Sau khi xe dừng, y  gương mặt  trai như ngọc của Phượng Tiêu, run rẩy vươn tay để  mũi Phượng Tiêu. Khi cảm nhận   thở yếu đến mức gần như  nhận  quét qua ngón tay , Cố Lâm Tĩnh thở phào một .
 
Có một khoảnh khắc, y tưởng rằng Phượng Tiêu c.h.ế.t .
 
Suy nghĩ  khiến y chợt cảm thấy tim đập nhanh hoảng hốt còn  đau lòng    , giống như   từng trải qua hơn vạn cực khổ, mà y chỉ  thể thờ ơ bàng quan.
 
------oOo------
Phượng Tiêu ngủ một giấc  cũng  yên,   một giấc mơ lộn xộn.
 
Trong mơ lúc thì  mặc áo rộng tay áo dài đánh cờ với một ông già bên cạnh đỉnh núi sương mù lượn lờ, ông lão  râu ria và lông mày đều là màu trắng, mặt mũi hiền lành, thoạt trông  hiền hòa,  cũng  mê rượu. Rượu trong bình hồ lô ông lão mang theo bên   thơm, lúc Phượng Tiêu đánh cờ với ông  khơi lên cơn thèm rượu,  duỗi tay cầm lấy hồ lô rượu của ông lão uống một ngụm.
 
Ông lão   suy nghĩ của , ôm hồ lô rượu bảo bối của ông   buông tay. Hai  giao thủ bên cạnh đỉnh núi sương mù lượn lờ, trong lúc ông tới   sông tiên tụ tập  tán, xuân hạ thu đông chợt lóe lên. Cuối cùng tuyết  ngọn núi tới tấp rơi xuống, Phượng Tiêu lấy  hồ lô rượu ngửa đầu ực một hớp rượu, tâm trạng  lên xuống,  gương mặt luôn luôn tỉnh bơ  một vẻ khoái chí.
 
Ông lão râu bạc trong mây mù bên cạnh  , ánh mắt phức tạp, thở dại gọi tên Phượng Tiêu,  đó dùng dây Khổn Tiên trắng tinh trói  .
 
Chốc lát hình ảnh chuyển động, Phượng Tiêu  thấy  rút kiếm   ngai vàng  cao,  chân  là từng đống xương trắng, m.á.u nhuộm đỏ đại điện vàng son lộng lẫy, cách đó  xa còn  âm thanh c.h.é.m giết.
 
Trên ngai vàng, là đế vương cẩm y ngọc quan, dung mạo tinh xảo  đẽ của y nở nụ  tùy ý vênh váo, con rắn to bên cạnh y  sủng, ma quái vờn quanh. Mặt mày Phượng Tiêu lạnh như băng, lẳng lặng   thứ. Kiếm trong tay  bởi vì linh khí thẩm thấu mà từ trong suốt biến thành màu đỏ như lửa,   kiếm như thể nhuộm một tầng lửa. Hắn chậm rãi giơ kiếm lên phi  c.h.é.m về phía đế vương trẻ tuổi.
 
Mặt đế vương càng ngày càng gần , nụ  bất thường  mặt  hề  đổi, dường như đang chế giễu    lượng sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-26.html.]
 
*
 
Phượng Tiêu đột nhiên tỉnh  từ trong mơ, nhận   đang ngủ  giường lớn mềm mại,    tỉnh táo, nhưng suy nghĩ vẫn ở  trong mơ.
 
Người trong mơ  thể thấy rõ ràng, ông lão mày trắng râu trắng  là gương mặt sư phụ Quan Trần của , chỉ  điều Quan Trần trẻ tuổi tuấn tú,  trong mơ mặt mũi hiền lành.
 
Mà  trai tuổi trẻ cẩm y ngọc quan   gương mặt giống Cố Lâm Tĩnh,   mang theo thái độ tùy ý phong lưu thích  gì thì . Đây là  đầu tiên Phượng Tiêu thấy rõ gò má của  trong mơ, một   qua đời, một   mới quen. Hắn day day cái trán  đau của , trong lòng buồn bực những giấc mơ  rốt cuộc  ý nghĩa gì, chẳng lẽ đang  cho  ,  và sư phụ Quan Trần còn  Cố Lâm Tĩnh đời   quen ? Quan hệ của  và hai   còn chẳng hòa hợp?
 
Phượng Tiêu  nhạo một tiếng vì suy nghĩ ,    tại     giấc mơ như thế, nhưng giấc mơ mà,  mơ thấy thì cũng  chuyện như .
 
Việc   cũng    chỗ bế tắc tiếp tục nghĩ, theo Phượng Tiêu,  một  việc nếu xuất hiện manh mối,  chân tướng chẳng chóng thì chày sẽ nổi lên mặt nước.
 
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Bản    cần hao tâm tổn trí suy nghĩ.
 
Giống như  mới bắt đầu Đạo Thanh   tay với ,  chỉ cần lộ  thực lực tuyệt đối ngăn chặn Đạo Thanh, hết thảy  thể giải quyết.
 
Phượng Tiêu thu hồi tâm tư, mới nhớ  hôm qua  ở cùng Cố Lâm Tĩnh. Lúc     mệt mỏi linh thức vô cùng buồn ngủ,  khi  Cố Lâm Tĩnh  thấu,   ngủ   trong xe y.
 
Đây là ,  ngủ  giường bằng cách nào cũng  .   một  việc cũng  khó nghĩ, Phượng Tiêu chỉ  phiền muộn cảnh tượng đó hình ảnh đó.