Thiên Kim Trở Về - 62.
Cập nhật lúc: 2025-02-13 02:55:38
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Bạc Dạ mở mắt , đôi mắt đen u ám của như cuốn hút tâm hồn đối diện.
“Viên thuốc của fox, đây từng mua cho ông cụ nhà .”
“Đừng là mười viên, ngay cả tiền cũng khó năm viên ngay lập tức. Vì những khả năng chi tiền lớn để mua viên thuốc , một là thiếu tiền, hai là đang cần nó để cứu mạng, nên sẽ dễ dàng bán cho khác.”
“Vậy mà ai thể như em, cứ tặng khác từng lọ từng lọ… Ông ngoại em, ông , ông Tống.”
“Trừ khi, bảo bối của chính là fox thật.”
Lần đầu tiên khác phát hiện phận bí mật, Giang Niệm hiếm hoi chút bối rối.
Cô đàn ông mặt, do dự: “Anh… hỏi ?”
Tư Bạc Dạ nhướng mày: “Hỏi em điều gì?”
Hỏi vì cô chế thuốc, tại bán thuốc chợ đen, những việc dường như phù hợp với một học sinh trung học.
nghĩ , đầu gặp giữa cô và Tư Bạc Dạ là ở một bãi tha ma ngoại ô, nơi cô cầm s.ú.n.g và giúp tiêu diệt sáu tên lính đánh thuê.
So với chuyện đó, bán thuốc chợ đen cũng chẳng là gì.
Thấy Giang Niệm im lặng, Tư Bạc Dạ tiến gần hơn, kéo cô trở đùi, vòng tay ôm lấy cô lòng.
Đầu ngón tay thô ráp của nhẹ nhàng lướt qua làn da mịn màng nơi cổ cô, thở ấm áp phả xuống, tạo bầu khí ám .
“Mọi thứ về em, đều . sẽ đợi đến khi nào em kể cho .”
“Nếu em , sẽ hỏi.”
Giang Niệm rằng điều Tư Bạc Dạ hỏi chỉ là về những phận khác của cô.
Mà còn về quá khứ của cô.
Chẳng hạn như, vì lưng cô vết sẹo lớn như , vì cô mất ngủ và vì cô sợ bóng tối.
Giang Niệm im lặng trong vài giây, cơ thể chút cứng ngắc giờ dần thả lỏng.
Cô chủ động mở lời: “ sợ bóng tối, là vì hồi nhỏ từng ở chung phòng với nhiều chết.”
“… Gì cơ?” Tư Bạc Dạ ngẩn , khuôn mặt cũng trở nên nghiêm túc, lông mày khẽ nhíu : “Một thôi ?”
“Không, nhiều , cho đến khi còn sợ c.h.ế.t nữa.”
Giọng Giang Niệm nhẹ dần, như thể đang chìm ký ức: “ … còn sợ chết, mà bắt đầu sợ bóng tối.”
“Mỗi khi xung quanh chìm trong bóng tối, nhớ về nỗi sợ trong đầu tiên trải qua những chuyện đó.”
“Ai điều với em?” Tư Bạc Dạ hỏi tiếp.
Giang Niệm trả lời nữa.
Tư Bạc Dạ hít sâu một , cũng truy hỏi thêm.
Anh chỉ ôm cô gái trong lòng chặt hơn, ánh mắt càng trở nên u tối: “Sau sẽ còn chuyện đó nữa, sẽ còn.”
Tư Bạc Dạ nhảy xuống hồ cứu cô, chính cũng ướt sũng.
chẳng hề bận tâm.
Nhiều nhất là lo lắng ướt cô, nên kéo xa cách một chút.
Xe chỉ chạy hai mươi phút dừng .
Giang Niệm hiểu chuyện gì, thấy họ đến một kho hàng bỏ hoang, khỏi nhíu mày: “Anh đưa đến đây gì?”
Tư Bạc Dạ về phía , khóe môi hiện lên nụ lạnh lùng.
“Chẳng , đeo kính ban đêm.”
“Vì thấy rõ ràng ai là đẩy em xuống hồ. Đương nhiên, cũng ai là điều đó.”
Giang Niệm liền hiểu : “Ý là, giam đẩy xuống hồ ở đây?”
Lúc đó, trong buổi tiệc hỗn loạn và tối om.
Giang Niệm thể khẳng định rằng, đó vô tình đụng cô đẩy cô xuống hồ, mà là một kẻ mưu đồ tấn công cô từ phía .
Chắc chắn chính kéo cầu d.a.o của nhà họ Tống.
Giang Niệm vẫn hiểu nổi, ai dám tay với cô ngay tại buổi tiệc của nhà họ Tống.
Chẳng lẽ là do Trần Phú Lan và Giang Nhiễm Nhiễm lên kế hoạch từ ?
Giang Niệm bảo Tư Bạc Dạ ở xe, còn thì bước tới kho hàng.
Ánh mắt cô trở nên lạnh lùng, kịp đến cửa kho thấy bên trong vọng tiếng kêu kinh hoàng.
