Phượng Tiêu tạm thời thu hồi nỗi lòng, tâm  buồn vô cớ dùng thần thức đảo qua miếng ngọc , bên trong  linh khí để lộ  nhỏ, nghĩ rằng chính miếng ngọc   cho Liễu Tiếu Thiên trở thành linh thể, ở bên cạnh Cố Quân Dịch một  thời gian mà   hại .
 
“Đại sư thế nào,  còn  thể  thấy   ?” Tất cả hy vọng của Cố Quân Dịch đều đặt ở   Phượng Tiêu,  chỉ    câu trả lời chắc chắn từ miệng Phượng Tiêu.
 
, trái tim thấp thỏm lo âu đang đập thình thịch,  đang sợ. Phượng Tiêu hờ hững : “Cậu  vốn  chết, hồn phách vốn nên quy về địa phủ  luân hồi.  linh khí trong miếng ngọc  bảo vệ hồn
 
phách của  ,    thành linh thể. Linh thể  tinh khiết nhất, nếu   tìm nơi dư thừa linh khí dốc lòng tu hành, mấy trăm năm   lẽ  thể  nữa tu thành cơ thể , nhưng   lựa chọn ở cùng , linh thể  ô uế, dần dần linh thể  duy trì  nữa. Nếu linh thể tiêu tan,  lên trời xuống đất khó tìm .”
 
Linh thể vốn  cơ hội thoát thai hoán cốt  hàng tiên, nhưng bây giờ xã hội chúng sinh tiên duyên  đứt, linh khí  tan cũng tan , hồn phách của linh thể là dinh dưỡng thượng hạng nhất, sợ là khó thu về.
 
“  tin.” Cố Quân Dịch lắc đầu từ chối tin sự thật .
 
Phượng Tiêu cầm lấy ngọc đưa cho : “Đây là đồ , bên trong  hút một hồn của Liễu Tiếu Thiên, nếu   lòng thì giữ  , nếu  một ngày hồn phách của    thể tập hợp đủ trong đó,   chừng còn  thể tỉnh   về bên cạnh .”
 
Cố Quân Dịch vội vàng nhận lấy ngọc bảo bối bỏ  trong túi áo của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-22.html.]
 
“Chuyện   thể.” “Vậy  .”
 
Hai âm thanh phản đối cùng vang lên, một là Đạo Thanh, một là Vinh Trân. Đạo Thanh  Phượng Tiêu vẻ mặt nghiêm túc: “Nếu Liễu Tiếu Thiên  chết, mặc kệ   là trạng thái gì,  nên dây dưa với  trong trần thế nữa. Người tu hành chúng ,   thể  sai còn phạm sai lầm như .”
 
Trong cái  của Đạo Thanh, cho dù là quỷ  là linh thể đều  thể tiếp xúc với nhân loại, gặp   nhanh chóng bóp c.h.ế.t khi mới phát sinh mới đúng.
 
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Phượng Tiêu  như  quả thực là quá tùy hứng  bậy.
 
Vinh Trân thì  Cố Quân Dịch nức nở : “Mẹ  quan tâm Liễu Tiếu Thiên là quỷ  linh thể gì đó, nó  chết. Chẳng lẽ con  trông coi miếng ngọc  cả đời? Trong lòng con thật sự  quan tâm cha  chút nào , nhiều  sống như , ông nội con, cha  con, cũng  bằng một   c.h.ế.t ? Con  nghĩ đến cảm nhận của 
 
  ? Bây giờ hai đứa âm dương cách biệt, con buông   , để   cũng dễ giải thoát, trong lòng con kính trọng   cũng . Về  con sẽ gặp    hơn, đến lúc đó con  đầu  hôm nay, sẽ cảm thấy là một trò . Con  thể vì một  chết, chôn vùi cả đời . Mẹ tin   cũng  hy vọng con như ,   chỉ hy vọng con bắt đầu  một cuộc sống mới, sống vui vẻ.”
 
Cố Quân Dịch  về phía Vinh Trân, đây là  ,  một vài chuyện tổn thương , nhưng vẫn là   thương  tận xương.
 
 đối với  mà  chuyện  bản  cũng   lựa chọn nào khác.