Liễu Tinh Tinh cũng nghĩ đến điều , nhưng cô đặt quyết định vượt cấp và tố cáo với lãnh đạo cao nhất ở cuối cùng. Quản lý Trương   chống lưng ở Cố thị, cô thì  , sơ sót một cái mất việc như chơi, quan trọng nhất là chuyện  cô   chứng cứ.
 
Cho dù ,  sự điều khiển của lòng , quản lý Trương    thể biến chuyện quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c cấp  thành cô  trèo lên , cố ý quyến rũ   vợ. Người cần công việc  nhiều,   ai cũng sẽ dựa  lương tâm  việc.
 
Liễu Tinh Tinh  nghĩ kỹ , cô cần tiền lương của công việc .  nếu chuyện    cách giải quyết  , coi như về  tìm  công việc tiền lương  cao như , cùng lắm thì cô  thêm hai công việc bán thời gian cũng  từ chức.
 
Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng khi đối mặt với tương lai nên liều một phen vẫn cần  đánh cược.
 
Phượng Tiêu là  hôm qua Cố Lâm Tĩnh mang về, lúc đó Phượng Tiêu giống như uống say, Cố Lâm Tĩnh đỡ  đến đây, khi đó Cố tổng từ chối bảo vệ và những nhân viên khác tiến lên giúp đỡ, một  lôi kéo   lên phía .
 
Vô tình  cố ý, cánh tay Cố Lâm Tĩnh luôn che  mặt Phượng Tiêu, để  cúi đầu vùi trong bả vai ,  cho camera xung quanh  . Cô cũng ngay lập tức chạy tới giúp ở thang máy chuyên dụng trong lúc vô tình  thấy nửa bên mặt của Phượng Tiêu.
 
Bởi vì dung mạo quá , cho nên dù  thoáng qua Liễu Tinh Tinh  ghi tạc trong lòng. Một năm các cô cũng  thấy Cố Lâm Tĩnh  mấy , nhưng  , bên cạnh sếp tổng của các cô   bạn bè gì  thiết.
 
Người  thể khiến y ôm lấy che chở  phận chắc chắn  bình thường, cho nên   Phượng Tiêu trả phòng, cô nảy  suy nghĩ mới dựa theo giá của nhân viên nội bộ  việc.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
Dù      Cố tổng để ở trong lòng, chắc chắn cũng là bạn bè, cho dù Cố tổng  dặn dò gì, các cô giảm giá cũng hợp tình hợp lý. Nếu quản lý Trương  thừa cơ tìm cô gây phiền,   chừng  thể  Cố tổng giúp đỡ.
 
Nếu lùi một vạn bước mà  cô thật sự phán đoán sai, Cố Lâm Tĩnh  hề để Phượng Tiêu  lòng, cùng lắm thì  bồi thường  tiền ,  đó sảng khoái từ chức là .
 
Nghĩ tới đây, Liễu Tinh Tinh ngẩng đầu  về phía đồng nghiệp bên cạnh, khẽ mỉm  : “Không ,   là nhân viên nội bộ.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-31.html.]
Đồng nghiệp bĩu môi  một tiếng, trong lòng  xem thường, nhân viên nội bộ, nếu Cố thị  nhân viên nội bộ mặt mũi như , cô  một cái  nhận .
 
 nếu Liễu Tinh Tinh  thế,  cô cũng  như   việc  là , quản lý Trương vẫn đang ngó chừng Liễu Tinh Tinh,    tra chỗ kỳ lạ trong đó chắc chắn  thể tra .
 
Phượng Tiêu  để chuyện của khách sạn trong lòng, bởi vì   kinh nghiệm  xe lửa phổ thông  tệ, lúc đó   chiếm chỗ của ,    bệnh nặng  thể , nếu Phượng Tiêu thật sự    ,    ngã bệnh là tội của Phượng Tiêu.
 
Cuối cùng còn  vé  vé  bằng giá tiền,   mua vé  cũng  thể .
 
Phượng Tiêu  một gương mặt  dính khói lửa trần gian, lúc đó còn  mở lời, Hà Lệ  bên cạnh sợ  chịu thiệt  lên tiếng. Hà Lệ miệng lưỡi bén nhọn,  gã nam chiếm chỗ một lúc, nếu      bệnh nặng, Hà Lệ sẽ gọi trưởng tàu đến, để trưởng tàu tìm  đưa  đến bệnh viện.
 
Cuối cùng Phượng Tiêu tự nhiên   chỗ của , gã nam chiếm chỗ  ngoài miệng  sạch sẽ chửi mát một trận.
 
Đối với loại   Phượng Tiêu trở tay cho một lá bùa xui xẻo, lá bùa  dán lên  sẽ  thương gân động cốt, nhưng gặp xui hai ba ngày vẫn , cho nên gã nam    hai bước  ngã theo tư thế chó đớp cớt ở chỗ rộng rãi nhất.
 
Bởi vì cách xa  ,  thêm  trưởng tàu ở đó,     cách nào ăn vạ, chỉ  thể xám xịt  lên tự nhận  may.
 
Hà Lệ      đó gật đầu một cái với Phượng Tiêu,   bên cạnh chơi điện thoại, đây cũng là một trong những nguyên nhân Phượng Tiêu ngăn cản cô ở nhà ga.
 
Lần  Phượng Tiêu đến Kinh Châu mua vé đường sắt cao tốc,    hứng thú gì với  máy bay.
 
Đường sắt cao tốc từ Vân Châu đến Kinh Châu mỗi ngày chỉ  một chuyến, cộng thêm bây giờ đang là  thời gian sinh viên đại học  nghiệp về nhà tìm việc , vé đường sắt cao tốc  hết từ lâu.
 
Vận may của Phượng Tiêu đương nhiên là , hoặc    tính , cho nên khi  mua vé đúng lúc   trả vé,  thuận lợi mua  vé.