Cố Quân Dịch chỉ  đổi sắc mặt một chút,  đó  cúi đầu  ngọc trong tay, trong đầu nhớ từng li từng tí  và Liễu Tiếu Thiên quen  ở chung sinh ly tử biệt,  một lúc  khẽ : “Cho dù thật sự  tình huống như ,  cũng nhận.”
 
“Nếu  thích một ,  đó là   quỷ, cho dù là thần tiên  trời,  cũng  tìm  đó về.” Cố Lâm Tĩnh thấp giọng lẩm bẩm .
 
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Âm thanh của y  khẽ, như cơn gió nhỏ xíu thổi qua, Phượng Tiêu  bên cạnh y    rõ ràng.
 
Tâm trạng Phượng Tiêu  xúc động, đầu lông mày  khẽ nhíu  nhanh  giãn : “ sẽ khắc phù lục  miếng ngọc , nếu thật sự     mắt  cưỡng ép cướp đoạt, thì sẽ  cắn , đứt tu vi.  sẽ còn cho  một linh phù, nếu    cố ý  hại , linh phù  sẽ cứu  một mạng.”
 
Cố Quân Dịch rặt vẻ kinh ngạc, nếu như thế,   cũng  cần lo lắng ngọc và Liễu Tiếu Thiên   cướp .
 
Đạo Thanh: “…” Linh phù và phù lục ở trong miệng Phượng Tiêu giống như cải trắng nát  đường cái .
 
Trong lòng  suy nghĩ như thế, Đạo Thanh cảm thấy  vẫn  ngăn cản chuyện  xảy , cho dù là dùng thủ đoạn cứng rắn.
 
Phượng Tiêu  thấy Đạo Thanh cử động,  híp mắt giơ tay lên, Đạo Thanh chỉ cảm thấy   lạnh lẽo,  mắt lập tức âm u. Ông  thầm   , giọng  của cái tên Phượng Tiêu  vang lên từ nơi  xa, láng máng truyền đến một chữ: “Hiện.”
 
Đạo Thanh hoa mắt, chỉ thấy trong thời gian chớp mắt, xung quanh ông  tràn đầy lệ quỷ oán khí quấn . Cái gọi là lệ quỷ đó là quỷ  khi c.h.ế.t  vì chấp nhất,   luân hồi.
 
Bọn họ  mất thần trí   gương mặt ngày xưa, trở thành khuôn mặt đáng ghét dựa  bản năng  hại  lợi .
 
Đạo Thanh từng nhận lệ quỷ, ông  cũng  sợ thứ , nhưng đối diện với một đám lệ quỷ  nhào lên ăn ông , ông  vẫn  run sợ. Trong đó con quỷ gần ông  nhất, thè cái lưỡi thật dài, mắt nhỏ máu,  lẽ là ngửi thấy mùi  thơm, còn dùng cái lưỡi dài  l.i.ế.m cả khuôn mặt một lượt,  cho m.á.u nhòe đầy mặt.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-24.html.]
Đạo Thanh  cảm xúc  lệ quỷ , dáng vẻ còn  buồn nôn,  dày ông  cũng đau theo.
 
Từ  đến nay ông   ưa loại sinh vật lệ quỷ , nhất là gặp  một con  thể khiến  buồn nôn đến thế,  hề nghĩ ngợi ném lá bùa .
 
Bùa dán lên mặt lệ quỷ  nổ tung , lệ quỷ lập tức  linh khí  bùa đánh lui, hóa thành m.á.u loãng tiêu tan trong  khí.
 
 Đạo Thanh  quên, đối diện với ông    một con lệ quỷ. Con lệ quỷ thứ nhất c.h.ế.t  kích thích lệ quỷ khác ở xung quanh, bọn chúng giương nanh múa vuốt nhào về phía Đạo Thanh. Ngón tay trở nên sắc nhọn, cánh tay trở nên dài nhỏ, cơ thể vặn vẹo,  xé nát cơ thể Đạo Thanh ăn linh hồn của ông .
 
Đạo Thanh ném hết bùa    , ông  lấy kiếm gỗ đào  từng khai quang  c.h.é.m về phía những con quỷ .
 
 lệ quỷ nhiều quá, ông  chèo chống   bao lâu,   đều là máu, nơi  lệ quỷ cào  âm khí ăn mòn, khiến cả  ông   lạnh  đau, sức lực   ngày càng yếu theo.
 
Sau khi ông    nữa c.h.é.m đứt cánh tay một con lệ quỷ, ông  cực kỳ mệt mỏi,  ngã lăn  đất.
 
Khi tay của một con lệ quỷ  luồn  trái tim ông  lấy mạng ông , ông    một tiếng hừ lạnh, Đạo Thanh ngước đôi mặt  m.á.u bao trùm   rõ của , chỉ thấy Phượng Tiêu   từ trong âm u.
 
Dưới chân   lửa, nơi  qua lệ quỷ nhao nhao tránh  nhường đường,  chậm sẽ  hỏa thiêu thành tro tàn.
 
Phượng Tiêu  ở đó,  gương mặt vô cùng tuấn tú là biểu cảm vô dục vô cầu,  duỗi hai tay  năm ngón tay lập tức phóng  hoa văn phức tạp, linh khí theo hoa văn tràn , kết thành kết giới trong suốt.
 
Kết giới thành hình lập tức tung bay ở  trung, lượn vòng  ngừng to lên, bao phủ tất cả lệ quỷ trong âm u. Trong tiếng gào thét của lệ quỷ, Phượng Tiêu chậm rãi khép hai tay ,  ngừng vòng kết giới .
 
Lệ quỷ bên trong đương nhiên  tránh thoát, nhưng cho dù bọn chúng dùng sức như thế nào cũng  thể rời .