lúc , giọng Cố Lâm Tĩnh vang lên  lưng, mang theo ngần ngại do dự và  chắc chắn, y : “Phượng Tiêu, con rắn trắng  bay  là thú cưng  nuôi hả?”
 
Thú cưng? Xà linh tức giận,  ngoắt đầu  dùng mắt rắn  chòng chọc  Cố Lâm Tĩnh, cơ thể cũng căng thành một đường thẳng, tư thế công kích  giống như lúc nào cũng  nhào tới cắn Cố Lâm Tĩnh một cái.
 
Nó đường đường chính chính là bạch xà tu luyện thành tinh,  ý thức,  thể bảo vệ nhà bảo đảm bình an,   thể là thú cưng,  trần  rõ ràng đang  nhục nó.
 
So sánh với phẫn nộ của xà linh , Phượng Tiêu thì  kinh ngạc,   đầu  về phía Cố Lâm Tĩnh với vẻ mặt đầy ngập ngừng : “Cậu  thể  thấy nó?”
 
Vẻ mặt Cố Lâm Tĩnh   đổi, lời  của Phượng Tiêu  rõ ràng, y  nên  thấy con rắn trắng .
 
Y gật đầu thản nhiên : “Lúc  mang  về, nó  đột nhiên xuất hiện…  thấy nó hoạt bát thích cử động,  khá quan tâm , nên giả vờ   thấy.”
 
Phượng Tiêu  Cố Lâm Tĩnh  xà linh hoạt bát là đang khiêm tốn, lúc  tỉnh , con rắn  đang  trò đùa ác với Cố Lâm Tĩnh.
 
Nếu   thấy cũng thôi,  thấy còn  thể vững như Thái Sơn  thì trái tim Cố Lâm Tĩnh quá  , bằng  cho dù ai  thấy một con rắn  ngừng lè lưỡi rắn về phía , dáng vẻ  cắn  cũng  bình tĩnh nổi.
 
Xà linh ở bên cạnh thì cảm thấy  trần  cố ý, rõ ràng  thấy  còn giả vờ như   thấy, là vì  thấy   mặt.
 
Nó đột nhiên bay thẳng về phía Cố Lâm Tĩnh, định bụng cho y một miếng, xem như dạy dỗ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-28.html.]
Cố Lâm Tĩnh  động tác của nó  giật nảy ,  tự chủ lùi  một bước.
 
Con xà linh  bay cực nhanh, động tác của Phượng Tiêu nhanh hơn. Xà linh bay  nửa đường,   một sợi dây thừng trong suốt trói , Phượng Tiêu kéo một cái,  kéo nó trở về.
 
Xà linh theo dây thừng rơi xuống đất,  đến dây thừng  trong suốt  nhỏ xíu, nhưng xà linh tốn hết tâm tư bất kể giãy thế nào cũng  thoát  , cuối cùng nó sống  còn gì luyến tiếc   mặt đất  động đậy.
 
Phượng Tiêu   nó, lúc đang định  gì đó với Cố Lâm Tĩnh, Cố Lâm Tĩnh giơ tay  : “Không cần  xin , chuyện   liên quan với . Anh mau  tắm ,  thấy nó  thứ  trói ,   hại  .”
 
Phượng Tiêu  y   xà linh  mặt đất,  đó   rời . Sau khi bóng lưng của Phượng Tiêu biến mất trong phòng ngủ, nụ   mặt Cố Lâm Tĩnh biến mất, y chậm rãi  đến  xổm  mặt xà linh,
 
thật  y  ghét sinh linh , bọn chúng lạnh cả , quấn   dính dính.
 
 đây là đồ của Phượng Tiêu, trong lòng y ghét thế nào  nữa vẫn nhịn xuống.
 
Y  biểu cảm  xà linh , nghĩ thầm, nếu như nó   quan hệ gì với Phượng Tiêu, cũng  thể  thành canh rắn,  nhiều  thích ăn món .
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
Xà linh   đất   run một cái, nó cảm thấy ở nơi   ,   nào đang nhớ nó.
 
Lúc  Cố Lâm Tĩnh giơ tay lên, y chọc chọc bụng xà linh, lúc xà linh xoay , y  thấy chỗ bảy tấc của xà linh   vết thương trí mạng. Con rắn    tổn thương bảy tấc  vá lành .
 
Xà linh vốn dĩ   hằm hằm Cố Lâm Tĩnh, nhưng  thấy đôi mắt   cảm xúc gì của y, trong lòng nó giật thót, lập tức  dám tác quái nữa.