Đương nhiên Phượng Tiêu   chỗ Cố Lâm Tĩnh xảy  chuyện gì,    Liễu Tinh Tinh  tài vật bất ngờ, nhưng cũng   bất ngờ   một phần nhân quả của .
 
Người thường   đoán mệnh tính   mệnh của bản  chính là ý , chuyện  liên quan đến bản  luôn luôn tính   cũng   thấy. Còn nữa cái gọi là tài vật bất ngờ, cần thiên thời địa lợi nhân hòa mới  thể , nếu ngay từ đầu Liễu Tinh Tinh  tiếp đãi, nhận  Phượng Tiêu, nếu Cố Lâm Tĩnh   phản ứng lớn như thế với việc Phượng Tiêu rời ,  chuyện    chừng là một chuyển hướng khác .
 
Cuộc đời con ,  đôi khi kỳ diệu ở đây, một ý nghĩ sai lầm, cảnh ngộ nghiêng trời lệch đất.
 
Phượng Tiếu xuống nhà ga mua cái sạc dự phòng sạc pin cho điện thoại,  mở điện thoại   thấy mấy tin nhắn ngắn nhắc nhở cuộc gọi đến, dãy  đều là của Cố Lâm Tĩnh. Trong lòng Phượng Tiêu xúc động, ngón tay  nhấn dãy  gọi .
 
Khi  xong mấy câu với Cố Lâm Tĩnh  cúp điện thoại, khóe miệng  nở nụ  nhẹ chính  cũng  nhận . Vừa  Cố Lâm Tĩnh  tưởng là   từ mà biệt, trong giọng   tủi  và  yên lòng  giải thích .
 
Phượng Tiêu là  lạnh lùng, cũng sẽ  dễ dàng cảm thấy khác thường vì thái độ và giọng  của ai, Cố Lâm Tĩnh là  đầu tiên.
 
Giờ phút , Phượng Tiêu đột nhiên trải nghiệm  sư phụ  từng  giữa  và   duyên phận là chuyện gì. Sư phụ  từng , giữa  và , nếu  duyên, sẽ trở thành  , bạn bè, bạn đời.
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
 
Chuyện duyên phận  kỳ diệu  thể . 
 
Phượng Tiêu cảm thấy  và Cố Lâm Tĩnh   duyên phận, mặc dù hai  quen    lâu, nhưng cho dù tốc độ trở thành bạn bè,  là mức độ nhớ nhung lẫn  đều  nhanh chóng.
 
Sư phụ Quan Trần của Phượng Tiêu  khi lâm chung vẫn đang lo lắng  khi  xuống núi  thích ứng với xã hội , dù  quan niệm sinh hoạt  núi của Phượng Tiêu đều  xem  TV và điện thoại,  hề  tự  đích  thực hành.
 
Vừa nghĩ đến Phượng Tiêu từng  trong chùa miếu say sưa xem hết mấy chục tập phim truyền hình về mối quan hệ  chồng nàng dâu trong gia đình, nam nữ ngoại tình. Nói chuyện  quá mức ngay thẳng, Quan Trần  cảm thấy cực kỳ buồn phiền, trong lòng lo lắng Phượng Tiêu xuống núi    hợp một  quá cô đơn, ước gì   thể sống thêm năm trăm năm nữa.
 
  mệnh mà,   bạn  sống bao lâu thì  thể sống bấy lâu, huống chi tuổi tác Quan Trần  đến.
 
Sau cùng sư phụ  chỉ  một yêu cầu thế  với Phượng Tiêu,  việc đừng quá lộ liễu,  yêu cầu  thăng quan phát tài nhưng  chuyện gì nhất định   theo đảng,  nhất cả đời vùi ở chỗ của Sở Đại.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/chuong-35.html.]
Phượng Tiêu  lời  của sư phụ   mâu thuẫn, một mặt    chuyện đời  hết, một mặt  bảo   ổ bất động. Có điều   hỏi gì cả, chỉ  Quan Trần tự ở đó lải nhải liên miên.
 
Phượng Tiêu  hết những lo lắng trong lòng Quan Trần, nhưng  nghĩ bây giờ ông cụ chắc  thể yên tâm . Xem như   tìm  chuyện
 
đời  hết, trở thành bạn bè với Cố Lâm Tĩnh, cuộc sống hẳn sẽ khá thú vị. 
 
Phượng Tiêu nghĩ đến những điều , lắc đầu lắc những chuyện     khỏi đầu. Việc quan trọng nhất bây giờ là  giải quyết xong chuyện ở Kinh Châu, về phần những cái khác  thể trở về Vân Châu gặp Cố Lâm Tĩnh  .
 
Lúc Phượng Tiêu  khỏi nhà ga thì gọi điện thoại cho Hà Lệ,  rằng   đến. Hà Lệ  ngờ Phượng Tiêu sẽ đến nhanh như thế, cô vội hỏi bây giờ  ở .
 
Sau khi Phượng Tiêu  địa điểm cho cô, Hà Lệ bảo: “  gần đường sắt cao tốc, giờ  qua đón .”
 
Phượng Tiêu tỏ ý  cần,  hỏi vị trí hiện tại của Hà Lệ,  đó gọi xe qua. Trước khi đến   tính,  ở Kinh Châu  lâu, chứng minh sự kiện   chắc  dễ giải quyết.
 
Nửa tiếng , Phượng Tiêu chính xác tìm  Hà Lệ   trạm dừng, bên cạnh còn   trai trẻ tuổi ngày nắng to mặc âu phục  đúng mức.
 
Nhìn thấy Phượng Tiêu thật sự đến Kinh Châu, Hà Lệ   thở phào nhẹ nhõm. Cô tiến lên phía  gọi Phượng đại sư, Phượng Tiêu ngẩng đầu  về phía cô, Hà Lệ trang điểm xinh , đeo túi nhỏ xinh  phù hợp với quần áo.
 
Sắc mặt cô hồng hào, tinh thần phấn chấn,   là    từ mối tình thất bại.
 
Đối với  dám yêu dám hận như , Phượng Tiêu vẫn khá thưởng thức. Hắn  Hà Lệ,    trai bên cạnh cô  tò mò   lên tiếng, hỏi Hà Lệ: “Cô đang mua nhà?”
 
Hà Lệ kinh ngạc: “ thế.” Do dự một lát, cô cẩn thận : “Phượng đại sư tính   ?”
 
Phượng Tiêu tỏ vẻ  hiểu  cô: “Sao  thể, chẳng   tay   đang cầm tờ rơi nhà cửa ?”
 
Hà Lệ: “…” Vẻ mặt cô lạnh lùng, cô  ngay mà, Phượng Tiêu đối với định vị của  vẫn giống  . Cho dù   đến giúp giải quyết một vài chuyện lạ, tâm trí vẫn ở  khoa học.