“Các rốt cuộc là ai? Các dám bắt cóc , các là ai ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-kim-tro-ve-ydpt/62.html.]
“Ông nội là Kỷ Minh Phong, trai là tổng giám đốc của tập đoàn Kỷ Thị!”
“Nếu các thả , nếu chuyện gì, ông nội và trai tuyệt đối sẽ tha cho các !”
Quá ngớ ngẩn.
Đối với những kẻ bắt cóc, việc đe dọa là điều vô dụng nhất.
Nếu thực sự là kẻ bắt cóc, thì đều là những kẻ liều mạng cả, càng la hét hợp tác, càng khẳng định gia đình quyền thế bao nhiêu, thì họ càng thả , càng ầm ĩ càng dễ đánh hoặc thậm chí giết.
Nghe giọng đó, Giang Niệm cảm thấy quen thuộc.
Cô nhấc chân, đạp mạnh cánh cửa kho hàng.
Thấy Giang Niệm bước , đàn ông mặc vest đeo kính đen đang canh giữ trong kho liền dậy, im lặng phía cô, đúng tác phong chuyên nghiệp.
Giang Niệm thấy Kỷ Mộng Vi đang ghế, tay chân đều trói bằng dây thừng, mặc chiếc váy hội lộng lẫy nhưng giờ đây trông vô cùng nhếch nhác.
Trang điểm mặt Kỷ Mộng Vi lem hết, tóc xoăn chăm chút kỹ càng giờ đây rối bù, cả trông vô cùng thảm hại.
Thấy cửa kho mở , mắt Kỷ Mộng Vi sáng lên, tưởng rằng đến cứu .
Kết quả là thấy bóng dáng của Giang Niệm, cô lập tức trợn to mắt, thể tin như gặp quỷ.
Giọng cô run rẩy, “Giang… Giang Niệm?! Sao cô ở đây? Chẳng cô đang ở buổi tiệc của nhà họ Tống…”
“Quả nhiên là cô, tối nay cô cũng ở buổi tiệc của nhà họ Tống ?”
Giọng Giang Niệm lạnh như băng.
Kỷ Mộng Vi sững , hít sâu một , vai cô run lên.
“... hiểu cô đang gì. Là cô cho bắt tới đây ?”
Nước mắt cô lưng tròng: “Niệm Niệm, chúng đây đúng là chút hiểu lầm, nhưng cô cần thế với chứ. Bắt cóc là phạm pháp đó!”
“Đẩy xuống hồ là phạm pháp ?” Giang Niệm lạnh.
“Cô gì?” Kỷ Mộng Vi kinh ngạc đến mức mắt như sắp rớt : “Sao cô …”
Làm Giang Niệm chính cô đẩy cô xuống hồ!
Rõ ràng lúc đó phòng tiệc tối đen như mực, thậm chí, Giang Niệm còn rằng cô cũng đến nhà họ Tống tối nay!
Kỷ Mộng Vi thể hiểu .
Giang Niệm từ lấy một con d.a.o găm, từ từ tiến đến mặt cô .
“… Kỷ Mộng Vi, ngày đó ở ngoài cửa thư phòng, cô những lời của chú , đúng chứ?”
Đôi mắt đen láy của cô gái bình tĩnh và chút gợn sóng.
Ánh mắt cô xuống, ngón tay thon dài trắng nõn khẽ lướt qua con d.a.o găm, khiến lạnh sống lưng.
Nghe những lời của Giang Niệm, môi Kỷ Mộng Vi run lên: “Cô, cô gì?”
“Hôm đó trong thư phòng, thấy tiếng bước chân ngoài cửa, nhận đó là cô.”
“Nếu cô là huyết thống thật của nhà họ Kỷ, cũng ai vạch trần cô cả. Yên thiên kim nhà họ Kỷ, ?”
“ bỏ qua cho cô một , tại cứ mãi đến trêu chọc , hửm?”
Giọng Giang Niệm bình thản, mặt chút biểu cảm.
“Cô… cô định gì?! Giang Niệm, cho cô , cô đừng mà…”
Kỷ Mộng Vi kịp xong câu “cô đừng mà manh động” thì cô gái mặt bất ngờ giơ con d.a.o găm lên.
Không cho cô chút thời gian phản ứng, lưỡi d.a.o hướng thẳng đến mắt cô .
“Á!!!”
Tiếng hét chói tai của Kỷ Mộng Vi vang lên.
Mũi d.a.o của Giang Niệm dừng , cách mắt cô chỉ ba centimet.
Kỷ Mộng Vi dọa đến co giật , lập tức ngất xỉu tại chỗ.
Thấy , Giang Niệm thu con d.a.o găm và dậy.
Khuôn mặt cô chút biểu cảm nào.
Cô chỉ liếc Kỷ Mộng Vi, ngất lịm ghế, đó lạnh nhạt thu ánh .
Vừa , cô thực sự đ.â.m d.a.o mắt của Kỷ Mộng Vi.
trai từng , Kỷ Mộng Vi là con gái của ân nhân của ông ngoại.
Cô hứa với trai rằng sẽ tay với cô .