Thiên Kim Trở Về - 135.

Cập nhật lúc: 2025-04-27 05:34:38
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa Khai Phú Quý càng nhất thời sụp đổ tín ngưỡng.

 

Đại ca mà hắn sùng bái lâu như vậy, thế mà không phải đại ca, mà là đại tỷ?

 

【Hoa Khai Phú Quý: Anh, anh đừng lừa em... Người ta rất ngây thơ.】

 

Giang Niệm cảm thấy cái tên Phú Quý này rất thú vị.

 

Nhìn chắc là tuổi không lớn, không chừng tuổi tác cũng xấp xỉ cô.

 

Thấy có người tới, Giang Niệm gửi một câu thoại vào điện thoại "Không lừa em, sau này vẫn nên gọi là chị đi", rồi offline.

 

Linh Như Như nãy giờ vẫn thấy Giang Niệm nói chuyện với điện thoại, tò mò hỏi: "Niệm Niệm, cậu đang nói chuyện với ai vậy?"

 

"Không có ai." Giang Niệm tiện tay nhét điện thoại vào túi: "Còn đồ uống không, tớ muốn uống sữa lắc dâu tây."

 

"Có." Linh Như Như ngoan ngoãn nói: "Tớ biết cậu thích uống cái đó, cố ý bảo người khác để dành cho cậu."

 

Bất quá hai người đi đến phòng khách, lại đột nhiên nghe được không biết là ai hô một tiếng.

 

"Chuyện gì vậy, mọi người mau xem thông báo chung, kỷ luật của Giang Nhiễm Nhiễm bị hủy bỏ rồi!"

 

Cái gì?

 

Nghe được lời này, những người đang ăn uống, ca hát, đánh bài, tất cả đều buông đồ trong tay xuống.

 

Sôi nổi lấy điện thoại ra, mở thông báo chung của khối 12 bọn họ.

 

Lúc này mới phát hiện, mười phút trước, ban giám hiệu đã đăng một thông báo.

 

【Qua điều tra của nhà trường, hoạt động bán hàng từ thiện do trường tổ chức vào thứ năm, trong cuộc thi xếp gỗ của các lớp ban đầu, lớp đặc biệt không hề gian lận.】

 

【Phán định hành vi gian lận trước đó là hiểu lầm. Do đó, nhà trường quyết định, khôi phục thành tích hạng nhì của lớp đặc biệt trong hoạt động lần này, trả lại cho lớp đặc biệt số tiền thưởng mà họ đáng được nhận.】

 

【Đồng thời, bạn học Giang Nhiễm Nhiễm cũng không hề mua chuộc nhân viên công tác xô đổ khối gỗ của lớp 36, đó đúng là hành vi cá nhân của nhân viên công tác đó.】

 

【Do đó, nhà trường cũng sẽ hủy bỏ kỷ luật cảnh cáo đối với bạn học Giang Nhiễm Nhiễm.】

 

Nhìn thấy thông báo này, mọi người lớp 36 đều ngây ngốc.

 

Chuyện quỷ gì vậy.

 

Lớp đặc biệt không gian lận trong cuộc thi xếp gỗ sao? Nhưng lúc đó Giang Nhiễm Nhiễm không phải đã tự mình thừa nhận cô ta gian lận sao?

 

Còn nói cô ta đều là vì muốn tranh cho lớp đặc biệt kinh phí cao nhất mới làm như vậy, mọi người không có lý do gì để trách móc cô ta.

 

Còn chuyện Giang Nhiễm Nhiễm mua chuộc nhân viên công tác tới lật đổ khối gỗ do Giang Niệm xếp, không phải cũng chứng cứ rõ ràng sao?

 

Giáo viên chủ nhiệm lúc đó rõ ràng nói, trong điện thoại của nhân viên công tác kia, đã tìm được ghi chép Giang Nhiễm Nhiễm hai lần chuyển khoản 50 triệu cho người đó.

 

Sao bây giờ những chuyện này đều thành hiểu lầm, thành hành vi cá nhân của nhân viên công tác kia?

 

Mọi người đồng loạt nhìn về phía chủ nhiệm lớp Chu Sâm.

 

"Thầy ơi, chuyện này là sao ạ?"

 

Chu Sâm cũng không hiểu.

 

Chỉ có thể trấn an cảm xúc của học sinh trước: "Các em đừng vội, thầy đi hỏi một chút."

 

Chu Sâm đi hỏi, nhận được câu trả lời là, đây là ý của cấp trên, bảo thầy đừng hỏi nhiều.

 

Làm cho thầy căn bản không biết phải trả lời những đứa trẻ này như thế nào.

 

Tuy rằng lớp đặc biệt khôi phục hạng nhì, đối với việc lớp họ là hạng nhất cũng không có ảnh hưởng gì.

 

Nhưng rõ ràng trước đó lớp bọn họ bị nhằm vào, bị tính kế.

 

Bây giờ những người làm ra những chuyện đó, lại không cần phải chịu bất kỳ trách nhiệm gì. Điều này sao có thể phù hợp với giá trị quan mà nhà trường dạy cho những đứa trẻ này?

 

Nhưng cố tình, một câu ý của cấp trên, lại làm thầy không thể làm gì.

 

Rốt cuộc, cho dù sách vở dạy đạo lý như thế nào, xã hội hiện thực có một bộ quy tắc vận hành riêng…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-tro-ve-ydpt/135.html.]

