái công viên giải trí thôi sao, có gì đáng khoe khoang, còn cố ý đăng bài khoe khoang.]

 

[Lầu trên chắc là lớp đặc biệt rồi, vị chua tràn ra cả màn hình rồi kìa.]

 

[Đồng ý, cảm thấy là lớp đặc biệt +1.]

 

Lớp 36 một nhà mới không thèm phản ứng loại bình luận này.

 

Bọn họ chính là khoe khoang, chính là khoe khoang thì sao. Có Niệm tỷ ở đây, bọn họ nằm thắng cuộc đời không cần giải thích.

 

Loading...