 

Thấy chủ nhiệm lớp không nói gì, mọi người cũng không còn tâm trạng vui vẻ chơi đùa như trước, đều cảm thấy không công bằng.

 

Giang Niệm không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cũng đoán được, chắc chắn là Giang Thịnh hoặc Trần Phú Lan tìm quan hệ gì đó cho Giang Nhiễm Nhiễm, mới có kết quả như vậy.

 

"Không sao cả." Giang Niệm nhấc mí mắt, cũng không để ý: "Cho dù kỷ luật có xóa bỏ, sự thật rốt cuộc như thế nào, những người khác trong trường cũng đều hiểu rõ trong lòng."

 

Hình như đúng là như vậy.

 

Nghĩ như vậy, mọi người trong lòng liền dễ chịu hơn nhiều.

 

Đêm dài.

 

Giang Niệm trở lại phòng.

 

Xem điện thoại lại mấy lần, phát hiện tin nhắn mình gửi cho Tư Bạc Dạ một giờ trước vẫn không nhận được hồi âm, điện thoại cũng không ai nghe máy.

 

Ngày thường chưa bao giờ như vậy.

 

Trước đây chỉ cần cô gửi tin nhắn cho Tư Bạc Dạ, bất luận là lúc nào, Tư Bạc Dạ đều sẽ trả lời rất nhanh, cũng chưa bao giờ bỏ lỡ cuộc gọi của cô.

 

Là ngủ rồi sao.

 

Giang Niệm hơi nhíu mày.

 

Trong lòng có chút bồn chồn không rõ.

 

Ngay lúc cô chuẩn bị gọi lại một cuộc điện thoại, đột nhiên nhận được một cuộc gọi từ số lạ.

 

Người trong điện thoại không còn bình tĩnh như thường ngày: "Tiểu thư, tôi là Lâm Tiền. Bạc tổng không cho tôi gọi điện thoại cho cô, nhưng tôi cảm thấy tôi nhất định phải gọi..."

 

Cái cảm giác bất an mơ hồ đã trở thành sự thật, Giang Niệm đột nhiên nắm chặt điện thoại: "Tư Bạc Dạ làm sao?"

 

Giọng Lâm Tiền có chút run rẩy: "Tiểu thư, Bạc tổng anh ấy trúng đạn rồi, hiện tại đang cấp cứu trong phòng phẫu thuật."

 

Nhà họ Phó.

 

Phòng phẫu thuật vô trùng.

 

"Cẩn Dặc, rốt cuộc con trai chúng ta thế nào rồi, bây giờ đã thoát khỏi nguy hiểm chưa?"

 

Ngoài phòng phẫu thuật, Tư phu nhân khóc đến mức cả người rũ rượi, đứng cũng không vững, toàn thân dựa vào người hầu bên cạnh đỡ mới không ngã xuống đất.

 

Nửa giờ trước nhận được điện thoại, nghe được tin con trai mình bị tai nạn xe cộ, trúng đạn đang cấp cứu, Tư phu nhân đã ngất xỉu một lần.

 

Khó khăn lắm mới tỉnh lại được.

 

Bên cạnh là cậu của Tư Bạc Dạ - Chu Trường Canh, còn có con gái ông ta - Chu Thấm Nhã. Năm nay 22 tuổi, sinh viên xuất sắc của khoa y trường Thanh Hoa, hiện đang thực tập tại bệnh viện số 1 Giang Thành.

 

Tin tức Tư Bạc Dạ trúng đạn, còn chưa dám để cho ông cụ Tư biết.

 

Bên kia, người đàn ông tuấn tú, cao ngạo, mặc áo sơ mi, quần tây cắt may vừa vặn, tôn lên dáng người cao ráo. Đeo cặp kính gọng vàng mảnh, trông có vẻ bình tĩnh hơn những người khác.

 

"Bác gái, bác đừng kích động, đợi bác sĩ ra thông báo tình hình thế nào rồi nói."

 

Phó Cẩn Dặc.

 

Luật sư trẻ tuổi có giá trị cao nhất trong nước, là anh em tốt nhất từ nhỏ đến lớn của Tư Bạc Dạ.

 

Mang danh hiệu luật sư tinh anh hàng đầu, nhưng lại làm ăn mờ ám trong giới hắc bạch lưỡng đạo trong và ngoài nước.

 

Cho nên trong nhà mới có phòng phẫu thuật ngoại khoa với trang thiết bị đầy đủ, dụng cụ tiên tiến hơn cả bệnh viện hạng ba, có thể mời đến bác sĩ ngoại khoa giỏi nhất.

 

"Rốt cuộc Bạc Dạ làm sao lại trúng đạn?" Chu Trường Canh hút điếu thuốc, hỏi.

 

"Có người theo dõi cậu ấy, đ.â.m vào xe cậu ấy, lại b.ắ.n một phát s.ú.n.g vào trong xe."

 

Phó Cẩn Dặc nói: "May mắn Bạc Dạ phản ứng nhanh, tránh được chỗ hiểm trái tim, nhưng bụng trái vẫn bị trúng đạn."

 

"Chẳng lẽ là đám người Đông Nam Á trước đây đến trả thù? Không phải nói hang ổ của bọn họ lần trước đều bị Bạc Dạ cho nổ tung rồi sao?" Chu Trường Canh ít nhiều có nghe nói về chuyện này của cháu trai mình.

 

"Cha, cô ơi, hay là để con vào xem anh họ thế nào đi, có lẽ con có thể giúp được." Chu Thấm Nhã ở bên cạnh nói.

 

Loading...